Chương 6: Bước Chân Đầu Tiên

Chương 6: Bước Chân Đầu Tiên

Bình minh lên, ánh sáng từ những tia nắng đầu tiên len lỏi qua bức tường thành cao vυ"t, trải rộng khắp quảng trường. 47 vị anh hùng và các tổ đội của họ đang tập trung tại cổng thành. Mỗi đội, với phong thái nghiêm trang và quyết tâm, đều sẵn sàng cho hành trình nguy hiểm phía trước.

Hallow đứng trên một điểm cao, nhìn xuống toàn cảnh. Cậu không nói gì, nhưng trong ánh mắt là sự tự hào và niềm tin mãnh liệt. Các anh hùng đã chọn đồng đội của riêng mình, mỗi tổ đội bao gồm 5 người: một anh hùng đứng đầu, cùng với những chiến binh dũng cảm, pháp sư tài giỏi, và những người có khả năng chữa lành. Mỗi thành viên đều mang một trọng trách, mỗi người là một mắt xích quan trọng trong kế hoạch chống lại ma tộc.

Hallow bước xuống và tiến về phía Aric, người bạn thân thiết của mình. Cả hai nhìn nhau trong một khoảnh khắc im lặng, rồi Hallow nói:

“Aric, hành trình này có lẽ sẽ khó khăn hơn bất kỳ điều gì chúng ta từng trải qua. Nhưng tôi tin rằng cậu và đội của mình sẽ làm nên kỳ tích. Dù đi theo con đường riêng, nhưng hãy nhớ rằng, chúng ta vẫn chiến đấu vì một mục tiêu chung.”

Aric gật đầu, đôi mắt ánh lên sự kiên định: “Đúng vậy, Hallow. Dù chia xa, chúng ta sẽ gặp lại, sau khi tiêu diệt từng tên Ma Vương. Hãy cẩn trọng và trở về an toàn.”

Hai người bạn siết chặt tay nhau, như một lời hứa không lời về sự sống còn và chiến thắng. Rồi, họ từ biệt nhau, mỗi người dẫn đầu tổ đội riêng, tiến bước về những hướng khác nhau.

Các anh hùng chia thành 47 tổ đội, mỗi tổ đội chọn một con đường, một địa điểm khác nhau – những nơi được cho là sào huyệt của 47 Ma Vương. Đây không chỉ là một cuộc viễn chinh, mà còn là một cuộc thử thách lòng can đảm và sự quyết tâm của họ.

Hallow bước ra khỏi cổng thành, theo sau cậu là bốn người đồng đội trung thành. Cậu lướt nhìn từng người, cảm nhận được sự sẵn sàng và lòng dũng cảm trong từng ánh mắt. Đội của Hallow gồm Kael, một kiếm sĩ kiên cường với khả năng phòng thủ gần như bất khả xâm phạm; Lyra, một nữ pháp sư có khả năng điều khiển nguyên tố gió và tạo nên những cơn lốc khổng lồ; Rin, một cung thủ tài ba có thể bắn chính xác từ khoảng cách hàng trăm mét; và Eldon, một người chữa lành với phép thuật hồi phục đáng kinh ngạc.

Tinh linh Ignis bay lượn quanh Hallow, đôi cánh rồng nhỏ của nó vẫy nhẹ, tạo nên những tia sáng ấm áp. Nó nhìn quanh các đồng đội của Hallow, rồi nhẹ nhàng lên tiếng, giọng khàn nhưng đầy uy quyền:

“Ta sẽ đồng hành cùng các ngươi trong hành trình này. Hãy nhớ, sự đoàn kết và lòng kiên cường là sức mạnh lớn nhất của chúng ta. Không phải ma lực, mà là lòng tin vào nhau sẽ giúp chúng ta chiến thắng.”

Đội của Hallow lên đường, bước qua những cánh đồng, những ngọn núi, và những khu rừng rậm rạp. Mỗi chặng đường đều chứa đầy hiểm nguy và thử thách. Họ đã được huấn luyện kỹ càng, nhưng thực tế vẫn khác biệt so với những gì họ từng biết. Đối diện với những sinh vật đen tối và cạm bẫy mà ma tộc giăng ra, các anh hùng không chỉ chiến đấu bằng sức mạnh, mà còn phải vận dụng trí thông minh và sự khéo léo của mình.

Những cuộc chạm trán đầu tiên không dễ dàng, nhưng càng chiến đấu, họ càng hiểu rõ sức mạnh và khả năng của nhau. Hallow không chỉ là một người lãnh đạo, mà còn là một người bạn, một người luôn sẵn sàng bảo vệ và hy sinh vì đồng đội. Cậu lắng nghe ý kiến của từng người, phối hợp để tìm ra phương án tối ưu trong từng tình huống.

Mỗi trận chiến, mỗi bước đi, họ càng hiểu rõ hơn mục tiêu và lý do họ đứng lên. Đây không chỉ là cuộc chiến chống lại ma tộc mà còn là cơ hội để chứng minh giá trị của nhân loại.

Dần dần, Hallow và đội của cậu tiến sâu vào lãnh thổ của một trong các Ma Vương. Sức mạnh ma thuật nơi đây trở nên đậm đặc, bao trùm không gian bằng bóng tối và sự hắc ám. Cả đội đứng lại, chuẩn bị cho cuộc chiến khó khăn nhất từ trước đến giờ. Trong khoảnh khắc đó, Hallow khẽ nhìn lại phía sau, nơi ánh sáng từ thành trì cuối cùng của nhân loại đã trở nên xa xôi, chỉ còn là một chấm nhỏ trong màn đêm.

Cậu hít sâu một hơi, rồi giơ cao thanh kiếm, khích lệ đồng đội:

“Chúng ta đã đi xa đến đây, và sẽ còn phải tiến xa hơn nữa. Vì nhân loại, vì hy vọng, và vì tương lai của chúng ta!”

Trong tiếng hô của đồng đội và ánh sáng từ tinh linh Ignis, Hallow và những người bạn bước vào trận chiến, mang theo niềm tin và sự quyết tâm. Cuộc viễn chinh thực sự bắt đầu.

Nửa năm đã trôi qua kể từ ngày 47 vị anh hùng lên đường, chia thành từng tổ đội riêng lẻ tiến hành sứ mệnh cao cả là tiêu diệt 47 Ma Vương. Thế nhưng, không một chút hy vọng nào lóe lên. Tin dữ liên tục truyền đến, như những vết chém lạnh lùng vào lòng người. Từng người, từng đồng đội dũng mãnh một thời, đã ngã xuống hoặc bị bẻ gãy theo cách tàn nhẫn nhất.

Trong khu rừng hoang vu và lạnh lẽo, dưới màn đêm đen như mực, ánh lửa trại lập lòe, yếu ớt như tinh thần của những người còn sót lại trong tổ đội Hallow. Anh đang cầm trong tay những bản tin truyền đến từ các vùng chiến tuyến khác, mỗi chữ, mỗi dòng đều như đổ thêm tro tàn vào hi vọng cuối cùng của anh.

“Anh hùng số 9, Bolst, đã tử trận trong trận chiến với Ma Vương Vanigame.”

“Anh hùng số 7, Alicia, phát điên và mất khả năng chiến đấu sau thất bại trước Ma Vương Vanishukorgi.”

“Anh hùng số 12, Macbuck, bị tẩy não và đã trở thành chiến binh quỷ.”

“Anh hùng số 23, Fecaccio, bị bắt làm chuột thí nghiệm sau thất bại dưới tay Ma Vương Diganazaru.”

“Anh hùng số 30, Liban, đã ngã xuống.”

“Anh hùng số 2, Abbas, chiến binh mạnh thứ hai trong chúng ta, người từng đánh bại vua rồng sấm sét, giờ cũng đã tử trận…”

“Anh hùng số 19, Aric – người bạn thân thiết nhất của Hallow, hiện đã mất tích sau cuộc chiến với Ma Vương Nudou. Số phận của anh ta đến giờ vẫn là một ẩn số.” Sự mất tích của Aric để lại khoảng trống đau thương không thể lấp đầy trong tim Hallow.

Và tin dữ cuối cùng - Vua Lionel von Strumwald, , cha của Hallow, vị vua cuối cùng của nhân loại, đã hy sinh trong cuộc bảo vệ Nehrin. Ngài đã ngã xuống trước lũ ma quỷ, nhưng linh hồn của ngài sẽ mãi mãi ở lại với Valefort. Tin dữ này như một ngọn giáo nhọn cắm sâu vào tâm trí Hallow. Anh biết rằng mình là người cuối cùng còn sót lại trong cuộc chiến này, là tia hy vọng mong manh cuối cùng.

Hallow ngồi bất động, gương mặt bị bóng tối và ánh lửa đan xen, tạo nên một sắc thái nghiêm trọng và u ám. Trong tim anh, nỗi đau và sự tuyệt vọng xoắn vào nhau. Từng người bạn đồng hành, từng anh hùng vĩ đại đã chiến đấu hết mình, nhưng kết cục chỉ là thất bại, mất mát, và đau đớn. Trong suốt nửa năm qua, không một Ma Vương nào bị tiêu diệt – chỉ có những cái chết của đồng đội và sự suy sụp tinh thần.

Quay sang những người còn lại trong tổ đội, Hallow thấy rõ nỗi sợ hiện hữu trong mắt họ. Đêm qua, họ còn là những chiến binh can trường, nhưng giờ đây, ánh mắt họ chỉ phản chiếu nỗi khϊếp sợ trước sức mạnh vô biên của Ma Vương và viễn cảnh chết chóc đang bủa vây.

“Chúng ta không thể thắng được đâu, Hallow…” Kael thì thào, giọng nói của anh ta nghẹn ngào và run rẩy.

“Đúng vậy… tất cả đều thất bại. Không một ai trong chúng ta đủ mạnh…” Lyra lên tiếng, cả thân hình co rúm lại trong cơn sợ hãi.

Rin thì thầm với Eldon, “Hallow có thể tiếp tục nếu anh ấy muốn, nhưng chúng ta thì không. Chúng ta sẽ tìm nơi nào an toàn hơn để sống sót. Đối mặt với Ma Vương chỉ có con đường chết mà thôi.”

Dần dần, từng người đứng dậy, lặng lẽ bước đi, bỏ lại Hallow một mình bên ánh lửa. Anh chỉ nhìn theo, không ngăn cản, không trách móc. Anh hiểu rằng họ đã chịu đựng quá nhiều, và họ không thể gánh thêm nỗi đau nào nữa. Nhưng trong lòng anh, ngọn lửa quyết tâm vẫn âm ỉ cháy, dù có yếu ớt đến nhường nào.

Khi bóng những người đồng đội cuối cùng khuất dần trong màn đêm, Hallow nhìn quanh, cảm nhận sự đơn độc bủa vây. Chỉ còn lại anh và Ignis – tinh linh mạnh mẽ đã luôn bên cạnh anh từ những ngày đầu tiên.

Ignis, nhỏ bé nhưng gan góc, bay tới trước mặt Hallow, đôi mắt lấp lánh ánh lửa. “Ngươi vẫn sẽ tiếp tục, phải không?”

Hallow gật đầu, ánh mắt tràn đầy quyết tâm. “Phải, Ignis. Ta không thể bỏ cuộc. Dù phải đối mặt với cái chết, ta vẫn phải thử… vì Aric, vì Abbas, vì tất cả những người đã ngã xuống. Nếu không còn ai có thể hoàn thành sứ mệnh này, ta sẽ là người cuối cùng đứng lên.”

Ignis mỉm cười, ánh mắt kiên định không kém gì Hallow. “Nếu vậy, ta cũng sẽ không rời bỏ ngươi. Chúng ta sẽ chiến đấu đến cùng.”

Đêm tối như càng thêm đen đặc, nhưng giữa bóng tối vô tận ấy, Hallow và Ignis vẫn đứng đó, sẵn sàng bước tiếp vào hành trình đơn độc của mình. Giữa những cánh rừng sâu thẳm và lạnh lẽo, một ngọn lửa nhỏ bé nhưng rực rỡ cháy sáng lên, mang theo hi vọng mong manh nhưng không bao giờ tàn lụi.