Chương 4: Cuộc Viễn Chinh Của 47 Ngôi Sao

Chương 4: Cuộc Viễn Chinh Của 47 Ngôi Sao

Mười lăm năm trôi qua như một cái chớp mắt. Thành trì Nehrin - thành trì cuối cùng của nhân loại giờ đây ngập trong bầu không khí ngưng đọng, căng thẳng nhưng đầy quyết tâm. Ngày hôm nay, 47 người trẻ tuổi đứng trên quảng trường lớn nhất thành trì, trở thành trung tâm của ánh nhìn từ hàng vạn người dân còn sót lại. Những đứa trẻ từng yếu đuối và ngây thơ giờ đây đã trở thành những chiến binh mạnh mẽ và kiên cường. Mỗi người đều là biểu tượng cho sự hy vọng và khát vọng sinh tồn của nhân loại.

Giữa quảng trường, những thanh kiếm sắc bén và áo giáp sáng loáng phản chiếu ánh mặt trời rực rỡ. Những người trẻ tuổi giờ đây, dù thân xác và linh hồn đều đã sẵn sàng, vẫn không giấu nổi ánh mắt đầy suy tư và quyết tâm. Họ biết cuộc hành trình trước mắt sẽ là một thử thách chưa từng có. Cuộc viễn chinh tiêu diệt 47 Ma Vương – những kẻ đứng đầu trong quân đoàn ma tộc – là nhiệm vụ quan trọng nhất trong lịch sử nhân loại.

Quảng trường chính của thành phố hôm nay đã trở nên đông đúc hơn bao giờ hết. Những bức tượng đá của các vị anh hùng đã ngã xuống trong trận chiến, được dựng dọc theo các lối đi, trông như những người bảo vệ vĩnh viễn cho hy vọng của nhân loại. Mặt đất đã từng được lát đá hoa cương nay nứt nẻ, và xung quanh quảng trường là những tòa nhà cổ kính đã hoen ố, phản ánh sự suy tàn của nền văn minh nhân loại trước sức mạnh hủy diệt của các ma vương.

Trên một đài cao được dựng lên ở trung tâm quảng trường, của tòa thành Nehrin vẫn rực sáng dưới ánh trăng và lửa. Quanh quảng trường là những bức tường đá xám lạnh lẽo, dày và cao chót vót, bao phủ khắp thành trì cuối cùng của nhân loại.

Cột cờ cao nhất của Nehrin treo một lá cờ hoàng gia, những lá cờ phấp phới với biểu tượng của con chim đại bàng đôi, tượng trưng cho sức mạnh và niềm kiêu hãnh của con người, tung bay giữa không trung như khẳng định ý chí không thể khuất phục của những chiến binh cuối cùng. Các ngọn đuốc được cắm khắp nơi, ánh sáng của chúng nhảy múa trên những viên đá lát quảng trường, tạo thành những hình thù kỳ ảo.

Trên đài cao, Vua Lionel von Strumwald, vị vua cuối cùng của loài người, đứng uy nghi với áo choàng hoàng gia màu tím thẫm, được thêu chỉ vàng hình chim ưng - biểu tượng của dòng dõi hoàng gia. Mái tóc ông đã bạc, khuôn mặt ông đầy vết nhăn của thời gian, nhưng đôi mắt vẫn sáng rực, toát lên sức mạnh của một người đã cống hiến cả cuộc đời cho nhân loại. Bên hông ông là Thánh Kiếm Vardis, thanh kiếm hoàng gia mang trong mình quyền lực tối cao, như một biểu tượng cuối cùng của lòng tự tôn và niềm tin của nhân loại.

Đứng giữa sảnh là Hallow von Strumwald, con trai cả của Vua Lionel, và cũng là anh hùng mạnh nhất. Anh sở hữu vóc dáng cao khoảng 1m9, tạo nên một hình dáng to lớn và đầy mạnh mẽ, mái tóc anh đen tuyền dài ngang vai. Đôi mắt xanh lục của anh sắc bén như chứa đựng bầu trời đêm đầy sao. Khải giáp của anh rực lên ánh bạc dưới ánh đuốc, phản chiếu nét thanh lịch lẫn vẻ oai hùng.

Trên tay Hallow là thanh Bạch Kiếm Aetherion – thanh kiếm huyền thoại được rèn từ thép Mana. Mạnh mẽ và kiên định, Tinh linh của Hallow là một sinh vật đặc biệt – một con rồng nhỏ màu bạc, toát lên sự uy nghiêm và mạnh mẽ. Nó có đôi mắt sáng ngời như ngọc, phản chiếu ánh sáng xanh huyền bí, và đôi cánh trong suốt tỏa ra ánh sáng lung linh.

Cạnh Hallow là Aric, người bạn thân của anh và cũng là anh hùng đứng hạng 19. Aric có dáng vẻ rắn rỏi, mái tóc đen ngắn và đôi mắt nâu sáng toát lên sự lạc quan và kiên định.

Bộ giáp của Aric nhẹ hơn Hallow, chủ yếu làm từ da thú kết hợp với vải lụa, phù hợp cho lối chiến đấu nhanh nhẹn. Tinh linh của Aric, Tula, là một sinh vật nhỏ bé và nhanh nhẹn, mang hình dáng như một nàng tiên với đôi cánh xanh biếc như lá mùa xuân.

Tula có năng lực đặc biệt về tốc độ và khả năng chữa lành, rất hợp với phong cách chiến đấu của Aric. Tuy không sở hữu sức mạnh vượt trội như Ignis, Tula có trí tuệ sắc bén và lòng trung thành không thể lay chuyển.

Ngay sau đó, một giọng nói lớn vang lên, thu hút sự chú ý của cả hai. Đó là Thane the Mighty, xếp hạng thứ 4 trong danh sách các anh hùng.

Thane là một chiến binh khổng lồ đến từ phương Bắc xa xôi của vùng Frostvale. Anh cao hơn hai mét rưỡi, với cơ thể to lớn như núi đá, bộ râu dày màu bạc che gần hết khuôn mặt, và cặp mắt xanh lạnh lẽo như băng tuyết.

Tinh linh của Thane là Bjorn, một linh thú nhỏ mang hình dạng của một con gấu băng, với bộ lông trắng mịn như tuyết và đôi mắt xanh sáng rực. Bjorn có thể tạo ra băng tuyết và dùng chúng để phòng thủ hoặc tấn công. Hai người này được xem như là biểu tượng của sức mạnh và ý chí không thể lay chuyển.

“Các ngươi nói đúng! Đây sẽ là cuộc chiến cuối cùng!” Thane gầm lên, giọng nói như tiếng sấm vang dội trong sảnh. “Nếu có chết, ta cũng sẽ kéo theo ít nhất một tên ma vương!”

Những chiến binh xung quanh cười vang, hưởng ứng lời nói của Thane. Bên cạnh Thane là một người phụ nữ nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn - Lyra the Shadow Dancer, xếp hạng 13, một sát thủ lừng danh. Mái tóc đen tuyền của nàng buộc gọn sau lưng, bộ áo giáp nhẹ bằng da ôm sát cơ thể. Lyra có tinh linh tên là Shade, một sinh vật nhỏ xíu trông như một con mèo đen mờ ảo, đôi mắt sáng rực trong bóng tối. Shade có khả năng tạo ra bóng tối để che giấu Lyra, giúp cô ta di chuyển mà không bị phát hiện.

Hallow bước tới gần một nhóm khác, nơi Sir Roderic the Silver Lion đang cùng vài chiến binh khác trò chuyện. Roderic là một trong những chiến binh danh tiếng nhất của nhân loại và là người hùng xếp hạng 3, với một tinh thần quả cảm không ai sánh bằng.

Bay bên cạnh anh là tinh linh Celestra, một sinh vật mang hình dáng của một chú chim ưng ánh bạc, đôi cánh tỏa ra ánh sáng như ngôi sao. Celestra có khả năng nhìn xa và tăng cường thị giác cho Roderic, giúp anh phát hiện kẻ thù từ khoảng cách rất xa.

“Này, Hallow!” Roderic lên tiếng gọi, giọng điệu tràn đầy tự tin. “Cuộc viễn chinh này có lẽ sẽ là cuộc hành trình khó khăn nhất, nhưng ta tin rằng chúng ta có thể đánh bại bọn chúng.”

Hallow đáp lại bằng một nụ cười khích lệ, “Tất nhiên, Roderic. Chúng ta không đến đây để thất bại. Chúng ta sẽ chiến đấu đến cùng.”

Bầu không khí tràn ngập những tiếng cười, những lời động viên và cả những lời thề chiến thắng. Các tinh linh bay lượn quanh chủ nhân của mình, mỗi người mỗi vẻ, mang lại sự sống động cho sảnh đường.

Bên kia phòng, Eldric the Silent, xếp hạng 8, một pháp sư trầm lặng đến từ Eldoria, đang ngồi cùng tinh linh của mình, Lumina - một tiểu tinh linh lấp lánh như những ngôi sao nhỏ, có khả năng phục hồi sức khỏe cho các đồng minh. Eldric ngồi lặng lẽ nhưng đôi mắt sắc bén, anh đang quan sát tất cả với sự cẩn trọng.

Vị vua bắt đầu nói, giọng ông vang rền, mạnh mẽ, mỗi từ ngữ như xoáy sâu vào trái tim của từng người có mặt trong quảng trường:

"Hôm nay là ngày mà chúng ta đã chờ đợi từ rất lâu. Hôm nay là ngày các con – những chiến binh vĩ đại của nhân loại – sẽ bắt đầu hành trình đầy gian khó và nguy hiểm nhất. Cuộc viễn chinh này không chỉ là một trận chiến giữa các con và 47 Ma Vương, mà là cuộc chiến vì sự sống còn của loài người."

Ông quét mắt qua 47 chiến binh trẻ tuổi, dừng lại ở Hallow – đứa con trai thân yêu của mình, người mà ông biết sẽ đóng vai trò quyết định trong hành trình này. Ông tiếp tục:

"Các con là những người mang hy vọng cuối cùng của nhân loại. Mỗi một người trong các con không chỉ là một chiến binh mà còn là một ngôi sao sáng trong bóng tối, là biểu tượng cho niềm tin và khát khao sống mãnh liệt của hàng ngàn người. Các con không chiến đấu cho bản thân mình, mà là cho cả một dân tộc, một nền văn minh."

Hallow, đứng giữa hàng chiến binh, lặng lẽ lắng nghe lời cha. Cậu không cần phải nói gì, vì trong trái tim cậu đã tràn ngập sự quyết tâm. Nhìn qua những người anh em của mình, Hallow thấy họ đều hiểu rõ nhiệm vụ của mình. Mỗi người trong họ đã luyện tập suốt mười lăm năm không ngừng nghỉ, chịu đựng mọi đau đớn, vượt qua mọi thử thách, và bây giờ tất cả đều đã sẵn sàng.

Vị vua giơ cao tay, tạo ra một luồng mana sáng rực, rồi ông giảng giải về sự tàn ác và sức mạnh của 47 Ma Vương. Ông nhắc đến từng tên tuổi khét tiếng của chúng, về những vùng đất chúng đã hủy diệt, và những sinh linh vô tội đã bị chúng tàn sát. Từng Ma Vương là một nỗi kinh hoàng, một thử thách không hề dễ dàng vượt qua. Nhưng 47 người đứng đây – những ngôi sao của hy vọng – sẽ là những người đầu tiên dám đối mặt với chúng mà không hề run sợ.

Vị vua tiếp tục: “Các con sẽ phải đối mặt với những thử thách không tưởng. Những kẻ các con sẽ gặp trên đường không phải là những sinh linh bình thường. Mỗi một Ma Vương đều sở hữu sức mạnh có thể hủy diệt toàn bộ thành trì này trong tích tắc. Nhưng các con, từng người trong các con, đều đã được ban phước bằng những sức mạnh phi thường. Không chỉ là phép thuật, mà còn là ý chí – ý chí của những người sinh ra để chiến đấu và bảo vệ."

Ông hít một hơi dài, nhìn sâu vào ánh mắt của từng chiến binh trẻ tuổi, như muốn truyền cho họ chút sức mạnh của mình: "Cuộc chiến này sẽ không dễ dàng, và không phải ai trong các con cũng có thể trở về. Nhưng các con phải nhớ, dù có chuyện gì xảy ra, hãy chiến đấu hết mình. Đừng bao giờ từ bỏ hy vọng, vì các con là hy vọng cuối cùng của nhân loại."

Hallow nhìn cha mình, ánh mắt kiên định. Cậu hiểu rằng mình không chỉ chiến đấu vì bản thân mà còn vì hàng ngàn người đang đứng sau, vì người cha đã dày công nuôi dưỡng và dạy dỗ cậu. Cậu không thể thất bại. Không chỉ riêng Hallow, mà tất cả 47 người đều cảm nhận được sức nặng của trách nhiệm đè nặng trên vai mình. Để lấy lại thế giới, họ phải đối mặt với cơn ác mộng đã ám ảnh nhân loại suốt hàng trăm năm.

Vị vua kết thúc bài thuyết giảng bằng một câu cuối cùng, đầy sự hy vọng và sức mạnh:

"Hãy tiến lên, những chiến binh của ta! Hãy để ánh sáng của các con thắp sáng thế giới này một lần nữa. Nhân loại đặt trọn niềm tin vào các con!"

Tiếng reo hò vang dội khắp quảng trường khi vị vua dứt lời. Dân chúng bày tỏ niềm tin và sự ủng hộ với 47 người trẻ tuổi. Những người chiến binh trẻ tuổi hít một hơi sâu, nhìn vào mắt nhau. Không cần nói gì, họ hiểu rõ sự gắn kết đặc biệt giữa mình – 47 ngôi sao sáng cuối cùng, những người duy nhất có thể mang lại tự do cho loài người.

Cuộc hành trình của họ sắp bắt đầu, một hành trình đầy thử thách và hy sinh, nhưng cũng là hành trình mang theo ánh sáng của hy vọng. Những người chiến binh trẻ tuổi rời khỏi quảng trường, bước chân của họ rắn rỏi và kiên định, ánh mắt chứa đựng sự quyết tâm không gì lay chuyển.

Trong khoảnh khắc đó, giữa sự cổ vũ của hàng vạn người, 47 chiến binh tiến bước ra cổng thành, khởi đầu một cuộc viễn chinh vĩ đại nhất trong lịch sử nhân loại. Họ biết rằng đây là cuộc chiến không thể tránh khỏi – cuộc chiến với 47 Ma Vương, nơi mà chỉ có duy nhất một bên được sống sót.