Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Địch

Chương 2: Pháo Đài Cuối Cùng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 2: Pháo Đài Cuối Cùng

Trong thế giới u tối này, nơi loài người từng đứng trên đỉnh cao của nền văn minh, giờ đây chỉ còn lại tro tàn và tuyệt vọng. Hơn một trăm năm trước, vào thời kỳ mà các dòng mana - những nguồn sức mạnh siêu nhiên - dường như chỉ tồn tại trong truyền thuyết, thì sự xuất hiện của ma tộc đã đẩy nhân loại vào cơn ác mộng không lối thoát. Vào thời kỳ đó, khắp nơi trên lục địa rộng lớn này đều là các quốc gia phồn thịnh của nhân loại.

Họ xây dựng thành trì, cung điện, và những thành phố nguy nga rực rỡ. Nhưng tất cả những thứ đó giờ đây chỉ còn là ký ức.

Ma tộc xuất hiện, không ai biết từ đâu, không ai biết vì sao. Chỉ biết rằng với sức mạnh từ dòng mana hắc ám, chúng đi qua bất kỳ vùng đất nào đều để lại sự diệt vong và chết chóc. Dân số nhân loại từ tám tỷ người nhanh chóng giảm mạnh trong những năm tháng đen tối, từng con người bị xóa sổ trước sức mạnh áp đảo của chúng.

Chỉ trong một thế kỷ, thế giới loài người từng thống trị đã bị ma tộc càn quét và nghiền nát không thương tiếc. Các quốc gia sụp đổ, các vị vua và anh hùng vĩ đại ngã xuống trong những trận chiến tuyệt vọng, các thành phố bị thiêu rụi, và những tiếng la hét vang vọng khắp nơi trên mặt đất. Đến cuối cùng, chỉ còn lại 10.000 người sống sót, họ chạy trốn đến một nơi hoang vu tận cùng của thế giới, nơi mà có lẽ cả ma tộc cũng không thể tìm đến.

Đó là nơi mà pháo đài cuối cùng của nhân loại được xây dựng – một tòa thành có tên Nehrin với quy mô chưa từng có.

Pháo đài cuối cùng của loài người là một kiệt tác của sự quyết tâm và tuyệt vọng, nơi mà mỗi viên đá, mỗi thanh thép đều thấm đẫm máu và nước mắt. Từ xa nhìn lại, pháo đài trông như một ngọn núi sắt khổng lồ, vươn lên từ mặt đất trơ trọi, sừng sững giữa bầu trời âm u. Các bức tường thép cao 100 mét vươn lên như những bức thành cổ đại, trải dài đến tận 10.000 km, bao bọc lấy khu vực sinh tồn của những con người cuối cùng.

Những bức tường của pháo đài này không chỉ là thép thường, mà là hợp kim đặc biệt, được rèn luyện qua nhiều lớp phép thuật cổ xưa để tăng cường sức mạnh, chống lại ma thuật và sức ép khủng khϊếp từ các cuộc tấn công của ma tộc.

Lớp bên ngoài của tường thép là màu đen bóng, hấp thụ mọi ánh sáng yếu ớt còn sót lại trong không gian, tạo nên một hình ảnh lạnh lẽo và chết chóc. Trên bề mặt tường, những dấu chạm khắc cổ ngữ chạy dài khắp nơi – đây là những phù chú bảo vệ do các pháp sư tài ba nhất của nhân loại yểm vào. Mỗi ký tự là một lời nguyền mạnh mẽ, như những sợi dây mana mỏng manh nhưng kiên cường, đan chặt lại để ngăn chặn bước tiến của ma tộc.

Dưới chân tường, một hào nước rộng và sâu đã được đào để ngăn chặn các sinh vật hắc ám tiếp cận. Nước trong hào này không phải là nước thường, mà là một chất lỏng bí ẩn, tỏa ra ánh sáng nhờ nhờ màu lam từ các mảnh tinh thể mana nghiền nát, tạo nên một luồng năng lượng phát sáng, vừa đẹp vừa chết người. Bất kỳ sinh vật nào từ ma tộc cố gắng tiếp cận đều sẽ bị hòa tan ngay khi chạm vào dòng nước này.

Cổng chính của pháo đài là một công trình đồ sộ, một cánh cửa đôi làm từ thép nguyên khối, cao gần 20 mét và dày không dưới 5 mét. Cánh cửa này được chế tác tinh xảo, với hình ảnh các vị anh hùng nhân loại chiến đấu bảo vệ những gì còn sót lại.

Các pháp sư đã khắc những câu thần chú lên bề mặt, và mỗi khi ai đó đến gần, những ký tự đó sẽ phát sáng, tạo ra một lớp màng bảo vệ tỏa ra ánh sáng yếu ớt nhưng cương nghị. Mỗi khi cửa mở, âm thanh vang lên như tiếng gầm rú của một con thú khổng lồ, cảnh báo cho tất cả rằng đây là lối vào duy nhất của nhân loại – là ranh giới giữa sự sống và cái chết.

Bên trong pháo đài là một thế giới hoàn toàn khác biệt, một cảnh tượng nửa hùng tráng, nửa tuyệt vọng. Khu trung tâm của pháo đài là quảng trường lớn, nơi người dân tụ tập để nghe những thông báo, tập luyện, và cũng là nơi cử hành các buổi lễ tưởng nhớ những người đã ngã xuống trong các cuộc chiến.

Xung quanh quảng trường là những dãy nhà xây bằng đá và thép, có hình dạng giống như các khối hộp xám xịt và chắc chắn, được thiết kế để chịu đựng sự tấn công khốc liệt nhất từ ma tộc.

Các chiến hào, đường hào liên tục bao quanh khu vực nội thành, tạo nên hệ thống phòng thủ đa tầng. Mỗi chiến hào đều được bố trí đầy đủ các tháp canh với tầm nhìn rộng khắp, từ nơi đây các cung thủ và pháp sư luôn túc trực, canh gác từng động tĩnh ngoài kia. Từng tòa tháp được nối với nhau bằng những cầu treo kiên cố, được bảo vệ bằng các bẫy ma thuật và cơ khí tinh vi, sẵn sàng sập xuống bất kỳ lúc nào nếu phát hiện sự xâm nhập của ma tộc.

Trên tường thành, các máy bắn đá và nỏ khổng lồ được trang bị sẵn, với đầu đạn được chế tác đặc biệt, bên trong chứa mana tinh khiết để chống lại sự hắc ám. Những chiếc máy bắn đá cao hơn 5 mét, với dây cung làm từ chất liệu đặc biệt, có khả năng bắn đi những khối đá hoặc cọc sắt lớn, đủ mạnh để xuyên thủng cả lớp da dày của các tướng quân ma tộc.

Những chiến binh và pháp sư sống trong pháo đài này đều là những người dày dặn kinh nghiệm. Họ mặc áo giáp bạc sáng lấp lánh được yểm phép để chống lại hắc ám, cùng với thanh kiếm được rèn bằng thép mana, sắc bén và có khả năng tạo ra những đường cắt xuyên qua kết giới của ma tộc.

Các pháp sư mang áo choàng màu đen, trên tay họ luôn là những viên pha lê mana phát sáng, được khảm sâu vào cán gậy phép. Khi chiến đấu, họ tập trung sức mạnh từ viên pha lê, tạo ra những cơn bão lửa, những đợt sóng năng lượng, đủ sức làm chùn bước bất cứ sinh vật hắc ám nào.

Phía ngoài những bức tường vững chãi, gió rít từng cơn lạnh lẽo, mang theo mùi máu tanh và khói đen của thế giới bị tàn phá. Vào ban đêm, khi bóng tối bao phủ, từ xa, ánh sáng từ pháo đài lóe lên như một ngôi sao đơn độc giữa biển trời tối mịt. Tuy yếu ớt nhưng mãnh liệt, nó chiếu sáng khắp bốn phương, như một lời thách thức gửi đến Đại Ma Vương và tất cả ma tộc dưới trướng hắn.

Pháo đài này không chỉ là thành trì, mà là biểu tượng của sức mạnh và lòng kiên định của nhân loại. Dù đã trải qua bao trận chiến khốc liệt, chịu đựng bao đau thương và mất mát, nơi đây vẫn đứng vững. Nhưng cả những chiến binh, pháp sư, và những đứa trẻ trong pháo đài đều biết rằng cơn bão thực sự vẫn chưa tới – cơn bão sẽ cuốn họ vào trận chiến cuối cùng, nơi mà sự sống và cái chết sẽ được định đoạt.

Phía ngoài những bức tường, thế giới thuộc về ma tộc. Mọi ngóc ngách, mọi ngọn đồi và con sông đều nằm dưới sự kiểm soát của chúng. Trên đỉnh của kim tự tháp quyền lực, Đại Ma Vương, kẻ được mệnh danh là hiện thân của bóng tối và sức mạnh hắc ám, ngồi trên ngai vàng của mình, thống trị toàn bộ thế giới.

Dưới trướng hắn là 47 Ma Vương, mỗi kẻ đều mang sức mạnh có thể hủy diệt cả một quốc gia chỉ trong một hơi thở. Mỗi Ma Vương lại cai trị các vùng lãnh thổ rộng lớn, với vô số quân đoàn ma tộc dưới quyền, từ những sinh vật thấp kém nhất như goblin cho đến những tướng quân quỷ khổng lồ đầy quyền năng.

Từng Ma Vương đều là những kẻ thù đáng sợ của loài người. Trong ký ức của những người còn sống, mỗi khi một Ma Vương tấn công, trời đất như rung chuyển, bầu trời như nhuốm màu máu.

Những ngọn lửa đỏ rực từ các pháp thuật hắc ám bao trùm lấy mặt đất, và không ai có thể đứng vững trước sức mạnh vô tận của chúng. Các đoàn quân ma tộc tràn ngập khắp nơi, san bằng từng làng mạc, từng ngôi nhà mà chúng gặp trên đường.

Những đứa trẻ lớn lên trong thành trì này chưa từng thấy một ngày hòa bình, chưa từng thấy ánh sáng mặt trời trải rộng khắp đồng cỏ hay cảnh sắc mùa xuân của những khu rừng cổ thụ. Đối với chúng, thế giới ngoài kia là bóng tối, là kẻ thù không đội trời chung.

Chúng nghe về những câu chuyện xưa cũ, về một thế giới mà loài người từng thống trị, và trái tim chúng dấy lên ngọn lửa khát khao trả thù. Ngày lại ngày, chúng học cách chiến đấu, học cách điều khiển mana, chuẩn bị cho một trận chiến cuối cùng – trận chiến để giành lại nhân loại.

Thế nhưng, trong bóng tối, Đại Ma Vương cũng đã nhận thấy sự tồn tại của thành trì này. Hắn nhìn từ xa, như con mãnh thú đang đùa giỡn với con mồi.

Trong mắt hắn, 10.000 người còn lại không phải là mối đe dọa, mà chỉ là những kẻ bám víu trong vô vọng vào chút hy vọng mỏng manh. Đối với Đại Ma Vương, đây chỉ là trò chơi của quyền lực, là cách để hắn chứng tỏ sức mạnh vô địch của mình. Bởi hắn biết rằng, dù loài người có xây dựng thành trì kiên cố đến đâu, có học cách sử dụng mana mạnh mẽ đến đâu, thì cũng sẽ đến ngày hắn phá vỡ bức tường thép kia và đặt dấu chấm hết cho nhân loại.

Pháo đài cuối cùng của loài người đứng sừng sững, thách thức cơn thịnh nộ của Đại Ma Vương. Trong những bức tường thép dày kia, giữa hàng ngàn linh hồn đang chuẩn bị cho cuộc chiến sinh tử, một câu hỏi lặng lẽ vang lên: Liệu loài người có thể vượt qua thiên địch của mình hay không?
« Chương TrướcChương Tiếp »