Chương 10: Đại Chiến

Chương 10: Đại Chiến

Hallow đứng giữa căn phòng rộng lớn, bao bọc bởi hào quang bạc từ thanh kiếm, ánh sáng ấy mạnh đến mức khiến đám ma tộc phải lùi lại, nhe nanh giận dữ nhưng đầy e dè. Trước anh, Ma Vương Jachi vẫn ngồi ung dung trên ngai vàng, ba con mắt theo dõi từng chuyển động của Hallow. Cả hai đều biết rõ: cuộc đối đầu này không chỉ là giữa một người hùng và một ma vương, mà là sự chạm trán của hai thế lực, hai ý chí đang đấu tranh để xác định kẻ mạnh nhất.

Hallow từ từ nâng thanh kiếm lên, ánh sáng bạc bừng lên mạnh mẽ, bao quanh anh như một lớp giáp rực rỡ. Anh dồn toàn bộ sức mạnh và ý chí vào thanh kiếm, bước từng bước vững chãi về phía Jachi. Đám ma tộc lập tức hùa vào ngăn cản, nhưng Hallow chỉ cần vung một đường kiếm nhẹ nhàng. Một tia sáng bạc chớp nhoáng xé toạc không gian, quét qua tất cả, và ngay lập tức đám quái vật tan biến thành tro bụi.

Jachi vẫn không hề dao động, chỉ khẽ nhếch miệng cười mỉa mai. "Một nhát kiếm ấn tượng đấy, anh hùng. Nhưng… để xem liệu ngươi có đủ sức để đến gần ta không."

Không chút do dự, Hallow thu mình, dồn toàn lực vào đôi chân, rồi lao tới với tốc độ của cơn lốc. Khoảng cách giữa anh và ngai vàng của Jachi bị thu hẹp trong chớp mắt. Khi anh ở ngay trước mặt Jachi, Hallow dồn toàn bộ sức mạnh và niềm tin của mình vào một nhát kiếm. Thanh kiếm trong tay anh chém mạnh từ trên xuống, ánh sáng bạc chói lòa bùng nổ thành một cơn lốc dữ dội.

ẦM!!!

Toàn bộ tòa lâu đài rung chuyển, một đường sáng sắc bén xé toạc mọi thứ trên đường đi, từ sàn đá đến các bức tường đá xung quanh. Nhát kiếm của Hallow như một cơn cuồng phong san phẳng cả tòa lâu đài, khiến từng mảng gạch đá vỡ vụn, từng bức tường sụp đổ trong tiếng nổ vang vọng khắp không gian.

Khi khói bụi tan đi, Hallow vẫn đứng yên, ánh mắt kiên định nhìn thẳng vào Ma Vương Jachi. Ma Vương lúc này đã giơ một bàn tay lên, giữ vững cả nhát kiếm khủng khϊếp ấy chỉ bằng một bàn tay. Một lớp hào quang màu đỏ nhạt bao quanh hắn, tạo thành một tấm chắn vô hình chặn đứng đường kiếm, không để nó tiến thêm một ly nào.

“Chỉ thế thôi sao, anh hùng?” Jachi nhếch mép cười, tiếng cười đầy thách thức và khinh miệt. Cơ thể hắn to lớn và mạnh mẽ, cùng chiếc áo choàng sinh vật sống kỳ lạ, tỏa ra luồng sức mạnh hắc ám đầy áp đảo. Rõ ràng, cả hai vẫn chưa tung ra toàn bộ sức mạnh.

Hallow cũng mỉm cười đáp lại, đôi mắt anh rực sáng với ngọn lửa của lòng dũng cảm không bao giờ tắt. Anh biết rõ rằng trận chiến này còn dài, và Jachi – kẻ thù trước mặt anh – là một thử thách lớn chưa từng có. Nhưng với ý chí kiên cường, thanh kiếm trong tay và tinh linh Ignis bên cạnh, Hallow sẵn sàng đối mặt với tất cả.

Anh hạ thấp thanh kiếm, sẵn sàng cho một cuộc tấn công khác, lần này là toàn lực. Không còn do dự hay e ngại, Hallow thầm nhủ rằng trận chiến này, bằng mọi giá, anh sẽ không để thất bại như 46 anh hùng trước. Anh sẽ vượt qua Jachi, sẽ tiêu diệt Ma Vương, sẽ giải phóng nhân loại khỏi sự thống trị của bóng tối.

Trận chiến thực sự chỉ mới bắt đầu.

Không khí như bị kéo căng, sẵn sàng nổ tung bất cứ lúc nào. Hallow và Ma Vương Jachi đứng đối diện nhau, cả hai đều giữ thái độ bình tĩnh, nhưng sâu trong ánh mắt là một sự thách thức đầy chết chóc. Trận chiến này không chỉ là về sức mạnh, mà còn là sự kiên trì và ý chí của hai kẻ đối đầu.

Jachi là người ra đòn trước. Chỉ với một cái phất tay, một luồng sóng năng lượng đỏ rực bùng lên từ lòng bàn tay hắn, tạo thành một cơn lốc xoáy hung bạo lao thẳng về phía Hallow. Cả tòa lâu đài rung chuyển dưới sức mạnh của ma thuật cường hóa. Hallow phản xạ nhanh chóng, đưa kiếm lên chắn, tạo ra một lá chắn ánh sáng bạc đối đầu với cơn lốc đỏ. Tiếng nổ vang dội, năng lượng bùng lên dữ dội, lan tỏa ra xa như sóng thần, làm rung chuyển mọi thứ xung quanh.

Cả hai chỉ mới bắt đầu thăm dò, nhưng mỗi đòn đánh đều có sức mạnh ngang tầm hàng trăm quả bom nguyên tử. Khu rừng xung quanh dần biến mất dưới làn sóng tàn phá, cây cối tan thành tro bụi, mặt đất bị nứt toác, từng mảng đá lớn vỡ vụn.

Hallow lao về phía trước, di chuyển với tốc độ đáng kinh ngạc. Thanh kiếm của anh lướt trong không trung, tạo ra những tia sáng bạc như những nhát chém của sấm sét. Jachi phản công ngay lập tức, đôi tay hắn tỏa ra sức mạnh kinh người, đón đỡ từng nhát chém với những cú đấm đầy sức mạnh. Mỗi lần thanh kiếm và nắm đấm của Jachi chạm nhau, một vụ nổ khủng khϊếp lại bùng lên, tạo thành những đợt sóng xung kích khiến cả khu vực xung quanh rung chuyển.

Hallow nhảy lùi lại, hơi thở của anh vẫn đều đặn, nhưng anh biết rõ đây chỉ là sự khởi đầu. Jachi nhếch mép cười, con mắt thứ ba của hắn mở ra, tỏa ra ánh sáng đỏ đậm, theo dõi từng chuyển động nhỏ nhất của Hallow. Hắn hiểu rằng anh hùng này không phải kẻ tầm thường, và hắn cũng không ngại sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình.

Jachi bẻ tay, những cơ bắp cuồn cuộn nổi lên, ánh mắt hắn rực lửa. Hắn hít một hơi sâu, rồi đột ngột gầm lên, sức mạnh vật lý của hắn được cường hóa lên đến mức tối đa. Không còn đơn thuần là những cú đấm và đòn cản phá, hắn di chuyển nhanh hơn, mạnh hơn, từng cú đánh giờ như cả ngọn núi đổ sập xuống. Hallow phải dốc toàn lực để né tránh, mỗi lần thanh kiếm của anh và nắm đấm của Jachi chạm vào nhau, sức ép từ cú va chạm lại bắn tung ra xung quanh, phá hủy mọi thứ trong bán kính hàng trăm mét.

Hallow cảm nhận được sức mạnh khủng khϊếp của Jachi, nhưng anh không để mình lùi bước. Thanh kiếm bạc trong tay anh phát ra ánh sáng ngày càng mạnh, phản ứng với ý chí không bao giờ lùi bước của anh. Ignis, tinh linh nhỏ bên cạnh, bay lượn quanh anh, truyền thêm sức mạnh và sự dũng cảm, giúp anh không gục ngã trước áp lực khủng khϊếp này.

“Ngươi khá lắm, anh hùng,” Jachi nói, giọng hắn vang lên, trầm đυ.c và đầy ngạo nghễ. “Nhưng chỉ thế này thì chưa đủ để hạ gục ta.”

Hallow không đáp, chỉ siết chặt thanh kiếm, tập trung vào từng chuyển động. Đây chưa phải toàn lực của anh, nhưng trận chiến này đã khiến cả vùng đất bị tàn phá thảm khốc. Chỉ là một màn dạo đầu, một cuộc chiến “làm nóng người,” nhưng sức tàn phá của nó đã vượt quá cả giới hạn của tự nhiên.

Cả hai tiếp tục trao đổi những đòn đánh khủng khϊếp, nhưng trong thâm tâm, họ đều biết rằng chỉ còn chờ thời điểm thích hợp để giải phóng sức mạnh thực sự của mình, cho cuộc chiến quyết định cuối cùng.