Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Địa Quyết

Quyển 2 - Chương 37: Tử vong uy hϊếp

« Chương TrướcChương Tiếp »


Thiên Vũ trầm tư chỉ trong chốc lát, quay đầu nhìn Hoa Thanh, hỏi: "Nàng có ý kiến gì không, chúng ta hai người một tổ hay là hợp thành một tổ với người khác?"

Hoa Thanh nghĩ ngợi chút rồi nói: "Do ngươi quyết định đi, ta không có ý kiến."

Ánh mắt Hoa Thanh có chút cổ quái, đáng tiếc Thiên Vũ không có để ý tới điểm đó.

Thiên Vũ nhìn Tần Lạc Xuyên, nhẹ giọng nói: "Tần sư phụ, ta có ý định cùng Hoa Thanh hai người một tổ, ngài xem được không?"

Tần Lạc Xuyên nhíu mày, mở miệng khuyên giải: "Hai người một tổ thực lực tương đối yếu, ngươi tốt nhất suy nghĩ cho kỹ đi."

Thiên Vũ nói: "Ta nghĩ qua rồi, ta ở trong phân đường đắc tội không ít người, nếu cùng với những đệ tử khác chấp hành nhiệm vụ, không chừng có người ở sau lưng ám toán ta."

Tần Lạc Xuyên sắc mặt hơi đổi, đưa tay xoa cằm nói: "Ngươi lo lắng cũng không phải không có lý, Thiện Vũ Minh mặc dù hiệp nghĩa làm đầu, nhưng dù sao đệ tử đông đảo tốt xấu lẫn lộn, cẩn thận một điểm cũng tốt hơn."

Thiên Vũ nói: "Ngoài ra, tình cảnh trước mắt của ta cũng không ổn, không muốn liên lụy người vô tội."

Tần Lạc Xuyên nghe vậy nhìn qua Hoa Thanh, hỏi: "Ngươi đồng ý Thiên Vũ quyết định không?"

Hoa Thanh không nói, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.

Tần Lạc Xuyên nói: "Hoa Thanh, ngươi phải nghĩ cho rõ ràng. Mặc dù là hai người một tổ, nhưng lúc này đây nhiệm vụ của Thiên Vũ cũng không đơn giản, khó khăn tương đối lớn, ngươi phải chuẩn bị đầy đủ tâm lý mới được." Truyện "Thiên Địa Quyết "

Hoa Thanh nghiêm mặt nói: "Nếu là lịch lãm tự nhiên không thể đơn giản, ta quyết tâm cùng hắn hoàn thành nhiệm vụ."

Tần Lạc Xuyên nghe xong mỉm cười ý nhị, đưa tay móc ra một túi gấm khá to từ trong lòng ngực đưa cho Thiên Vũ, dặn dò: "Trong cái túi này có ghi một nhiệm vụ cùng với tên người nhận nó, ngươi hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên xong mới có thể tái mở túi gấm ra, bên trong còn có ba ngăn nhỏ, tổng cộng là năm nhiệm vụ, các ngươi hoàn thành hết rồi mới phản hồi phân đường, nghe rõ ràng chưa?"

Thiên Vũ nhìn túi gấm trong tay, hỏi: "Ý Tần sư phụ có phải nói là trong túi này có mấy túi nhỏ khác, tổng cộng có năm nhiệm vụ, cần phải theo thứ tự để hoàn thành nó?"

Tần Lạc Xuyên nói: "Không sai, chính là ý tứ này. Sau khi rời đi các ngươi có thể mở ra túi gấm thứ nhất, trước tiên nên hiểu rõ một chút tình huống cụ thể chuẩn bị sẵn sàng, sáng mai lập tức xuất phát đi chấp hành nhiệm vụ."



Thiên Vũ chần chờ nói: "Chúng ta đều là lần đầu tiên tiếp nhận nhiệm vụ, không biết nên chuẩn bị thứ gì cho tốt đây?"

Tần Lạc Xuyên trầm mặc một chút, lập tức khẽ cười nói: "Nói chung, ra ngoài chấp hành nhiệm vụ có mấy thứ cần thiết phải chuẩn bị. Một là binh khí, hai là dược vật, ba là hộ giáp khí giới. Đương nhiên, những thứ này căn cứ tình huống cụ thể mà định ra, dù sao trang bị đều phải cần có tiền. Mặt khác nhớ kỹ một điểm, ra ngoài chấp hành nhiệm vụ có rất nhiều phong hiểm, nhưng theo đó cũng có nhiều lợi ích, là một cơ hội tốt để tích lũy tiền tài. Chỉ cần có tiền rồi, quá trình tu luyện sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều."

Thiên Vũ kinh ngạc nói: "Thiện Vũ Minh cổ vũ đệ tử việc đó?"

Tần Lạc Xuyên cười nói: "Biểu hiện ra đương nhiên sẽ không chỉ dẫn rõ ràng cho đệ tử đi theo phương diện này, nhưng trên thực tế đệ tử Thiện Vũ Minh trải rộng khắp thiên hạ nếu muốn trở nên nổi bật chỉ dựa vào cố gắng thì không đủ, trừ phi ngươi là thiên tài, nếu không căn bản là không thể."

Hoa Thanh cười cười, ánh mắt phức tạp nhìn qua Thiên Vũ, nói: "Thực lực tăng lên cần có bốn yếu tố lớn, thứ nhất có liên quan đến thiên tư, thứ hai có liên quan đến công pháp, thứ ba là chăm chỉ, thứ tư là cần có đan dược hỗ trợ. Nói chung, thiên tư thì không có cách nào thay đổi, chăm chỉ thì có thể dễ dàng làm được, còn lại công pháp và đan dược trở thành mấu chốt cuối cùng để tăng cường thực lực. Mà mấu chốt này lại có liên quan đến tiền tài."

Tần Lạc Xuyên đồng ý nói: "Hoa Thanh nói như vậy là rất đúng, ngươi sau này từ từ sẽ minh bạch. Bây giờ nắm chắc thời gian đi chuẩn bị cho tốt đã, nhiệm vụ này đối với ngươi cũng là một kỳ thi thử đó!"

Vỗ vỗ bả vai Thiên Vũ, Tần Lạc Xuyên xoay người rời đi.

Đưa mắt nhìn Tần Lạc Xuyên đi xa, Thiên Vũ nhìn lên ráng trời chiều, lại nhìn một chút xung quanh bốn phía, hắn thấy đại bộ phận đệ tử đã rời đi, thì ra đã đến thời gian ăn cơm chiều.

Thu hồi ánh mắt lại, Thiên Vũ nhìn Hoa Thanh, cười nói: "Đi thôi, chúng ta trước tiên dùng cơm chiều, sau đó lại nói chuyện tình nhiệm vụ."

Hoa Thanh trên mặt lộ ra một nụ cười tươi đẹp hiếm thấy, nhẹ nhàng gật đầu, theo sau Thiên Vũ một đường đi đến phòng ăn.

Trên đường đi, Thiên Vũ và Hoa Thanh trước sau gặp gỡ ba đợt cản đường, hiển nhiên không phải là chuyện ngẫu nhiên.

Nhóm đầu tiên có hai người, là người Thiên Vũ biết rõ, một là Tiêu Nguyên Quân, người kia là Âm Tiếu Thiên, bọn họ đồng thời xuất hiện làm cho Thiên Vũ rất kinh ngạc, không biết hai người có quan hệ gì với nhau.

Trừng mắt nhìn Thiên Vũ, Tiêu Nguyên Quân mặt đầy hận ý, cười lạnh nói: "Nghe nói ngươi cũng tham gia thi hành nhiệm vụ kỳ này, ngươi đã biết ý nghĩa của nó là như thế nào chưa?" Truyện "Thiên Địa Quyết " Truyện "Thiên Địa Quyết "

Thiên Vũ chân mày khẽ nhíu, hừ giọng nói: "Không cần phải đe dọa, chỉ có chút tâm tư thế này ta đã sớm biết rồi."

Tiêu Nguyên Quân cười to nói: "Thật sự? Vậy ngươi hãy chờ chậm rãi mà nhấm nháp đi."



Âm Tiếu Thiên liếc qua Thiên Vũ, vừa lại xem một chút Hoa Thanh, cười âm trầm nói: "Thiên Vũ, nếu giờ phút này hối hận thì vẫn còn kịp, chỉ cần ngươi giao ra yêu bài, ta có thể cho ngươi một con đường sống."

Thiên Vũ nghe mà lạnh lùng, hờ hững nói: "Chỉ với cái bộ dáng này của ngươi, ta không thể tin ngươi nổi."

Âm Tiếu Thiên cười lạnh nói: "Rời khỏi Phân Đường Thiết Thạch ngươi sẽ phải chết không thể nghi ngờ."

Thiên Vũ cười giận rộ lên, nói: "Thật sự? Ta đây sẽ đợi ngươi đại giá quang lâm."

Hoa Thanh không nói một lời, yên lặng đứng ở bên cạnh Thiên Vũ, ánh mắt dừng trên người Tiêu Nguyên Quân cùng Âm Tiếu Thiên, ánh mắt có chút sầu lo.

Âm Tiếu Thiên cười khẩy nói: "Không nên mạnh miệng, ta muốn gϊếŧ ngươi cũng giống như gϊếŧ chết một con kiến, ta sẽ không để cho ngươi thống khoái chết đi như vậy, ta sẽ cho ngươi biết nếu đắc tội ta là một chuyện đáng sợ cỡ nào."

Lách người đi qua, Âm Tiếu Thiên cười to đắc ý dần dần đi xa.

Tiêu Nguyên Quân trợn mắt nhìn Thiên Vũ, cũng lập tức đuổi theo Âm Tiếu Thiên.

Hai người đi rồi, Thiên Vũ tháo xuống cái vẻ cường ngạnh trên mặt, quay đầu nhìn Hoa Thanh, giọng đầy chua xót nói: "Sau bữa cơm chiều, chúng ta nên đi tìm Tần sư phụ xin thông cảm một chút, dời ngươi đến tổ khác đi, ta không muốn liên lụy ngươi."

Hoa Thanh nhìn vào mắt Thiên Vũ, nghiêm mặt nói: "Chúng ta là một đoàn thể, hẳn nên tín nhiệm lẫn nhau, vĩnh viễn không được nói như thế, ngươi nên phấn đấu lên!"

Thiên Vũ chần chờ nói: "Nhưng mà..."

Hoa Thanh lắc đầu nói: "Không nhưng mà gì cả, từ khi ngươi quyết định cùng ta hợp thành một tổ chấp hành nhiệm vụ, vận mệnh chúng ta cũng đã bắt đầu nối lại với nhau rồi."

Thiên Vũ thở dài nói: "Tình cảnh trước mắt của ta rất nguy hiểm, nàng hà tất phải đi theo ta tìm kiếm vất vả? Nàng cũng biết một khi rời khỏi phân đường, chúng ta tùy thời đều sẽ bị tử vong uy hϊếp?"

Hoa Thanh nói: "Ta biết, nhưng ta tình nguyện."

Thiên Vũ nghe vậy thân hình khẽ chấn động, hai mắt dừng lại ở trên mặt Hoa Thanh, từ trên đó hắn thấy được sự kiên định và quyết tâm, điều này làm cho hắn cảm động vô cùng.

Giờ khắc này, Thiên Vũ cảm nhận được một cỗ tín nhiệm trước nay chưa có, đây là thứ mà hắn rất khó nhận được từ người khác, Hoa Thanh lại không chút do dự ban cho Thiên Vũ.
« Chương TrướcChương Tiếp »