Quyển 2 - Chương 29: Bí mật của Hoa Thanh



Thiên Vũ cười cười, lặng lẽ thay đổi đề tài: "Nàng tới đây đã hơn một năm rồi, có thể được biết hiện tại giá trị Tâm Hỏa bao nhiêu không?"

Hoa Thanh trầm mặc một chút, nhẹ giọng nói: "Giá trị Tâm Hỏa 64 điểm, ngươi thì sao?"

Thiên Vũ nói: " Tâm Hỏa của ta là 53 điểm, nàng cũng học kỹ năng như ta hả?"

Hoa Thanh nói: "Đệ tử Ngoại môn căn cứ thực lực mạnh yếu chia ra nhiều cấp bậc, đệ tử có giá trị Tâm Hỏa dưới 30 chủ yếu học tập Tam Dương Quyết, Thiên Lang Trảm Pháp, Cự Linh Chưởng Pháp làm chính, đệ tử có giá trị Tâm Hỏa đạt tới 50 điểm có thể học tập Ngự Phong Thuật, giá trị Tâm Hỏa đạt tới 100 điểm có thể học tập Nhất Dương Chỉ, tình hình cao hơn nữa thì ta không biết rồi."

Thiên Vũ hiếu kỳ nói: "Theo như nàng nói, nàng đã học được Ngự Phong Thuật rồi? Đây là loại kỹ năng cấp bậc gì vậy?"

Hoa Thanh nói: "Ngự Phong Thuật thuộc về kỹ năng Hoàng cấp trung giai, là một loại Khinh Thân Thuật, học tập cũng không khó, mấu chốt là ở chỗ chân khí khó thể kéo dài."

Thiên Vũ nghe vậy có chút tâm động, hỏi: "Có thể cho ta biết pháp môn tu luyện Ngự Phong Thuật không?"

Hoa Thanh nhìn kỹ Thiên Vũ, ánh mắt lộ ra vẻ mà Thiên Vũ không cách nào giải thích nổi, lạnh nhạt nói: "Ngươi nếu muốn học ta có thể dạy, chỉ cần chốc lát là có thể học thành thôi."

Thiên Vũ mừng rỡ, cười nói: "Thật sự là tốt quá, chỉ là ta nên cảm tạ nàng thế nào đây?"

Kinh hỉ thì có nhưng Thiên Vũ không hề bị choáng váng đầu óc, có ăn thì có trả, vấn đề mấu chốt này là thường thức cơ bản.

Hoa Thanh trầm mặc một lát rồi hỏi: "Ngươi là người như thế nào, ta có thể tín nhiệm ngươi không?"

Thiên Vũ nghe thế thì kinh ngạc ngoài dự liệu, bình tĩnh đáp lời: "Muốn biết được tâm một người, chính nàng phải phí thời gian để chứng minh rồi."

Hoa Thanh cười cười, mơ hồ có vài phần ảo não, nhẹ giọng nói: "Như thế thì chuyện tình này sẽ nhắc lại sau, trước tiên ta sẽ truyền thụ cho ngươi Ngự Phong Thuật." Truyện "Thiên Địa Quyết "

Thiên Vũ nghe vậy cũng không nói thêm, được Hoa Thanh chỉ điểm bắt đầu học tập Ngự Phong Thuật.

Đây là một loại Khinh Thân Thuật, cũng chính là một bộ kỹ năng khinh công, chỉ cần nắm bắt được bí quyết thì học tập rất đơn giản, chỉ là học thì dễ nhưng lại khó tinh thông, nó có liên quan mật thiết đến thực lực của ngươi tu luyện.

Thiên Vũ tư tưởng linh hoạt, tập trung nghe Hoa Thanh giải thích chi tiết, rất nhanh đã nắm giữ tất cả ảo diệu trong đó, bắt đầu luyện tập trên quảng trường.



Mới đầu, Thiên Vũ vận dụng chân khí chưa đủ thành thạo, chân khí vận chuyển qua huyệt Dũng Tuyền lúc mạnh lúc yếu, tình huống không thể nào ổn định khiến cho thân thể hắn theo đó mà nghiêng trái nghiêng phải, lắc lư bất ổn vô cùng.

Sau một thời gian nữa, trải qua quá trình được Hoa Thanh hết lòng chỉ điểm, lấy bản thân làm mẫu, Thiên Vũ khống chế chân khí đã có hiệu quả nhất định, mặc dù chưa nói là thành thạo nhưng biểu hiện cũng không kém.

Lúc này, đệ tử Ngoại môn trên quảng trường đã vắng đi rất nhiều, đệ tử tổ 64 cũng tán đi gần hết, đã đến thời gian tự do hoạt động rồi.

Thiên Vũ học xong Ngự Phong Thuật tâm tình hết sức phấn kích, một mình luyện tập không biết mệt mỏi, hoàn toàn quên mất Hoa Thanh đang ở một bên kia.

Nửa ngày qua, Thiên Vũ bắt đầu có cảm giác mệt mỏi mới nhớ đến Hoa Thanh, vội vã dừng tay đi tới gần xin lỗi: "Không có ý tứ rồi, ta luyện tập xuất thần quên khuấy đi nàng mất, ha hả !."

Hoa Thanh lạnh nhạt nói: "Không có gì, ta bình thường cũng như vậy. Thời gian không còn sớm, ngươi nên về nghỉ ngơi."

Thiên Vũ hỏi: "Nàng thì sao? Chưa về nghỉ ngơi sao?"

Hoa Thanh nói: "Ta còn muốn luyện tập một hồi, ngươi đi trước đi!"

Thiên Vũ chần chờ một chút muốn nói gì đó, nhưng lại không biết nên nói thế nào, cuối cùng im lặng quay người tiêu sái rời khỏi.

Hoa Thanh đưa mắt nhìn Thiên Vũ đi xa, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ chút vẻ bi thương kỳ lạ, đang muốn bắt đầu luyện tiếp thì bên tai lại truyền tới một thanh âm nam tử.

"Ngươi đưa tiểu tử này vào trong mắt rồi? Mắt ngươi cũng quá kém đi. Nhìn bộ dáng của hắn ngươi cho rằng sẽ có tiền đồ gì sao?"

Hoa Thanh hờ hững bất động, vẫn duy trì tư thái ngóng nhìn, dùng ngữ khí lạnh như băng nói: "Ta thích người nào cũng không cần ngươi tới quản !"

Thanh âm kia đã hơi bực mình, nói: "Ngươi không nên mạnh miệng, qua mười ngày nữa ngươi nếu nghĩ không ra biện pháp, cả đời này ngươi chính là nữ nô của ta, ta muốn ngươi làm gì, ngươi phải làm cái đó!"

Thân thể Hoa Thanh khẽ lắc lư, nghiến răng nghiến lợi nói: "Còn có mười ngày, giờ phút này ngươi nói việc đó còn quá sớm rồi, cút đi, ta không muốn gặp ngươi!"

Nam tử bắt đầu tức giận, cười nói: "Mười ngày sau ta muốn ngươi cởi sạch quần áo quỳ trên mặt đất, hầu hạ ta như một con chó."

Hoa Thanh tức giận đến mức run rẩy toàn thân, căm hận nói: "Súc sinh khốn nạn, một ngày nào đó ngươi sẽ gặp báo ứng!"

Nam tử kia khinh thường nói: "Báo ứng? Đó chỉ dành cho những kẻ tuyệt vọng dùng để lừa mình dối người mà thôi. Cả đời này ngươi đừng mơ tưởng chạy thoát khỏi tay ta, ngươi nhất định trở thành nữ nô của ta rồi, cam chịu số phận đó đi. Ha ha..."

Thanh âm đắc ý cười to dần dần đi xa, chỉ qua chốc lát biến mất trong bóng đêm u tối.



Hoa Thanh đau khổ đứng đó, bụng đầy nỗi chua xót lại không có chỗ khóc, lẳng lặng đứng ở nơi đó thân ảnh tăng thêm mấy phần cô độc.

Thiên Vũ rời khỏi sân luyện tập, không có ý định đi đâu cả, mà tiến vào khu chữ Thiên trực tiếp quay về chỗ ở.

Vào trong phòng, Thiên Vũ nhìn quanh tình hình bên trong, phát hiện đã có người tới đây, hơn nữa còn để lại trên giường một viên Dạ Quang Châu.

Vì thế, ở trong phòng ánh sáng rực rỡ như ban ngày, làm cho Thiên Vũ có cảm giác không kịp thích nghi.

Ngồi trên giường, Thiên Vũ nhìn viên Dạ Quang Châu kia, suy tư nghĩ tới ý định của người nọ? Truyện "Thiên Địa Quyết " Truyện "Thiên Địa Quyết "

Hắn rốt cuộc là hạng người gì, giờ phút này lại đi đâu, định làm gì?

Đệ tử Ngoại môn và đệ tử mới nhập môn có vài quy định giống nhau, qua giờ Tý buổi tối sẽ đóng cửa chính, chỉ có mỗi biện pháp leo tường để ra vào.

Lúc này cách giờ Tý chưa tới một tiếng, người ở cùng phòng Thiên Vũ lại không thấy bóng dáng, rất có thể đã ra ngoài chưa về, bởi vậy trong lòng Thiên Vũ có chút cố kỵ, lo lắng suy nghĩ một phen hắn lựa chọn tĩnh tọa tu luyện nội công.

Lúc xế chiều, Thiên Vũ dốc lòng luyện tập lực bạo phát, lực lượng ra quyền mạnh mẽ hơn rất nhiều so với trước kia.

Buổi tối, Thiên Vũ và Hoa Thanh giao thủ mặc dù ba trận đều bại nhưng học được rất nhiều kinh nghiệm thực tế, thực lực lại đề cao một khoản lớn.

Từ những việc đó, Thiên Vũ tĩnh tâm tu luyện Tam Dương Quyết, ăn hai viên Tụ Khí Đan, rất nhanh liền tiến vào tâm cảnh an tĩnh.

Qua nhiều ngày tu luyện Thiên Vũ đã hết sức thành thạo Tam Dương Quyết, tốc độ chân khí vận chuyển trong cơ thể theo đó gia tăng không ít.

Chỉ qua một thời thần, Thiên Vũ đã hấp thu hoàn toàn dược hiệu của hai viên Tụ Khí Đan, chân khí trong cơ thể lại mạnh mẽ hơn rồi.

Mở mắt ra, Thiên Vũ tập trung nhìn quanh, người cùng phòng vẫn không có tung tích, giờ Tý đã qua rồi cơ mà?

Trầm tư một chút, Thiên Vũ vứt bỏ sự băn khoăn, thay đổi qua tu luyện Hàn Băng Quyết, chuyển biến thuộc tính chân khí trong cơ thể, lực lượng thoáng cái yếu đi mấy thành, Hàn Băng chân khí chậm rãi di động, tốc độ chậm như rùa bò.

Thiên Vũ không thèm để ý tập trung ý niệm thúc dục chân khí, khống chế luồng chân khí Hàn Băng chuyển động một vòng lại một vòng qua các kinh mạch trong thân thể, chảy xuôi không ngừng nghỉ, hắn kiên trì vận chuyển hoàn thành ba chu thiên mới ngừng lại nghỉ ngơi.

Giờ phút này đã là nửa đêm, Thiên Vũ thấy trong phòng như cũ chỉ có một mình hắn, tự nhủ trong lòng người kia chắc là đêm nay không về rồi, vì vậy lập tức lấy thêm hai viên Tụ Khí Đan, tiếp tục tu luyện Tam Dương Quyết