Tâm tình vừa phức tạp, lại giống như mâu thuẫn như thế trên thực thế có quan hệ rất mật thiết với xuất thân cùng khổ của Thiên Vũ.
- Kiện vật phẩm đấu giá thứ hai là Ẩn Linh Phù! Đây là một kiện trung phẩm đạo khí, có công hiệu ẩn dấu thân thể rất thần kỳ. Giá khởi điểm là năm trăm kim tệ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn một trăm kim tệ.
Nhìn quanh tứ phía, Hồng Di giơ cao đạo bùa trên tay, hấp dẫn vô số ánh mắt tham lam.
Thiên Vũ vừa nghe được Ẩn Linh Phù này có thể ẩn dấu thân thể, nhất thời dấy lên hứng thú. Nhưng sau khi nghe được giá khởi điểm, trong lòng gã đã sinh ra do dự.
Lúc này, những người hợp ý, quan tâm đã sớm ra giá cạnh tranh với nhau gay gắt. Giá khởi điểm từ năm trăm kim tệ thoáng cái đã leo lên đến một ngàn năm trăm kim tệ rồi, lập tức đã bằng giá cao nhất của Thiên Vũ đã mua Tam Sắc Thạch vừa rồi.
Than nhẹ một tiếng, Thiên Vũ quyết định buông tay, tùy ý những người kia chém gϊếŧ tranh đoạt. Hiện tại, gã không thể lãng phí thêm kim tệ ở chỗ này.
Kết quả cuối cùng, Ẩn Linh Phù đã bị Tiêu nhị gia mua được. Giá thành giao là hai ngàn ba trăm kim tệ.
Giá tiền của Tam Sắc Thạch và Ẩn Linh Phù đã được kéo lên khá nhiều so với dự đoán làm cho Hồng Di hết sức hài lòng.
Đợi mọi người khôi phục bình tĩnh, trên tay Hồng Di đã xuất hiện một vật, nhưng lại là một mầm cây vừa mới đâm chồi.
- Đây là kiện vật phẩm đấu giá cuối cùng của hôm nay, Bích U Thảo! Vật này có rất nhiều truyền thuyết, xuất phát từ rừng già Bàn Thiên. Giá khởi điểm là một ngàn kim tệ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn hai trăm kim tệ!
Thiên Vũ nghe vậy liền chấn động tinh thần. Giá khởi điểm đã là một ngàn kim tệ, Bích U Thảo này rốt cuộc là loại đồ vật gì, sao Hồng Di lúc nãy không miêu tả công hiệu rõ ràng?
Nghi vấn của Thiên Vũ lập tức đã được giải đáp.
Hồng Di mỉm cười giải thích:
- Bích U Thảo đã nằm trong rất nhiều truyền thuyết, thật hay giả cũng không thể nào chứng thực, nhưng có một điều có thể khắng định, đó chính là Bích U Thảo có thể sống và sinh trưởng trong cơ thể con người. Vì thế, giá trị của nó rất đắt đỏ!
Những lời giải thích này nhất thời đã tạo nên phản ứng mãnh liệt của nhiều người. Không chỉ có Thiên Vũ cảm thấy ngoài ý muốn, mà rất nhiều người không biết đặc tính của Bích U Thảo cũng đều cảm thấy khó tin.
Nhưng lúc này, trên lầu hai đã có người ra giá rồi.
- Một ngàn năm trăm kim tệ!
Âm thanh này Thiên Vũ nhận biết được. Chính là giọng nói của Vương Thế Quốc!
- Hai ngàn kim tệ!
Người mở miệng tăng giá hiện giờ là Chu Anh Kiệt, tựa hồ cố tình không bỏ qua cho Vương Thế Quốc.
- Hai ngàn năm trăm kim tệ!
Một giọng nói cất lên từ lầu ba, rất trong trẻo dễ nghe, hẳn là một nữ tử.
- Ba ngàn kim tệ!
Thanh âm cũng đến từ lầu ba. Lần này làm một nam nhân.
Trên lầu hai, Chu Anh Kiệt và Vương Thế Quốc cũng trầm mặc không nói thêm. Hiển nhiên, giá tiền cao đến mức này đã làm cho bọn họ lựa chọn buông bỏ.
Trên lầu ba, thanh âm dễ nghe nọ lại vang lên:
Truyện "Thiên Địa Quyết "
- Ba ngàn hai trăm kim tệ!
Nam nhân cùng lầu với nàng ta lại trầm tư một đoạn, rồi tăng giá:
- Ba ngàn năm trăm kim tệ!
Giá tiền này vừa ra, làm cho không gian trong Thất Bảo Các lâm vào an tĩnh, có thể nghe rõ tiếng hô hấp của mọi người.
Hồng Di chờ đợi trong giây lát, lớn tiếng xướng:
- Ba ngàn năm trăm kim tệ lần đầu tiên…!!!
- Bốn ngàn kim tệ!
Nữ tử trên lầu ba tựa như đã hạ quyết tâm, một lần đã nâng giá lên đến bốn ngàn kim tệ.
Kể từ đó, toàn trường đã không còn một tiếng động! Tất cả mọi người như nín thở theo dõi cục diện.
Song lúc này, nam nhân kia cũng không báo thêm giá. Cuối cùng, Bích U Thảo nọ đã được nữ tử thần bí trên lầu ba thu vào tay.
Đến tận bây giờ, hội đấu giá đã chấm dứt thuận lợi. Trừ ba mươi hai khách nhân đã mua hàng tạm thời lưu lại, những người còn lại đều rời khỏi Thất Bảo Các.
Hồng Di đứng trên đài nhìn những khách nhân này, mỉm cười nói:
- Mọi người không nên nóng lòng, hãy y như trình tự đã nói trước khi đấu giá, theo thứ tự đi đến lầu hai Tàng Trân Các nộp phí và lấy vật của mình. Sau đó là có thể rời khỏi.
Những người khách này cũng không vội vã, trong số bọn họ có rất nhiều người là khách quen. Mọi người theo trình tự đi lên lầu hai, hoàn thành nốt thủ tục giao nhận cuối cùng này.
Thiên Vũ cũng đã lên lầu hai. Trong lúc chờ đợi, Hồng Di đã đi tới, vẻ mắt hiện nét cười tươi, nói:
- Chúng tôi đã chuẩn bị rất tốt Tam Sắc Thạch cho ngài! Xin mời!
Thiên Vũ hơi bất ngờ, có vẻ như ngoài ý muốn, hỏi:
- Không phải đã nói là xếp hàng hay sao?
Hồng Di vẫn cười, nói:
- Hễ là mua vật phẩm đấu giá có giá trị ngoài năm trăm kim tệ thì chính là khách quý của Thất Bảo Các chúng ta, có thể hưởng thụ rất nhiều đãi ngộ đặc thù. Truyện "Thiên Địa Quyết "
Thiên Vũ nghe xong thầm khen một tiếng. Thất Bảo Các này thật là biết cách kinh doanh mà!
Đi theo sau Hồng Di, ánh mắt Thiên Vũ tự nhiên là dính vào bóng lưng mảnh khảnh, uyển chuyển mê người của nàng. Thêm vào đó là kiều đồn mượt mà vểnh cao, tạo thành một vòng cung hấp dẫn, làm sôi trào máu huyết, toàn bộ đều khảm thật sâu vào ánh mắt của Thiên Vũ.
Hồng Di tựa hồ cảm giác được Thiên Vũ đang nhìn lén mình. Trong lúc chân vẫn đang bước về phía trước, bỗng xoay người lại, hướng về phía Thiên Vũ nở một nụ cười, kèm theo ánh mắt câu hồn đoạt phách, có lực hấp dẫn trí mạng.
Cước bộ của Thiên Vũ chợt rối loạn một hồi. Bị người ta phát hiện tạo cho hắn một cảm giác vô cùng hổ thẹn, vội vàng chuyển ánh mắt đi chỗ khác.
Hồng Di vẫn giữ nụ cười kiều mị, cũng không nói gì, dẫn Thiên Vũ đến một gian phòng u nhã tĩnh lặng, chủ động mời gã ngồi xuống, bắt chuyện.
Thiên Vũ lướt mắt quan sát tình hình trong phòng, không khỏi bất ngờ, hỏi:
- Chỉ có hai người chúng ta thôi ư?
Hồng Di cười đáp:
- Phàm là khách nhân mua được ba vật phẩm cuối cùng của mỗi Hội đấu giá lớn thế này, chúng ta sẽ tiếp đãi riêng biệt một mình.
Thiên Vũ cười cười, nói:
- Sau khi tiếp đãi ta, ngươi cũng sẽ tiếp hai vị khách còn lại kia à?
Hồng DI khẽ lắc đầu, vẫn tươi cười như trước, nhẹ giọng trả lời:
- Hai vị kia chính là khách quen của Thất Bảo Các, tự nhiên sẽ có người khác tiếp đãi. Nhưng ngược lại, công tử lần đầu tiên đến đây, chúng ta cũng không dám chậm trễ sơ sài!
Thiên Vũ nhìn vào khuôn mặt hấp dẫn, câu hồn của Hồng Di, giọng nói có chút tự giễu:
- Gọi là công tử, ta thật hỗ thẹn không dám nhận!
Hồng Di cũng thức thời, hỏi lại:
- Vậy ta có thể xưng hô với ngài thế nào?
Vấn đề này Thiên Vũ sớm đã nghĩ ra, lạnh nhạt bảo:
- Ta tên là Hạo Dương! Ngươi cứ trực tiếp gọi tên ta là được rồi!
Hồng Di cười đáp:
- Tên rất hay, cũng rất xứng với ngươi nha!
Thiên Vũ cũng không dây dưa ở vấn đề này, cười cười, hỏi thẳng vào chính đề:
- Tam Sắc Thạch đâu?
Lúc này, Hồng Di mới lấy ra một hộp gỗ, đưa đến tận tay Thiên Vũ, cười sáng lạn, nói:
- Tam Sắc Thạch ở ngay trong hộp gỗ này! Ngài cứ tự nhiên mở ra xác nhận!
Thiên Vũ cũng không nói nhiều, bật chốt mở hộp gỗ ra, phát hiện bên trong ngoại trừ một viên đá hình trứng còn có một tạp phiến (tấm thẻ) rất tinh xảo. Gã nghi hoặc hỏi:
- Tấm thẻ này là…?
Hồng Di vẫn cười đáp:
- Đây là thẻ khách quý (VIP) của Thất Bảo Các ta. Sau này, khi ngài đến, chỉ cần đưa ra tấm thẻ này, có thể trực tiếp lên thẳng lầu hai để đấu giá, không nên chen chúc xô đẩy ở lầu một nữa. Mặc khác, vật phẩm đấu giá cũng sẽ được ưu đãi chiết khấu xuống còn chín phần!
Thiên Vũ cũng cười đáp: Truyện "Thiên Địa Quyết "
- Thất Bảo Các của nàng kinh doanh thật khéo quá!
Hồng Di nói với dáng điệu nhõng nhẽo yêu kiều:
- Ai nha! Thật quá khen rồi! Đây là chuyện chúng ta phải làm mà! Khách hàng như các vị chính là tài thần của chúng ta đó!
Thiên Vũ cảm khái, nói:
- Ài, lông dê cũng ở trên người con dê mà thôi! (Ý nói là có chiết khấu hay không, tiền cũng vào tay Thất Bảo Các. Giống dâ ta đi mua hàng khuyến mãi giảm giá ấy mà! Giảm kiểu gì mấy hãng đó cũng tính vào chi phí bán ra rồi.)
Thu hồi hộp gỗ và thẻ khách quý, Thiên Vũ lấy ra một đồng Thủy tinh tệ và năm trăm kim tệ giao cho Hồng Di.
Nàng ta cầm lấy, tùy tiện đặt ở một bên, cười khúc khích, nói:
- Thất Bảo Các chúng ta có một quy định bất thành văn, hễ vật phẩm giao dịch có giá trị ngoài năm trăm kim tệ đều tặng kèm cho khách một ít lễ vật. Không biết ngài muốn vật gì?
Thiên Vũ kinh ngạc hỏi:
- Cái này có thể tùy ý lựa chọn ư?
Hồng Di đáp:
- Dĩ nhiên là có thể rồi! Nhưng đại khái vẫn ở trong một giới hạn. Lễ vật tặng kèm phải có giá trị trong khoảng 20% vật phẩm giao dịch. Nói cách khác, lấy ví dụ của ngài, chúng ta có thể biếu một món quà giá trị ba trăm kim tệ. Ngài có thể lựa chọn trong phạm vi này, túy ý lấy vật mà mình muốn