Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Địa Quyết

Quyển 4 - Chương 99: Phân loại đặc thù

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hoa Thanh cười cười, nhẹ nhàng hỏi: " Trước kia cùng Tập Nhân Kiệt đánh nhau, lần thứ ba ngươi thi triển Huyết Tế Thương Khung, vì sao không sử dụng Yêu Đao Tà Nguyệt cùng Đoạn Kiếm Tàn Thần, ngược lại huyết tế bức họa thần bí, trong đó có huyền cơ gì?"

Thiên Vũ cười nói: "Bởi vì sau khi ta tấn chức vũ hồn, phát hiện bức họa kia chính là một kiện pháp bảo thần kỳ, ít nhất cũng là linh khí, cho nên liền dùng thử một lần, kết quả xác định ta dự tính hoàn toàn chính xác."

Hoa Thanh kinh hô: " Pháp bảo cấp bậc Linh khí, chỉ thấp hơn tiên khí, trong thiên hạ cũng cực kỳ hiếm thấy."

Thiên Vũ thu hồi Yêu Đao Tà Nguyệt cùng Đoạn Kiếm Tàn Thần, trong tay xuất hiện bức họa Duy Ngã Độc Tôn.

Trải qua huyết tế, bức họa Duy Ngã Độc Tôn cũng đã dung nhập trong thể nội Thiên Vũ, nhưng lại không giống như Yêu Đao Tà Nguyệt cùng Đoạn Kiếm Tàn Thần.

Yêu Đao cùng Đoạn Kiếm là binh khí, tràn ngập nhuệ khí, làm cho Thiên Vũ dũng cảm tiến lên phía trước.

Duy Ngã Độc Tôn lại là một kiện linh khí, chứa nhiều công năng, huyền diệu cực kỳ.

Mở ra bức họa, Thiên Vũ chỉ vào một người nhỏ nhắn trên bức tranh, cười nói: "Đây là Tiêu Thư Tuệ, bị ta phong ấn trong bức tranh.",

Hoa Thanh cẩn thận nhìn lên, quả thật đúng là Tiêu Thư Tuệ, trong lòng cảm thấy khϊếp sợ, vội hỏi: "Đây là có chuyện gì?"

Thiên Vũ nói: "Theo hiểu biết của ta, bức họa Duy Ngã Độc Tôn do hai bộ phận tạo thành, một là nhân vật trong bức tranh, hai là bản thân bức họa. Người trong tranh có khí thế bao quát sinh linh, có được lực lượng ngạo thị thiên địa, mặc dù ta không biết cụ thể lai lịch của hắn, nhưng chắc chắn đây là một vị cường giả tuyệt thế có thực lực siêu cấp. Về phần bản thể bức tranh cũng rất thần kỳ, ẩn giấu một khoảng không gian, có thể chứa đựng núi sông, có thể nói là một thế giới riêng biệt."

Hoa Thanh sợ hãi than : " Trong bức tranh chứa Càn Khôn, huyền diệu cực kỳ. Ngoại trừ điều đó bức tranh này còn có đặc điểm gì khác không ?"

Thiên Vũ cười nói: "Bức tranh này có thể biến đổi kích thước lớn nhỏ, công phòng nhiều mặt, cực kỳ huyền diệu."

Ý niệm vừa chuyển, bức họa Duy Ngã Độc Tôn chợt lóe quang mang, biến thành một kiện áo giáp mặc ở trên người Thiên Vũ, tư thế oai hùng, khí thế cường liệt.

Trong nháy mắt thời gian, áo giáp trên người Thiên Vũ quang mang lưu chuyển, biến thành một đạo quang giới, bao phủ Thiên Vũ cùng Hoa Thanh, tách biệt với ngoại giới.

Hoa Thanh cực kỳ kinh ngạc, còn chưa kịp nói chuyện, cảnh tượng bốn phía lại một lần nữa xảy ra biến hóa, nàng cùng Thiên Vũ lại tiến nhập vào bên trong bức họa, thấy được Tiêu Thư Tuệ cách đó không xa.

Thấy Thiên Vũ cùng Hoa Thanh xuất hiện, Tiêu Thư Tuệ không nhịn được mắng to, đáng tiếc Thiên Vũ cũng không để ý tới nàng.

Hoa Thanh chần chờ một chút, thấp giọng hỏi: "Ngươi muốn xử trí nàng như thế nào?"

Ý niệm Thiên Vũ vừa chuyển, hai người liền rời khỏi bức họa, trở về không gian thật bên ngoài.

"Tạm thời cứ lưu nàng một mạng, ngày sau có khi hữu dụng."

Hoa Thanh cũng không nhiều lời, nàng đối với Thiên Vũ luôn luôn quan tâm, nhưng cũng không quan tâm phương pháp xử lý của gã, biểu hiện dường như lạnh nhạt nhưng trên thực tế là cho Thiên Vũ không gian phát huy rất lớn, chính là hiến dâng vô tư.



Thu hồi bức họa, Thiên Vũ vừa ăn vừa cười nói: "Huyền diệu của bức họa Duy Ngã Độc Tôn ta chỉ nắm giữ một ít bề ngoài, cụ thể là pháp bảo cấp bậc gì thì ta cũng không khẳng định được " Hoa Thanh mỉm cười nói: "Mặc kệ cấp bậc gì, nó có thể mang đến cho ngươi sự trợ giúp là tốt rồi. Lúc này ngươi có Yêu Đao, Đoạn Kiếm, lại có này bức họa Duy Ngã Độc Tôn, hơn nữa còn có Huyết Tế Thương Khung, cùng với tự thân ngươi tu luyện vũ kỹ, đủ để danh chấn nhất phương."

Thiên Vũ lắc đầu nói: "Ngươi sai lầm rồi, mặc dù trước mắt thực lực của ta nhìn như rất mạnh, nhưng trên thực tế tại Huyền Thiên Đại Lục lại chỉ là giai đoạn khởi đầu, nhân vật lợi hại hơn so với ta chỗ nào cũng có, bất quá chúng ta không có tiếp xúc đến thế giới cường giả kia, không biết rõ tình huống bên trong mà thôi."

Lời Thiên Vũ nói ra làm Hoa Thanh cảm thấy kinh ngạc, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc, vội vàng hỏi: "Tại sao ngươi nói như vậy ?"

Thiên Vũ phức tạp cười, khẽ thở dài: "Chờ ngươi tấn chức vũ hồn, ngươi liền hiểu rõ."

Hoa Thanh nghi vấn nói: "Ngươi không phải là cảnh giới càng cao, lá gan càng nhỏ chứ ?"

Thiên Vũ chần chờ một chút, nhẹ giọng nói: "Theo hiểu biết của ta, người luyện võ ngoại trừ phân loại theo giá trị Tâm Hỏa, còn có một phương pháp phân loại đặc thù."

Hoa Thanh hiếu kỳ nói: " Phương pháp phân loại gì ?"

Thiên Vũ nói: "Căn cứ phẩm chất chân khí cao thấp để phân chia cấp bậc thực lực. Trong tình hình chung , ban đầu võ giả đều là cường hóa thân thể, sau đó tu luyện chân khí, từng bước đề cao thực lực. Sau khi cảnh giới đạt tới trình độ nhất định, chân khí có thể chuyển hóa thành chân nguyên, tiến vào lĩnh vực."

Hoa Thanh nghi hoặc nói: "Điều này rất bình thường, đáng giá nhắc tới sao ?"

Thiên Vũ nói: "Đừng nóng vội, ngươi hãy nghe ta nói hết. Dưới tình huống bình thường, cao thủ cấp võ tướng có thể đem chân khí chuyển hóa thành trạng thái nửa chân nguyên, cao thủ cấp vũ hồn có thể đem chân khí hoàn toàn chuyển hóa thành trạng thái chân nguyên ”

“ Nhưng xa hơn nữa thì sau chân nguyên là cái gì ?" Hoa Thanh ngạc nhiên nói: " Trạng thái nửa chân nguyên là như thế nào ?"

Thiên Vũ suy nghĩ một chút, hồi đáp: "Lấy một ví dụ, Tiêu Thiên Phách là trung cấp võ tướng huyền cấp hạ giai, bình thường khi tu luyện công pháp, hắn có thể đem chân khí trong thể nội toàn bộ chuyển hóa thành chân nguyên trong kinh mạch, nhưng trong quá trình giao thủ, hắn lại phải đem chân nguyên chuyển hóa thành chân khí, để công kích hoặc phòng ngự. Tình trạng này được gọi là Trạng thái nửa chân nguyên ”

Hoa Thanh trầm ngâm nói: " Phương diện này trừ ra phải mất công chuyển hóa một chút, tựa hồ không có gì ảnh hưởng hả ?"

Thiên Vũ nói: "Tuy là như thế, nhưng từng bước chuyển hóa lại là đại hữu văn chương. Dưới tình huống bình thường, chân khí chuyển hóa thành chân nguyên là bởi vì chịu sự hạn chế của kinh mạch, chân khí đã bão hòa, phải lấy phương thức áp súc chuyển hóa để tăng lên thực lực. Lấy Tiêu Thiên Phách làm ví dụ, giả thiết kinh mạch của hắn dung lượng là một vạn điểm giá trị Tâm Hỏa, như vậy dưới tình huống bình thường, hắn có khả năng phát huy ra thực lực một vạn điểm huyền cấp hạ giai chân khí. Hơn nữa, đây cũng không phải là toàn bộ thực lực của hắn, bởi vì kinh mạch của hắn chỉ có thể thừa nhận chân khí như vậy nên chân nguyên còn thừa không cách nào tiếp tục chuyển hóa thành chân khí. Nói cách khác, thực lực của hắn cũng chính là một vạn điểm huyền cấp hạ giai chân khí."

Hoa Thanh gật đầu nói: "Ngươi nói có đạo lý, nhưng điều này có ý nghĩa gì ?"

Thiên Vũ lại nói: "Lấy thêm một ví dụ, chẳng hạn như Tô Kiếm Phi, hắn là cao thủ cấp vũ hồn, chân khí đã hoàn toàn chuyển hóa thành chân nguyên. Giả thiết kinh mạch của hắn dung lượng cũng là một vạn điểm giá trị Tâm Hỏa, như vậy hắn có thể phát huy ra thực lực là một vạn điểm huyền cấp chân nguyên, đây là thực lực của hắn, không bị bất cứ hạn chế gì. Đồng dạng là một vạn điểm giá trị Tâm Hỏa, thực lực Tiêu Thiên Phách là huyền cấp chân khí, thực lực Tô Kiếm Phi là huyền cấp chân nguyên, hai người hơn kém nhau gấp trăm lần, mạnh yếu rõ rệt."

Hoa Thanh nghe giải thích đã hiểu rõ ý tứ Thiên Vũ, liền nói: "Thì ra là thế, xem ra võ học thật là bác đại tinh thâm."

Thiên Vũ nói: "Theo ta biết, võ giả luyện võ là vì muốn thu nạp hoặc là mượn bổn nguyên lực của thiên địa tự thân cường hóa, vì thế tăng lên thực lực. Chân khí là một loại thiên địa bổn nguyên lực nhưng là cấp thấp nhất, độ dày thiên địa bổn nguyên lực cực thấp.

Trên chân khí là chân nguyên, độ dày bổn nguyên lực tăng lên. Chân cương lại xếp phía trên chân nguyên , phẩm chất tăng lên một bước, sau đó còn có cấp độ linh khí, linh nguyên, linh diễm..."

Hoa Thanh nhẹ giọng nói: "Chân khí, chân nguyên, chân cương, linh khí, linh nguyên, linh diễm. Đây là phương thức phân loại đặc thù mà ngươi muốn nói ?"



Thiên Vũ gật đầu nói: "Đây là tri thức mới nhất ta nắm giữ được, phân chia rất nhiều cấp độ bất đồng. Theo đó cao thủ cấp chân khí là tầng thấp nhất, chiếm cứ chín thành người luyện võ. Cao thủ cấp Chân nguyên là cấp độ thứ hai, ước chừng chiếm cứ gần một thành. Phía sau là cao thủ cấp chân cương, cao thủ cấp linh khí, cao thủ cấp linh nguyên, cao thủ cấp linh diễm càng hiếm thấy, cấp bậc càng cao nhân số càng ít, bình thường rất khó gặp được."

Hoa Thanh nói: "Hiện tại Ta thuộc về hàng ngũ cấp chân khí, ngươi đã tiến nhập cấp chân nguyên chưa ?"

Thiên Vũ trầm ngâm nói: "Ta chỉ có thể coi là trạng thái nửa chân nguyên”

Hoa Thanh nghi hoặc nói: "Ngươi đã là cao thủ cấp vũ hồn, như thế nào lại bị vây ở trạng thái nửa chân nguyên ?"

Thiên Vũ cười nói: "Đó là bởi vì kinh mạch của ta vừa được rèn luyện thêm một bước, dung lượng chân khí cao tới mười hai vạn tám ngàn điểm. Muốn đem toàn bộ chân khí chuyển hóa thành chân nguyên không khó, vấn đề là kinh mạch của ta dung lượng quá lớn, một khi đem chân khí chuyển hóa thành chân nguyên, sau khi áp súc trăm lần thì chân nguyên chỉ còn lại một ít."

Hoa Thanh sợ hãi nói : "Mười hai vạn tám ngàn điểm, có thể nói là tuyệt thế thiên tài. Ngươi nhất định làm cho rất nhiều người khϊếp sợ, thần ma cũng phải tránh lui."

Thiên Vũ cười nói: " Số mệnh mấy vạn người tề tụ một thân, ta há có thể làm cho thế nhân xem thường ?"

Hoa Thanh cười nói: "Ở bên cạnh ngươi, thành tựu của ta cũng sẽ bất phàm."

Thiên Vũ cười ngạo nghễ, nhìn lên cửu thiên, hào khí nói: "Tương lai của ta nếu không phải huy hoàng thì chính là tai nạn, vĩnh viễn không ngừng."

Hoa Thanh nhìn Thiên Vũ bộc lộ khí thế ngạo thị thiên hạ, trong lòng cảm khái, sự vui sướиɠ nói không nên lời chuyển hóa thành nhu tình, bộc lộ trên ánh mắt long lanh.

Gió núi kéo tới, hương hoa tràn ngập.

Một cỗ khí tức âm lãnh quỷ bí đột nhiên bao phủ thủy đàm, vừa chạm đến Thiên Vũ cùng Hoa Thanh liền chợt biến mất không dấu vết.

Ánh mắt Thiên Vũ khẽ biến, quay đầu nhìn sâu trong Bàn Thiên Cổ Lâm, gương mặt tuấn mỹ lộ ra một tia lo lắng.

Hoa Thanh cả người lạnh run, quay đầu nhìn bốn phía, kinh hãi nói: "Hảo âm tà khí tức, thật là tồn tại đáng sợ."

Thiên Vũ tiến lên cầm bàn tay nhỏ bé của Hoa Thanh, vận chuyển một cỗ dương khí xua tan âm hàn trong thể nội nàng, trầm giọng nói: "Đó là một cỗ khí tức phi nhân loại, âm trầm, tà ác, hung tàn, tham lam, từ trong Bàn Thiên Cổ Lâm truyền đến."

Hoa Thanh chiếm được trợ giúp của Thiên Vũ, rất nhanh khôi phục, nhẹ giọng nói: "Có tồn tại đáng sợ như vậy, ngươi vẫn định đi vào sao? "

Thiên Vũ quỷ tiếu nói: "Nguy hiểm, thường thường biểu thị cơ duyên."

Hoa Thanh nhìn Thiên Vũ, thấy vẻ mặt gã tự tin, tâm tình cũng bình tĩnh lại, cười hỏi: "Khi nào xuất phát ?"

Thiên Vũ nói: "Cũng nên xuất phát, đi Bàn Thiên Cổ Lâm thử cơ duyên một lần."

Ý niệm vừa động, Thiên Vũ nắm tay Hoa Thanh cùng nhau biến mất, sau một khắc liền xuất hiện ở vách núi cạnh bìa rừng.
« Chương TrướcChương Tiếp »