Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Địa Quyết

Quyển 4 - Chương 86: Nhất kích tất sát

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lục bào lão quỷ và Nguyên Hoành Vân vì sao đáp ứng chuyện này, bởi vì khí thế kinh người của Thiên Vũ, hắn có Yêu Đao Tà Nguyệt ở trong tay, đơn đả độc đấu thì người nào cũng không chiếm được tiện nghi, vì vậy ba người liên thủ không thể nghi ngờ là thắng chắc.

Đối với kết quả đấy người cao hứng nhất chính là Tiêu Thư Tuệ và lo lắng nhất lại là Hoa Thanh.

Còn lại Tiêu Diêu Vương - Đường Vân khẽ nhíu mày, Vạn Lý Phong hơi lo lắng, Lãnh Thiên Quân bộ dạng hả hê, thánh nữ Vũ Bạch Toàn thì có vẻ do dự, vốn muốn ra tay ngăn cản Nguyên Hoành Vân, nhưng trong phút giây do dự ấy, tình thế lúc này đã chuyển biến.

Thiên Vũ nhìn qua Lục bào lão quỷ và Nguyên Hoành Vân, khóe mắt bộc phát sát khí lạnh lẽo, tay phải vung lên Yêu Đao Tà Nguyệt bay vυ"t lên trời xoay quanh ở phía trên đỉnh đầu, thân đao chuyển động gào thét khí thế kinh người như mây bay tứ tán, dĩ nhiên không hề sợ hãi chút nào, ngược lại còn muốn trực tiếp khiêu chiến sự liên thủ của ba tên cường giả.

Thiên Vũ một thân ngạo khí ngẩng đầu ưỡn ngực khıêυ khí©h, thoáng lộ ra hai núm nhỏ như hạt chanh lên trên nền vải, khuôn mặt anh tuấn tuyệt luân nhìn qua đối thủ chớp chớp mắt.

Bộ dáng duy ngã độc tôn, khí chất mềm mại mỹ lệ khiến cho Đông Phương Bất Bại cũng phải cam bái hạ phong, theo một cái chớp mắt đưa tình kia thiên địa rộng lớn đột nhiên biến sắc . Ở phía sau Thiên Vũ, thân ảnh Tà Nguyệt Chân Quân dõi mắt bao quát hết vạn vật, tay phải nhẹ nhàng nâng lên, Yêu Đao Tà Nguyệt xuất hiện ở trong lòng bàn tay hắn, thân đao dựng đứng điên cuồng xoay tròn, ngưng tụ thành một cột sáng chọc trời, một đao khí thế khuynh thành bạt tụy dời sông lấp biển không người nào có thể địch lại.

Giờ phút này, trên người Thiên Vũ toát ra khí khách bề nghễ thiên hạ, so sánh với Thiên Vũ ngày xưa luôn nhún nhường né tránh phiền toái như thể hai người khác nhau, làm cho người ta có cảm giác cuồng vọng tự phụ vô cùng.

Hoa Thanh vẫn quan sát Thiên Vũ, vẻ lo lắng trên mặt từ từ biến mất, theo đó sự vui sướиɠ trong nội tâm của nàng cũng lộ ra, Thiên Vũ lột xác làm cho người ta phải lắc đầu than thở mãi không thôi.

Mỗi thời mỗi khắc Thiên Vũ đều đang phát triển, thực lực gia tăng liên tục.

Mặc dù Hoa Thanh là người thân cận hắn nhất cũng không biết Thiên vũ tại sao lại biến hóa kinh người như thế, quả thực là không có đạo lý

Mà nay Thiên Vũ một mình nghênh chiến ba gã cao thủ Vũ hồn, không nói đến kết cục cuối cùng như thế nào, chỉ riêng phần ngạo khí bễ nghễ thiên hạ kia cũng đủ để đả động tâm can mọi người rồi.

Dừng mắt trên người Thiên Vũ, Tập Nhân Kiệt đang rất lo lắng, biểu hiện khí phách của Thiên Vũ thật hùng hậu, một thân ngông nghênh như vậy, một phần ngạo khí như vậy, không thể nghi ngờ là tín hiệu nguy hiểm, nó thể hiện rõ tự tin trong lòng Thiên Vũ.

Nguyên bản Tập Nhân Kiệt tưởng rằng chỉ cần ba đại cao thủ liên thủ là có thể dễ dàng chiến thắng, đột phá phòng tuyến tâm lý của Thiên Vũ, trong lòng hắn sẽ bị bóng ma ám ảnh không thể phát triển thêm được nữa.

Thế mà hiện tại Thiên Vũ không hề sợ hãi, chiến ý lại càng sục sôi, đây là chuyện tình nằm ngoài dự đoán.

Tập Nhân Kiệt và Lục bào lão quỷ hừ một tiếng, đánh mắt ra hiệu cho Nguyên Hoành Vân, lập tức không khí yên tĩnh bị phá vỡ.

"Đến đây đi Thiên Vũ, trước khi chết ta cho ngươi kiến thức một chút tam thức tuyệt kỹ mạnh nhất Hồng Nguyệt của Hồng Nguyệt Các.”

Tập Nhân Kiệt bắn thẳng lên trời, sau khi lao lên cao mấy trăm trượng hai tay giơ lên cao, máu tươi trước ngực tràn ra lại bị hai tay hắn khéo léo khống chế, luồng máu tươi cứ liên tục ngưng tụ lại một chỗ hình thành một vầng trăng máu, một màu đỏ tản mát ra vẻ đẹp mỹ lệ thê lương.

Trên người Tập Nhân Kiệt liệt hỏa vờn quanh, trong lúc máu tươi trong cơ thể tuôn ra, rồi theo liệt hỏa cháy lên sinh ra một cỗ lực lượng cường đại, không ngừng dung nhập vào vầng trăng máu kia. Ngọn lửa càng ngày càng chói mắt, trong nửa phút đã hình thành một vầng huyết nguyệt tỏa sáng rực rỡ, điên cuồng cắn nuốt Huyền Âm chân hỏa trong thiên địa.



Nhìn Tập Nhân Kiệt hành động ở phía trên, Lục bào lão quỷ sắc mặt đại biến, bật thốt lên: "Hồng Nguyệt Phi Thiên, đây là một trong ba chiêu tuyệt kỹ sát thủ của Hồng Nguyệt Các."

Nguyên Hoành Vân cũng biến sắc, trầm giọng nói: "Hồng Nguyệt nhô lên cao, tuyệt sát cả thần long. Xem ra Tập Nhân Kiệt thật sự không muốn sống nữa, không nên cùng hắn đi vào chỗ chết. Lão quỷ, chúng ta mau trợ giúp hắn một tay, một chiêu đánh chết Thiên Vũ đi."

Nguyên Hoành Vân bắn thẳng lên trời cao, thân thể xuất hiện ở trên tầng mây, quanh người ma khí vờn quanh, mây đen cuồn cuộn từ bốn phía ngưng tụ lại thành một pho tượng Ma thần thân cao ngàn trượng, ánh mắt đỏ rực phóng ra những tia thiểm điện đen thùi lùi, bắn thẳng đến hư ảnh to lớn của Tà Nguyệt Chân Quân.

Lục bào lão quỷ thấy Nguyên Hoành Vân ra tay cũng không dám chậm chễ, thân thể lăng không bay lên, quanh thân lục quang như điện chớp lóe, khí lưu cường đại ngưng tụ thành một dòng thời không suối chảy to lớn màu xanh biếc, trong nháy mắt đã lan tràn ra hơn mười dặm, đi đến chỗ nào chỗ đó cây cỏ chết hết, sức sống mất hết, cảnh tượng quỷ dị khiến cho những người đang xem đành phải bay ra xa né tránh.

“Hư Không Phong Bạo~!”, thanh âm của Lục bào lão quỷ ẩn chứa vài phần lãnh khốc, giống như một quả trùy nện thẳng vào đạo phòng tuyến tâm linh của những người đang xem cuộc chiến.

"Gió xanh thăm thẳm, vạn vật hư không, thanh long hóa ảnh, gϊếŧ thần đồ ma."

Theo thanh âm đó vang lên, dòng suối chảy thời không bắt đầu khuếch tán dung nhập vào luồng ánh sáng màu lục, ngọn lửa thiên thanh giống như vô số quỷ ảnh điên cuồng cắn nuốt sinh linh bốn phía, từ từ hình thành phong trụ màu xanh, giống như một đầu thanh long xoay tròn chung quanh người hắn.

Thiên Vũ luôn để ý tới công kích của địch nhân, đối với thực lực của Lục bào lão quỷ cảm thấy kinh ngạc, nhìn thấy ngọn lửa thiên thanh bá đạo tuyệt luân đi đến đâu liền cắn nuốt sinh linh đến đó, quả thực là kinh khủng.

Tập Nhân Kiệt đang khống chế vầng trăng máu che phủ cả trời cao, quang mang màu đỏ nhuộm khắp không gian, nó đã hội tụ được rất nhiều lực lượng Huyền Âm chân hỏa, hình thành nên một khu vực đặc thù, tỏa ra khí tức tử vong.

Hai tay giơ lên cao, trong mắt Tập Nhân Kiệt hiện lên màu đỏ máu, gương mặt anh tuấn trắng bệch, hắn dùng hết sức ném vầng trăng máu về phía hư ảnh Tà Nguyệt Chân Quân.

Theo sau ánh huyết nguyệt di chuyển, một cỗ lực lượng chí âm chí tà trong thiên địa hiện lên, trong nháy mắt tác dụng trên hư ảnh Tà Nguyệt Chân Quân, phát ra một đạo công kích vô hình.

Một khắc kia, áp lực như núi bao phủ ở đỉnh đầu Tà Nguyệt Chân Quân, trực tiếp chuyển dời đến trên người Thiên Vũ, làm cho thân thể hắn căng thẳng, hô hấp không thuận lập tức bị kiềm chế hành động.

Cùng thời khắc đó, phía trên Thiên Vũ là Nguyên Hoành Vân cũng triển khai công kích, hư ảnh Ma thần vung tay lên, bàn tay đen thui mang theo lực lượng thôn phệ xé rách không gian.

Phía dưới là Lục bào lão quỷ cũng phát ra công kích, ngọn lửa thiên thanh ngưng tụ thành phong trụ màu xanh biến hóa thành bốn đầu Thanh Long rống giận gầm lên lao về phía sau lưng Thiên Vũ.

Đến bây giờ ba đại cao thủ liên thủ đánh ra một kích hợp lức, Hồng Nguyệt bao phủ trời cao, cánh tay Ma thần làm tê liệt thời không, bốn con rồng xanh kết hợp từ ba phương hướng phong kín tất cả đường lui của Thiên Vũ.

Nhìn một kích kia, những người đang xem cuộc chiến hiển lộ vẻ mặt khác nhau, Tiêu Thư Tuệ nắm chặt hai tay, Hoa Thanh vẻ mặt lo lắng, Lãnh Thiên Quân nhìn có chút hả hê.

Thân mình ở trong hiểm cảnh, sắc mặt Thiên Vũ vẫn duy trì bình tĩnh, trong lúc địch nhân tấn công hắn cũng đồng thời ra tay phản kích.

Đầu tiên, Thiên Vũ phân ra một ít chân khí thúc dục Yêu Đao Tà Nguyệt, để cho Tà Nguyệt Chân Quân và Yêu Đao Tà Nguyệt nhân đao hợp nhất, khí thế ở trong nháy mắt tăng vọt lên gấpmấy lần, một chiêu đánh văng ánh huyết nguyệt ở phía trên ra ngoài.



Lập tức, tay trái Thiên Vũ chỉ tay thẳng ra, Đoạn Kiếm Tàn Thần từ đầu ngón tay bắn ra biến thành một đạo ô quang xoay chung quanh Thiên Vũ, nháy mắt biến thành một đầu rồng đen, trong lúc xoay tròn biến thành hàng nghìn hàng vạn kiếm quang, hội tụ thành hai con rồng đen nghênh chiến Lục bào lão quỷ và Nguyên Hoàng Vân.

Đến lúc đó, ở phía sau Thiên Vũ là Tà Nguyệt Chân Quân tay phải giơ lên, trong tay là Yêu Đao Tà Nguyệt gào thét chấn động, mũi đao bắn ra cột sáng chọc trời huyễn hóa ra một đầu quang long, ở giữa không trung uốn lượn, mở ra cái mồm to như cái chậu máu cắn nuốt Hồng Nguyệt đang bốc cháy...

Quang long là Yêu Đao Tà Nguyệt biến ảo mà thành, một cú táp này đủ để hủy diệt núi sông, thế nhưng không thể cắn vầng trăng máu kia, có thể thấy được bí kỹ tuyệt sát mà Tập Nhân Kiệt hao phí đại lượng máu tươi trong cơ thể thi triển ra, quả nhiên là không giống bình thường.

Ngay lúc quang long ra sức đớp táp cạp ánh trăng máu, vầng trăng kia thì tận lực đập vỗ giã vào mặt quang long. Hai bên tạm thời bất phân thắng bại, Tà Âm Ma Tông - Nguyên Hoành Vân điều khiển cánh tay Ma thần đã tới gần Thiên Vũ, bàn tay đen thùi lùi làm tê liệt không gian, mang theo lực lượng vô địch sắp sửa chạm vào Thiên Vũ liền bị một đầu rồng đen ngăn lại, hai bên va chạm kịch liệt, vô số tia lửa bắn ra tứ phương, sấm sét, sấm sét phẫn nộ từ trên trời giáng xuống ầm ầm.

Lực lương Ma thần đại sát tứ phương mang theo lực lượng hủy diệt, trong lúc va chạm với hắc long bị trì hoãn thời gian, sau đó lại có hàng vạn hàng ngàn kiếm quang đánh tới, cuối cùng chậm rãi biến mất ở trong tầm mắt mọi người.

Bên kia, đầu rồng đen được tạo thành từ kiếm quang va chạm với dòng suối chảy thời không, hàng vạn hàng nghìn kiếm quang ở trong dòng suối chảy va chạm lung tung, tạo nên những tiếng nổ mạnh kịch liệt, dòng suối chảy thời không từ từ tê liệt làm cho bốn đầu rồng xanh tan thành mây khói.

Phía chân trời ánh trăng máu và quang long vẫn còn dây dưa, song phương thế lực ngang nhau, làm cho tinh lực của Thiên Vũ tiêu hao nhanh chóng, tạo thời cơ cho Lục bào lão quỷ và Nguyên Hoành Vân tấn công.

Trong lúc đó, Nguyên Hoành Vân một chiêu không thành, tiếp tục đợt công kích thứ hai, cánh tay Ma thần tiếp tục đột kích, tạo thành uy hϊếp đối với Thiên Vũ rất lớn.

Lục bào lão quỷ ngay lúc dòng suối chảy thời không tan biến, thân thể cũng hóa thành u quang nháy mắt xuất hiện ở trước mặt Thiên Vũ, khuôn mặt đáng ghê tởm mỉm cười tà ác, tay phải chém ra một chưởng, ngọn lửa thiên thanh đột hàng phá phòng ngự bên ngoài của Thiên Vũ, tiến về phía trái tim hắn.

"Ha ha, chết đi, Thiên Vũ."

Một khắc kia, khuôn mặt Lục bào lão quỷ lộ ra sự đắc ý và nụ cười tàn khốc, phảng phất tất cả đã là định cục.

Đối mặt công kích của Lục bào lão quỷ, Thiên Vũ mỉm cười lạnh lùng, ánh mắt toát ra một tia lãnh khốc cùng khinh thường, dĩ nhiên hắn không có ý định tránh né.

Trong nháy mắt, một chưởng đột kích tới nơi. Chưởng ấn của Lục bào lão quỷ đánh lên trên ngực Thiên Vũ, rồi bị Huyền Thiên Dương Ngọc ngăn trở, chỉ kém một chút là đánh trúng trái tim của Thiên Vũ, đáng tiếc lại không thể thành công.

Lục bào lão quỷ mày khẽ nhíu chân mày kinh ngạc, nghĩ không ra lực phòng ngự của Thiên Vũ lại cứng cỏi như vậy, lại có thể ngăn cản một kích tuyệt sát của lão.

Lục bào lão quỷ tiếp tục tụ tập chân nguyên, có ý định mạnh mẽ đột phá đánh chết Thiên Vũ.

Lúc này, một tia tín hiệu nguy hiểm đột nhiên nảy lên trong lòng lão, Lục bào lão quỷ tâm thần chấn động, còn chưa kịp phản ứng thì một đạo kiếm khí đã đâm vào trong cơ thể hắn, xuyên qua tâm tạng, đâm phá chân khí trong thân hắn.

Lục bào lão quỷ kêu lên một tiếng đau đớn mượn lực nhày lùi lại, kéo giãn khoảng cách với Thiên Vũ.

Cùng lúc đó, trước mắt Lục bào lão quỷ bạch quang chợt lóe, một bộ xương khô huy động trường kiếm, kiếm khí dày đặc bao phủ quanh thân Lục bào lão quỷ.
« Chương TrướcChương Tiếp »