Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Địa Quyết

Quyển 3 - Chương 160: Tình huống bất ngờ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Viêm Luyện Tinh Lô ý chỉ sau khi hỏa viêm hóa thành hỏa diễm sẽ gia tăng về phẩm chất, năng lực thích ứng sẽ tăng vọt.

Viêm Tán Bách Hài ý chỉ hỏa diễm sẽ lan ra tứ chi, tràn vào trăm mạch tạo thành một kết giới Liệt Hỏa trong cơ thể, khi đó thực lực sẽ mạnh mẽ hơn nhiều.

Quy Tâm Hóa Viêm ý chỉ hội tụ tinh khí toàn thân, lấy năng lượng từ tứ chi bách hài ngưng luyện hỏa diễm đạt đến một cảnh giới dung hợp mới.

Tâm Viêm Phi Độ chính là sau khi tích lũy năng lượng thâm hậu sẽ tiến đến cảnh giới dị hỏa Địa giai.

Trong chín đại cảnh giới, cảnh giới Tinh Khí Hợp Nhiên là mấu chốt nhất. Thời kỳ chân khí bước đầu chuyển hóa thành chân nguyên, bởi vì Tâm Hỏa từ hỏa viêm hóa thành hỏa diễm, cần phải có lượng chân khí rất lớn để chuyển hóa. Chân khí bình thường lúc này đã không thể nào thỏa mãn nhu cầu thiêu đốt của Tâm Hỏa, phải có chân nguyên mới đủ điều kiện cung cấp cho nó.

Vì thế, trước khi chân khí chuyển hóa thành chân nguyên, nếu như người luyện võ tùy tiện tiến vào cảnh giới Tâm Viêm Tụ Hợp sẽ rất nguy hiểm.

Thiên Vũ có thể đột phá thường quy cũng chính là nhờ vào kinh nghiệm của hắn.

Trong một thời gian ngắn, số lượng chân khí và cấp bậc công pháp của hắn đều tăng lên. Mặc dù chân khí không có chuyển hóa thành chân nguyên nhưng cũng đủ để thỏa mãn điều kiện cho Tâm Hỏa thiêu đốt.

Chân khí chuyển hóa thành chân nguyên sẽ áp bách kinh mạch trong cơ thể. Nếu muốn tăng cường thực lực sẽ phải chịu đựng được quá trình thống khổ này.

Thiên Vũ cũng không thể bỏ qua giai đoạn đó. Chỉ có điều, do kinh mạch hắn rộng lớn, dung lượng chứa trong đó nhiều kinh người, tạm thời đạt tới điều kiện để chân khí chuyển hóa thành chân nguyên.

Trong sơn cốc u tĩnh, dưới ánh trăng mờ ảo có thể thấy được một đạo Liệt Hỏa đang vờn quanh bên ngoài cơ thể Thiên Vũ.

Cũng may một màn này chỉ duy trì trong thời gian rất ngắn, Băng Lộ trong cơ thể Thiên Vũ đình chỉ cung cấp hàn khí, khiến cho Tâm Hỏa của Thiên Vũ từ từ khôi phục lại yên tĩnh. Kết giới Liệt Hỏa bên ngoài cơ thể hắn cũng lặng lẽ tiêu tán.

Đến lúc này, Linh Thủy Quyết cùng Bách Nhu Thần Công vận chuyển như cũ, mười ba khối Linh châu trong lòng bàn tay Thiên Vũ đều bị nghiền nát, linh lực bị hút đi hết.

Khi linh lực khô kiệt, thực vật trong lòng bàn tay Thiên Vũ nhanh chóng biến mất. Bách Nhu Thần Công vận chuyển xong một chu thiên, linh lực cường đại của Linh Thủy Quyết tiến hết vào Linh Hải, căn cứ thuộc tính bất đồng mà chui vào trong những không gian bất đồng.

Cẩn thận xem xét một hồi, Thiên Vũ phát hiện trong năm không gian Linh Hải này thì không gian Thủy linh chứa đựng linh lực nhiều nhất, tiếp theo là không gian Hỏa linh, sau đó là không gian Phong linh, không gian Thổ linh, cuối cùng là không gian Nguyên linh.

Thoáng suy nghĩ một chút, Thiên Vũ hiểu được chuyện này có liên quan đến việc mình tu luyện Bách Nhu Thần Công.

Trước mắt, Thiên Vũ chủ yếu tu luyện Bách Nhu Thần Công, đây là công pháp Thủy thuộc tính, có quan hệ mật thiết với Linh Thủy Quyết nên thời điểm thực lực tăng lên cũng giúp cho Thủy linh lực trong Linh Hải được đề cao.

Nếu như Thiên Vũ tu luyện Hỏa thuộc tính đồng cấp với Thủy thuộc tính thì Hỏa linh lực trong Linh Hải cũng sẽ được đề cao thật lớn.

Đạo lý này hết sức dễ hiểu, Thiên Vũ vừa nghĩ qua liền nhận biết rõ ràng. Trong lòng hắn nhất thời ôm ý niệm chuẩn bị tu luyện đồng thời công pháp bốn hệ Địa, Hỏa, Thủy, Phong. Sau đó lại phối hợp tu luyện bốn hệ linh thuật Địa, Hỏa, Thủy, Phong luôn.

Ý nghĩ này của Thiên Vũ thật sự là to gan lớn mật. Đã từng có vô số người nghĩ đến việc kết hợp võ thuật và linh thuật, nhưng phần lớn đều thất bại, người chân chính thành công vô cùng hiếm thấy.

Trên thực tế huyền thuật, linh thuật cùng võ thuật đều có điểm chung. Một người hoàn toàn có thể tu luyện cùng lúc ba loại, tuy nhiên hắn cần phải chuẩn bị những điều kiện hà khắc nhất, không phải bất luận kẻ nào cũng có điều kiện như vậy.

Thiên Vũ mải mê suy nghĩ, Bách Nhu Chân Khí trong cơ thể hắn tự động vận chuyển, hắn đã đặt hết tâm tư lên bí pháp Huyết Tế Thương Khung.

Nhớ lại những lời Nguyệt Hiểu Nhã đã nói, Huyết Tế Thương Khung này chính là do huyền thuật cùng linh thuật dung hợp hoàn mỹ tạo ra. Bí kỹ chấn nhϊếp chư thần cổ xưa này có uy lực đáng sợ quá mức tưởng tượng.



Trước kia Thiên Vũ còn bán tín bán nghi, thế nhưng hôm qua hắn thử nghiệm qua một lần mới cảm nhận được sự đáng sợ của Huyết Tế Thương Khung. Suy nghĩ cẩn thận tình cảnh lúc đó, hắn quyết định phải nắm giữ toàn bộ tinh túy của bộ bí kỹ này.

Thiên Vũ biết Huyết Tế Thương Khung chia ra vài cấp, hôm qua Thiên Vũ thi triển ra Huyết Tế Thương Khung chẳng qua chỉ ở cấp thấp nhất, chỉ nhiêu đó mà nó đã có uy lực mạnh đến khủng khϊếp rồi.

Đối với bí pháp Huyết Tế Thương Khung, ở mỗi cấp độ đều có những hạn chế khác nhau. Trong đó ngoài sự nỗ lực ra thì mức độ hy sinh tính mạng cũng có ảnh hưởng trực tiếp.

Chiêu thức càng lợi hại thì trả giá càng lớn. Đây không khác gì một loại cấm kỵ ngọc đá cùng tan cả.

Trong khi trầm tư bóng đêm lặng lẽ trôi qua, quanh thân Thiên Vũ hiện lên một vầng sáng. Đó là do thân thể hắn giao tiếp với ngoại giới thu nạp thiên địa linh khí.

Sau khi người luyện võ đạt tới một cảnh giới nhất định, thân thể có thể câu thông với thiên địa vạn vật, do đó có thể hấp thu năng lượng ngoại giới bổ sung cho chính mình.

Loại năng lực câu thông này có quan hệ mật thiết với loại công pháp tu luyện, công pháp càng thượng thừa thì hiệu quả càng cao.

Nguyên bổn, với thực lực hiện tại của Thiên Vũ, hắn không thể nào câu thông với thiên địa vạn vật được. Nhưng hắn nhờ có quan hệ với gốc thực vật nọ nên trực tiếp có được lực lượng đặc thù, hấp thu linh khí ngoại giới. Nhờ đó, tốc độ tu luyện của hắn được đề cao khá lớn.

Trong hư không, những quang mang phát ra màu sắc khác nhau đại biểu cho những thuộc tính bất đồng bám trên thân Thiên Vũ, chúng nhanh chóng bị hắn hút vào trong cơ thể, sau đó luyện hóa thành Bách Nhu Chân Khí.

Đây chính là một loại phương thức tu luyện chính thống, chẳng qua Thiên Vũ đã vượt cấp. Thân phận thấp bé của hắn lại có được pháp môn tu luyện đẳng cấp cao như vậy, khiến cho người ta không khỏi hiềm nghi.

Trong không gian tĩnh lặng, ý thức thần bí trong đầu Thiên Vũ đột nhiên thức tỉnh hỗ trợ hắn tu luyện tăng nhanh. Hắn không khỏi vui sướиɠ, bắt đầu hấp thụ chân khí trong cơ thể.

Giờ khắc này, tốc độ hấp thu chân khí bên ngoài của Thiên Vũ nhanh kinh người, cơ bản có thể thỏa mãn nhu cầu hấp thu của ý thức thần bí, không đến nỗi khiến cho thực lực đại giảm. Điều này với Thiên Vũ chính là một chuyện tốt không thể nghi ngờ.

Trăng sáng như gương, gió đêm tịch mịch.

Từ đêm qua đến khi trời sáng, Thiên Vũ vẫn đứng nguyên một chỗ, không thèm để ý đến chuyện ý thức thần bí tự động hấp thụ chân khí. Hắn chỉ một mực tìm hiểu chi tiết về Huyết Tế Thương Khung.

Sáng sớm, Hoa Thanh từ trạng thái nhập định tỉnh dậy, trên gương mặt nàng còn đọng lại những giọt sương sớm, khí tức dường như đã tăng lên.

Đêm qua, Hoa Thanh hấp thu sạch số đan dược Hoàng cấp trên người, tiếp tục ăn thêm hai mươi viên Quy Nguyên Đan, hai mai Tiểu Hoàn Đan, qua đó giúp cho Hỏa Hồn Quyết tăng lên một bậc.

Lấy ra Tâm Hỏa Thạch, Hoa Thanh mang tâm trạng kích động bắt đầu kiểm tra. Con số tăng lên rất cao làm cho nàng vui mừng cười tươi rạng rỡ, trên gương mặt hiện vẻ vô cùng hưng phấn.

Lát sau con số từ từ chậm lại, giá trị Tâm Hỏa hiện tại của Hoa Thanh đã là 2486 điểm, trực tiếp tăng từ Võ sĩ sơ cấp Hoàng cấp thượng giai lên đến Võ sĩ Trung cấp, kết quả này hết sức khả quan.

Hoa Thanh tươi cười sung sướиɠ, nàng không nhịn được muốn chia sẻ niềm vui này cùng Thiên Vũ.

Đi ra khỏi lều vải, Hoa Thanh nhìn thấy Thiên Vũ đứng cách đó mười trượng, hắn đưa lưng về phía nàng, mái tóc đỏ hoe phất phơ trong gió, ánh ban mai sáng tỏ giúp tăng thêm vẻ anh tuấn của hắn, khí khái mị lực tràn đầy.

Hừng đông bừng sáng, ánh nắng nhu hòa chiếu vào khiến cho Thiên Vũ càng thêm thần bí.

Đêm qua là vì bóng đêm che khuất nên Hoa Thanh không nhìn rõ được màu tóc Thiên Vũ.

Sáng nay nhìn lại, thấy mái tóc hắn biến thành màu đỏ hoe phất phơ, Hoa Thanh mới ý thức được biến hóa trên người Thiên Vũ, ánh mắt nàng khẽ chuyển biến.

Nhìn bóng lưng Thiên Vũ, Hoa Thanh có cảm giác kỳ lạ. Tựa hồ, người trước mắt đã không còn là người nàng quen thuộc trước đây. Hắn hiện tại rất thần bí và xa lạ.



Hoa Thanh ngây ngốc nhìn Thiên Vũ trong chốc lát, sau đó thu hồi suy tư chậm rãi đi đến bên cạnh Thiên Vũ, nhìn vào khuôn mặt tuấn tú của hắn, nhỏ giọng hỏi: “Đang suy nghĩ gì sao?”

Thiên Vũ khẽ cười, nghe Hoa Thanh hỏi vậy thì quay sang nhìn nàng, nói: “Ta đang suy nghĩ về tương lai!”

Hoa Thanh dõi mắt ra xa, nói: “Tâm tính có liên quan rất lớn đến thực lực của ngươi, sự thay đổi của ngươi khiến cho người ta cũng phải sợ hãi!”

Thiên Vũ cười hỏi: “Vậy nàng cảm thấy thế nào?”

Hoa Thanh chỉ cười không nói, nhẹ nhàng tựa đầu lên vai Thiên Vũ, ánh mắt chất chứa nhu tình thiên thu.

Thiên Vũ đưa tay choàng qua vai Hoa Thanh, nhìn những ngọn núi đằng xa, hào tình vạn trượng cười to nói: “Từ nay về sau, trăng sao sẽ cùng ta bầu bạn, may mắn cùng ta tương liên, nhân sinh của chúng ta không còn gì là u ám nữa!”

Vẻ mặt Hoa Thanh biến chuyển phức tạp, nhỏ giọng: “Nhân sinh là phải thông qua tai kiếp không ngừng đi tới, may mắn chỉ tồn tại trong những phút giây nguy hiểm nhất!”

Thiên Vũ không cho là đúng, ngạo nghễ nói: “Cho dù là có muôn vàn trở ngại, tất cả gian nguy ta đều sẽ vượt qua, dũng cảm tiến tới phía trước!”

Hoa Thanh nghe vậy cũng không nói gì thêm, nàng âm thầm thay đổi đề tài: “Khi nào chúng ta rời đi?”

Thiên Vũ cười nói: “Chờ khi ta và nàng chia sẻ vui sướиɠ, chúng ta sẽ rời đi!”

Hoa Thanh ngạc nhiên chớp chớp mắt suy nghĩ ý tứ trong câu nói đó, hồi lâu sau nàng mới thoải mái khẽ cười nói: “Trải qua một đêm tu luyện, ta đã tăng lên đến cảnh giới Võ sĩ trung cấp rồi!”

Thiên Vũ gật gù nói: “Không tồi, tiến bộ rất lớn. Thến nhưng sau khi giao lưu tình cảm hẳn là thực lực còn cao hơn nữa!”

Hoa Thanh trợn mắt nhìn Thiên Vũ, hừ lạnh nói: “Ngươi tưởng ai cũng giống ngươi sao?! Thực lực gia tăng như quái vật ấy!”

Thiên Vũ cười hắc hắc nói tránh đi: “Đi thôi, thu dọn lều vải rồi chúng ta lên đường!”

Thiên Vũ nói xong liền nắm tay Hoa Thanh đi về phía lều vải.

Hoa Thanh cười đi theo. Đến khi tới gần lều vải, đang chuẩn bị rút tay về thì Hoa Thanh liền bị Thiên Vũ giữ chặt lại.

Có chút kinh ngạc, Hoa Thanh quay đầu nhìn Thiên Vũ, phát hiện vẻ mặt hắn ngưng trọng, không nhịn được hỏi: “Sao vậy?”

Thiên Vũ nhìn lều vải, trầm giọng nói: “Bên trong có người!”

Hoa Thanh ngạc nhiên nói: “Có người? Sao có thể!”

Hoa Thanh đưa mắt cẩn thận đánh giá lều vải. Nàng dụng tâm cảm ứng bên trong lều vải, nhưng không phát hiện ra khí tức dị thường nào.

Vẻ mặt Thiên Vũ âm trầm, lấy thực lực hiện tại của hắn, kẻ trộm lẻn vào lều mà không phát hiện được, trong lòng há có thể không sợ hãi?

Mới rồi, khi Thiên Vũ tới gần lều vãi, một tia sóng thăm dò từ trong lều truyền ra khiến cho gốc thực vật trong cơ thể Thiên Vũ phản ứng, nên hắn mới biết bên trong lều vải có người, điều này khiến cho nội tâm hắn vô cùng khϊếp sợ.

Giờ phút này, Thiên Vũ từ từ bình tĩnh lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào trong lều vãi, trầm giọng nói: “Nếu đã tới, sao lại thập thò trong đó làm gì?”
« Chương TrướcChương Tiếp »