Thiên Vũ kinh ngạc nói: "Có loại chuyện này nữa?"
Húc Dương cười nói: "Người luyện võ ngoại trừ luyện gân cốt ra còn phải luyện khí, mà luyện lực không phải để rèn luyện thể lực cùng sự chịu đựng cho ngươi sao?"
Thiên Vũ trầm mặc một hồi, đây là chuyện tình mà hắn trước nay chưa từng nghĩ đến.
Trải qua lo lắng hồi lâu, Thiên Vũ vẫn quyết định đi trước Thiện Vũ Minh, dù sao đây là một trong sáu thế lực lớn ở Trung Châu, cũng là nơi mà môn chủ Vân Báo hy vọng hắn đi nhất.
"Cám ơn ngươi nhắc nhở, nhưng ta quyết định phải đi. Chịu được khổ ải mới nên người. Không trải qua tôi luyện, làm sao có thể thành châu báu?"
Nhìn Húc Dương, Thiên Vũ ngữ khí kiên định, đối phương không thể nghi ngờ ý chí của hắn.
Húc Dương lắc đầu thở dài, bất đắc dĩ nói: "Ngươi đã cố ý muốn đi, ta cũng không khuyên ngươi thêm. Thiện Vũ Minh ở hướng tây nam Thiết Thạch Trấn, ngươi dọc theo Thiết Thông Nhai đi xuống, nhìn thấy địa phương có tường cao bao bọc đó chính là nơi Thiện Vũ Minh - Thiết Thạch Phân Đường quản lý."
Thiên Vũ nghe xong sửng sốt, nhẹ giọng nói: "Thì ra là nơi đó! Thiện Vũ Minh thu nhận đệ tử có hạn chế điều kiện gì không?"
Húc Dương nói: "Điều kiện rất đơn giản, trên mười tuổi và dưới ba mươi tuổi, chỉ cần không phải tàn phế, cơ bản ai nấy đều có thể."
Thiên Vũ nghi vấn nói: "Bọn họ thu nhận đồ đệ như vậy, không sợ người ác tâm trà trộn vào sao?"
Húc Dương cười nói: "Đợi được ngươi có tư cách tiến vào cao tầng của Thiện Vũ Minh, tự nhiên sẽ có người điều tra cẩn thận lai lịch của ngươi. Trước mắt, Thiện Vũ Minh đệ tử đông đảo, ai mà rảnh tinh lực đi trông nom mấy thứ này."
Thiên Vũ vừa nghĩ xong, trong lòng nhất thời thư thái, đứng dậy nói: "Sắc trời không còn sớm, cám ơn ngươi nói cho ta biết những thông tin đó, chờ ta tới Thiết Thạch Phân Đường dàn xếp xong chuyện, lúc rảnh rỗi ta lại tới tìm ngươi."
Húc Dương nói: "Đi thôi, ta tiễn ngươi ra ngoài, miễn cho bị sư tỷ thấy được lại thêm một chuyện phiền toái."
Thiên Vũ không nói, chỉ đi theo sau Húc Dương dọc theo đường cũ ra ngoài, rất nhanh đã rời khỏi Nhã Tâm Các.
Phất tay tiễn biệt, Thiên Vũ và Húc Dương trân trọng thi lễ, sau đó Thiên Vũ nhắm hướng Thiện Vũ Minh Thiết - Thạch Phân Đường đi nhanh đến.
Hoàng hôn buông xuống, Thiên Vũ đi tới Thiện Vũ Minh - Tử Hoa phân đàn, một trong bốn phân đàn của Thiết Thạch Phân Đường, sau khi nói ra ý định đến, đại môn phân đường chậm rãi mở ra, một nam tử áo xanh ước chừng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi xuất hiện trong tầm mắt Thiên Vũ, đơn giản nhìn Thiên Vũ vài lần liền phất tay gọi hắn đi vào.
Đi tới bên cạnh nam tử áo xanh, Thiên Vũ âm thầm đánh giá một chút người này, phát hiện hắn hình dạng tầm thường, hình thể khá cường tráng, hai tay thô to hữu lực, làm cho người ta có cảm giác như cực kỳ khỏe mạnh.
Gã nam tử xoay người đi trước, thuận miệng phân phó: "Đi theo ta, ngươi tên là gì, năm nay bao nhiêu tuổi?"
Thiên Vũ vẫn duy trì khoảng cách ba thước với gã nam tử, dùng ngữ khí cung kính nói: "Ta gọi là Thiên Vũ, năm nay mười bảy tuổi."
Nam tử áo xanh không để ý lắm, lạnh nhạt nói: "Môn phái chúng ta đệ tử đông đảo, người mới nhập môn thuộc về đệ tử mới vào, một trăm người gộp thành một tổ, sẽ có chuyên gia phụ trách dạy dỗ và đào tạo. Ta tạm thời an bài ngươi vào tổ 36, thành tựu như thế nào chính ngươi tự cố gắng đi."
Thiên Vũ cảm ơn liên hồi, không dám hỏi nhiều, đi theo sau gã nam tử, hai mắt thỉnh thoảng lưu ý phòng ốc hai bên, cảm giác tất cả đều là nhà ở, chỉ là số lượng nhiều đến kinh người.
Chỉ qua chốc lát, nam tử áo xanh dẫn Thiên Vũ tới trước một tòa mộc lâu hai tầng, nhắc nhở: "Đây là nơi quản lý tất cả đệ tử mới nhập môn, sau này ngươi nhất định phải tuân thủ kỷ luật nơi này, có chuyện gì thì tới nơi này phản ánh."
Thiên Vũ khẽ lên tiếng, ngẩng đầu đánh giá vài lần, hình dáng mộc lâu cũng không có gì lạ, nó chỉ là tượng trưng quyền lực mà thôi.
Giới thiệu xong xuôi, gã nam tử mang Thiên Vũ đi vào mộc lâu, bên trong đại đường một nơi dành cho việc tiếp đãi, ở nơi đó đang ngồi hai người.
Thiên Vũ lưu ý đến hai người kia, phát hiện cả hai đều là nam tử mặc áo xanh hơn ba mươi tuổi, tướng mạo trung bình, ánh mắt sắc bén, làm cho người ta có một loại áp lực vô hình.
Thiên Vũ hơi khϊếp sợ, thầm nghĩ: "Đây là cao thủ? Khí thế kia khiến cho người ta không dám coi thường. Ta lúc nào mới có thể trở nên mạnh mẽ giống bọn họ?" Truyện "Thiên Địa Quyết "
Nam tử dẫn đường đi tới nơi tiếp đãi, nhìn hai người kia nói: "Mới tới, ta đưa hắn vào tổ ba mươi sáu, các ngươi cẩn thận nói cho hắn một ít quy củ, sau đó dàn xếp đi."
Gã nam tử ngồi bên trái khóe miệng có một nốt ruồi đen, ngữ khí lạnh nhạt nói: "Đi thôi, việc này ta sẽ xử lý."
Nam tử áo xanh dẫn đường kia ứng tiếng, lập tức xoay người rời đi.
Thiên Vũ đứng ở cách đó vài thước, tâm tình có chút không yên, lần đầu tiên bị người ta nhìn kỹ như vậy, hắn cảm thấy rất không thích ứng.
Nam tử có nốt ruồi đen đánh giá Thiên Vũ, hỏi: "Bao tuổi rồi, tên là gì, đến từ nơi nào?"
Thiên Vũ nói: "Ta gọi là Thiên Vũ, năm nay mười bảy tuổi, đến từ Tân Dân trấn."
Gã nam tử đó sóng mắt khẽ chuyển, nhìn qua người nam tử bên cạnh hỏi: "Ngươi xem thế nào?" Truyện "Thiên Địa Quyết "
Nam tử kia trầm ngâm nói: "Nhìn qua có vài phần khí chất văn nhã, tổ 36 phỏng chừng không thích hợp, sửa thành tổ 32 đi."
Gã nam tử có nốt ruồi đen nói: "Tổ 32? Để ta tra xem còn trống hay không!" Trong khi nói chuyện, hắn mở ra một quyển sổ mỏng để trên bàn, tra xét một phen xong mới gấp sách lại.
"Tổ 32 vừa vặn còn có một chỗ trống, Thiên Vũ ngươi cầm lệnh bài này đi đến đó báo danh."
Tay hắn vung lên ném ra một khối trúc bài, vừa vặn rơi vào trên tay Thiên Vũ.
Thiên Vũ cúi đầu nhìn thoáng qua, phát hiện mặt trước trúc bài có khắc số ba mươi hai, mặt sau có khắc số tám mươi bảy, hiển nhiên là số hiệu tổ của hắn.
Thu lại trúc bài, Thiên Vũ hỏi: "Tổ 32 ở đâu vậy?"
Gã nam tử có nốt ruồi đen nói: "Ra cửa quẹo phải, sau đó đi thẳng, khu nhà thứ ba."
Thiên Vũ nói: "Cám ơn, đệ tử cáo lui." Dứt lời xoay người trực tiếp rời đi, ở nơi này Thiên Vũ phá lệ cẩn thận.
Gã nam tử ngồi bên cạnh đưa mắt nhìn Thiên Vũ đi xa, trên mặt lộ ra một vẻ tươi cười kỳ dị, nhẹ giọng nói: "Tiểu tử này không tệ, có tri thức, hiểu lễ nghĩa."
Gã nam tử mang nốt ruồi đen nói: "Ngươi cho hắn vào tổ 32, chỉ sợ sẽ mang đến cho hắn rất nhiều chuyện phiền toái."
Nam tử kia cười nói: " Địa phương có phiền toái, nhất định có cơ duyên."
Gã nam tử có nốt ruồi đen trầm ngâm, lát sau mới nói: "Kỳ ngộ có đôi khi không nhất định mang đến vận may."
Nam tử bên cạnh lạnh nhạt nói: "Như vậy phải xem bản lãnh của hắn rồi, thành hay không để chính hắn tự quyết định đi."
Thiên Vũ ra đại đường liền quẹo phải đi thẳng, rất nhanh đã đến khu nhà ở thứ ba, phát hiện trên cửa có treo một tấm bảng, ở trên viết 32.
Đến trước cửa, Thiên Vũ vừa chuẩn bị gõ cửa, trong phòng lại truyền ra một thanh âm.
"Không cần gõ, trực tiếp tiến vào đi."
Thiên Vũ nghe vậy không dám chần chờ, vội vàng đẩy cửa đi vào, chỉ thấy không gian trong phòng không lớn, có một trung niên nam tử chừng bốn mươi tuổi đang ngồi ngay ngắn trước bàn, ánh mắt như đao đang nhìn mình.
Thiên Vũ tâm thần chấn động, vội vàng tránh né ánh mắt kia, nhẹ giọng nói: "Đệ tử Thiên Vũ đến báo danh."
Trung niên nam tử hừ một tiếng, dùng ngữ khí lạnh lùng nói: "Mang trúc bài lại đây.