Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Địa Quyết

Quyển 2 - Chương 47: Giai nhân đưa tin

« Chương TrướcChương Tiếp »


Thiên Vũ trầm ngâm nói: "Theo tình tình của chúng ta mà nói, dường như thích hợp mua sắm thêm nỗ tiễn, nàng cảm thấy thế nào?"

Hoa Thanh chần chờ một chút rồi nói: "Phích Lịch Tiễn mặc dù lợi hại nhưng quá mắc !"

Thiên Vũ lạnh nhạt nói: "Không sao, cho chúng ta hai cây, tánh mạng trọng yếu hơn tất cả những thứ khác."

Ngọc Hoàn mừng rỡ, mỉm cười nói: "Được, ta phải tự mình đi lấy mang tới cho ngài rồi."

Một vị khách mua sắm vật phẩm vượt qua ba trăm kim tệ, ở tại Thần Cơ Điện là chuyện cực kỳ hiếm thấy, Ngọc Hoàn có thể nào mất hứng được chứ.

Hoa Thanh nhìn Thiên Vũ, khẽ thở dài: "Ngươi dùng tiền như vậy, rất nhanh sẽ biến thành ăn mày nghèo rớt mồng tơi đó!"

Thiên Vũ cười nói: "Vì tránh cho miệng ăn núi lở, chúng ta sau này cứ nghĩ cách kiếm tiền thêm là được, số tiền này giá trị tuy lớn những đều rất cần thiết."

Hoa Thanh tự nhiên rõ ràng ý tứ Thiên Vũ, nhưng mà nghĩ đến thoáng cái tiêu mất ba trăm kim tệ, nàng không khỏi sinh ra cảm giác đau lòng.

Than nhẹ một tiếng, Hoa Thanh thay đổi đề tài nói: "Ngươi nói hộ giáp đã có rồi, là mua ở Thất Bảo Các hả?"

Thiên Vũ cười nói: "Ta lần trước trong lúc vô ý chiếm được một cái hộ giáp, phẩm chất cao hơn so với hộ giáp bán ở nơi này. Đêm nay Thất Bảo Các lại tặng cho ta một cái hộ giáp giá trị hai mươi kim tệ, đó cũng là một vật tốt, sau khi trở về ta sẽ chậm rãi nói cho nàng biết."

Hoa Thanh sắc mặt khẽ biến, nhẹ giọng nói: "Ngươi mua vật gì vậy, Thất Bảo Các dĩ nhiên bỏ ra hộ giáp giá trị hai mươi kim tệ cho ngươi?"

Thiên Vũ cười nói: "Tạm thời giữ bí mật, sau này sẽ cho ngươi một sự kinh hỉ không ngờ nổi!"

Hoa Thanh tâm niệm vừa chuyển, nhìn Thiên Vũ tinh thần sảng khoái, hai mắt tràn đầy nhiệt tình và vui sướиɠ, làm cho Hoa Thanh có một loại cảm giác ấn tượng khó phai.

Lúc này, Ngọc Hoàn đã quay lại, trong tay cầm theo một túi đựng đồ, bên trong là những vật phẩm mà Thiên Vũ đã mua.

Đưa ra danh sách, Ngọc Hoàn lấy ra từng vật phẩm một giao cho Thiên Vũ.

Nhìn những món nằm trên bàn, Thiên Vũ thu toàn bộ vào túi trữ vật, sau đó lấy ra hai trăm kim tệ đưa cho Ngọc Hoàn, hỏi: "Phích Lịch Nỗ Tiễn đâu?"

Ngọc Hoàn thu tiền xong rồi, từ trong túi hàng lấy ra hai cây nỏ tinh xảo, đó chính là Liên Châu Thần Nỗ tam liên phát, so sánh với thần nỗ bình thường thì chỗ khác nhau duy nhất là trên đầu có chỗ gắn ba mũi tên.

Thần nỗ bình thường trang bị mũi tên bằng sắt đúc màu đen, mà Phích Lịch Tiễn lại là sắc đỏ ẩn chứa lực lượng cường đại, tản mát ra một cỗ khí tức nguy hiểm.



"Đây là Phích Lịch Nỗ Tiễn tam liên phát, mỗi một lần có thể phóng ra là ba mũi tên."

Bởi vì Phích Lịch Tiễn tương đối sang quý, Ngọc Hoàn trực tiếp giảng giải cho Thiên Vũ và Hoa Thanh vài chi tiết cần phải chú ý.

Sau đó, Ngọc Hoàn cẩn thận giới thiệu cho hai người nghe mọi thứ, phương pháp sử dụng Liên Châu Thần Nỗ hai mươi lăm phát, Mộc Diên, Đoạt Mạng Thần Châm, Truy Phong Hài, Cơ Quan Đao, Thiên Lý Kính, Hấp Vụ Dũng, Lôi Minh Huyễn Quang Châu…, thẳng cho đến lúc hai người nhớ thật kỹ mới nhiệt tình tiễn hai người rời đi.

Rời khỏi Thần Cơ Điện đã là buổi tối giờ Hợi, người đi trên đường ở trấn Thiết Thạch khá thưa thớt, Thiên Vũ và Hoa Thanh thừa dịp bóng đêm phủ xuống quay trở về Phân Đường Thiết Thạch, trên đường đi lại gặp được Thanh nhi của Thanh Vân Hiên.

Một khắc kia, Hoa Thanh theo tiềm thức bày ra bộ dáng phòng ngự, trong tai Thiên Vũ lại nghe được thanh âm Thanh nhi.

"Ngươi trước tiên bảo nàng rời đi, tiểu thư có chuyện bảo ta chuyển cáo cho ngươi."

Thiên Vũ có chút suy tư, nói với Hoa Thanh: "Đây là bằng hữu của ta, nàng ra phía trước chờ ta một lát, ta sẽ đi tới sau."

Hoa Thanh liếc qua Thiên Vũ, ánh mắt nhìn hắn có chút kỳ quái, rồi lại ném qua Thanh nhi tựa hồ bị dung mạo của nàng làm cho kinh ngạc, nàng lại không nói câu nào cất bước rời đi. Truyện "Thiên Địa Quyết "

Đợi cho Hoa Thanh đi xa, Thanh nhi một thân y phục xanh biếc trừng mắt nhìn Thiên Vũ, hừ nói: "Nhìn không ra ngươi lại rất phong lưu nhỉ, chỉ mới quen biết hai ngày đã bắt được nhân gia vào tay rồi."

Thiên Vũ cười khổ nói: "Ngươi hiểu lầm rồi, nàng chính là bằng hữu của ta, cùng ta chấp hành nhiệm vụ mà thôi."

Thanh nhi hừ lạnh nói: "Ngươi dám nói không có ý tứ với nàng?"

Thiên Vũ ngượng ngùng nói: "Ta. . . Ta. . ."

Thanh nhi bực mình nói: "Không biết vì sao tiểu thư coi trọng ngươi như vậy, ngươi lại sung sướиɠ phong lưu khắp nơi."

Thiên Vũ cười khổ nói: "Oan uổng quá, ta đối với tiểu thư ngưỡng mộ kính trọng đã lâu, nào có phong lưu đâu chứ?"

Thanh nhi không hề buông tha, nói: "Vậy Hoa Thanh kia có phải hay không?"

Thiên Vũ suy nghĩ hồi lâu, rồi mới trả lời: "Hoa Thanh là bằng hữu duy nhất mà ta tín nhiệm ở trong Phân Đường Thiết Thạch, nhân sinh nàng trải qua cũng rất gian khổ, ta xem như có một phần đồng cảm một phần nhân tình, tạm thời còn không có gì khác!"

Thiên Vũ nói câu này rất có kỹ xảo, tư tâm hắn thật ra cũng ý ái mộ Hoa Thanh, nhưng dù sao mới có hai ngày, giữa hai người đương nhiên không có chuyện gì xảy ra.

Thanh nhi nghe vậy sắc mặt tuy có tốt hơn một chút nhưng vẫn lên tiếng cảnh cáo: "Ngươi nếu dám trêu hoa ghẹo nguyệt lung tung thì đợi xem ta sẽ tự tay phế ngươi đi!"



Thiên Vũ nghe vậy toàn thân chợt lạnh, đành cười làm lành: "Ta nhất định nhớ kỹ trong lòng, tuyệt đối không lỗ mãn. Đêm nay tiểu thư bảo ngươi tìm ta không biết có gì phân phó?"

Thanh nhi thu hồi sự giận dữ, quay đầu nhìn quanh bốn phía thấp giọng nói: "Tình tình của ngươi tại Phân Đường Thiết Thạch chúng ta cũng biết, trong vòng bốn ngày mà ngươi đã tăng lên ba mươi sáu điểm giá trị Tâm Hỏa, tiểu thư khi biết được thì hết sức cao hứng, muốn ta chuyển cáo ngươi cần phải không ngừng cố gắng, tranh thủ sớm ngày trở thành một gã Võ giả." Truyện "Thiên Địa Quyết " Truyện "Thiên Địa Quyết "

Thiên Vũ nghiêm mặt nói: "Xin chuyển cáo lại cho tiểu thư, ta nhất định sẽ không để cho nàng thất vọng. Ta trước mắt đã có giá trị Tâm Hỏa là 73 điểm, trong vòng ba ngày nữa sẽ có thể đột phá một trăm."

Thanh nhi nghe vậy nhất thời kinh dị, hỏi gấp: "Nhanh như vậy? Xem ra tiểu thư thật đúng là thật tinh mắt. Lần này ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, tiểu thư bảo ta nhắc nhở ngươi, ngàn vạn lần phải chú ý hai người."

Thiên Vũ nghi hoặc hỏi: "Hai người nào?"

Thanh nhi nói: "Người thứ nhất thân phận còn chưa có cách nào xác định, nhưng có liên quan đến Vân Ảnh Môn, hẳn là một người trong đám hung thủ gây án kia, người nọ trước mắt ở trong trấn Thiết Thạch là có mục đích diệt cỏ tận gốc."

Thiên Vũ bất chợt chấn động toàn thân, hỏi: "Đối phương đã biết thân phận của ta?"

Thanh nhi nói: "Hiển nhiên là bọn chúng đã biết thân phận của ngươi, chỉ là lần trước định ám toán ngươi bị một người khác cản trở cứu ngươi một mạng, hắn đã bị một chút thương tổn."

Thiên Vũ ngạc nhiên nói: "Ám sát ta? Chuyện khi nào vậy?"

Thanh nhi nói: "Ngay buổi tối trước một ngày ngươi tấn chức đệ tử Ngoại môn, lúc ấy ngươi không hề có cảm giác."

Thiên Vũ cẩn thận hồi tưởng, quả thật không có bất cứ ấn tượng nào, trong lòng nửa ngờ nửa tin, hỏi: "Là ai đã cứu ta một mạng?"

Thanh nhi cười nói: "Chuyện này ta bây giờ không thể nói cho ngươi biết, tương lai ngươi sẽ tự nhận ra thôi."

Thiên Vũ có chút thất vọng, hỏi: "Nhân vật thứ hai cần phải chú ý là ai?"

Thanh nhi nói: "Tên còn lại trước mắt đã ở phụ cận trấn Thiết Thạch, chính là người thần bí trong một buổi tối gϊếŧ chết 19 cao thủ. Người này đến từ Ngũ Dục Sơn Thất Tà Lĩnh, ngoại hiệu Lục Chỉ Tàn Hồn."

Thiên Vũ nghe vậy chấn động, bật thốt lên: "Hả, hắn vì sao sẽ tìm ta phiền toái chứ?"

Thanh nhi khẽ cười nói: "Vậy thì phải hỏi chính ngươi rồi!"

Thiên Vũ nhìn Thanh nhi, hỏi tiếp: "Đêm đó tại bên ngoài Ngạ Lang Cốc, người cứu ta là tiểu thư?"

Thanh nhi dùng ngữ khí khẳng định dứt khoát trả lời: "Không phải!"

Thiên Vũ ngạc nhiên nói: "Không phải? Vậy làm sao ngươi biết được Lục Chỉ Tàn Hồn là tới tìm ta?
« Chương TrướcChương Tiếp »