- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Trọng Sinh
- Thiên Đế Vô Thượng
- Chương 47: Chiến Luyện Ngục Sư Vương
Thiên Đế Vô Thượng
Chương 47: Chiến Luyện Ngục Sư Vương
Hung Thú sâm lâm bình nguyên.
Lục Nam đám người vừa xuất hiện đã thấy người rơi một màn, từng cái kinh ngạc không thôi, nhất là khi đám người nhìn đến đối phương bị rơi phương hướng, yêu vương đại viên mãn cấp bậc đại yêu, từng cái đứng ngốc tại chỗ.
Luyện Ngục sư vương cũng đã nhận thấy bị truyền tống đến đám người, nó gầm lên một tiếng sau đó liền lao về phía Lục Nam, nhân loại này tu vi nó nhìn không thấu bởi vậy nó chọn trước đánh phủ đầu.
Lục Nam trong lòng ủy khuất không thôi, các ngươi đánh thì đánh đi ta chỉ là đi qua a, ngươi lao về phía ta làm gì?
Trong lòng hắn hung hăng mắng luyện ngục yêu vương một cái, đồng dạng đạp không mà đi.
“Các ngươi chạy trước, ta kìm chân con yêu thú này sau đó đuổi theo các ngươi.”
Lục Nam đối Kiếm Sinh đám người phân phó nói, con yêu thú này thực lực không thầm thường, hắn không có nắm chắc có thể thắng đối phương bởi vậy để Kiếm Sinh đám người đi trước đề phòng bất trắc.
“Vâng”
Kiếm Sinh vâng một tiếng, đám người liền hướng phía xa mà chạy, Huyền Vân cũng được Lưu Vân cõng sau lưng.
Loại cấp bậc này giao tranh bọn hắn ở lại chỉ là kéo chân sau, không bằng nhất quyết rời đi để Lục Nam có thể buông tay mà đánh.
Lại nói Lục Nam, lúc này hắn đã cùng Luyện Ngục yêu vương đối mặt, trên tay linh kiếm đã sớm xuất hiện, còn lại tám linh cũng đồng thời xuất hiện.
Luyện Ngục yêu vương tu vi rất cao hắn phải cẩn thận đối đãi, không có bất kì chủ quan nào.
Cùng với đó, Lục Nam trong lòng cũng có chút mong đợi, sau khi tu vi tiến nhanh hắn cần loại này ma luyện để vững chắc cảnh giới.
Không nói một lời, Lục Nam trên tay linh kiếm khẽ vẫy, vô số kiếm mang xuất hiện đánh về phía Luyện Ngục sư vương, đã đối phương muốn nhằm vào mình hắn cũng không cần cho đối phương mặt mũi.
Đối diện Luyện Ngục sư vương nộ hống một tiếng, trên thân luyện ngục tử hỏa xuất hiện bảo khỏa thân thể, kiếm mang đến gần tử hỏa lúc liền như băng gặp lửa lập tức tan rã.
Lục Nam khuôn mặt ánh lên vẻ kinh ngạc, yêu thú này vậy mà mình mang tử hỏa.
Kinh ngạc qua đi chính là kinh hỉ, tử hỏa có thể giúp hắn thực lực nâng cao một bước, quan trọng hơn là tử hỏa đối nhị đệ tử của hắn Lưu Vân chính là so thân đan diệu dược còn tốt hơn.
Lục Nam pháp quyết biến đổi, phượng linh phát ra tiếng oanh minh, trên thân hắn phượng văn cũng đang ẩn hiện, phía sau Lục Nam đồng thời cũng xuất hiện một con phượng hoàng hư ảnh, Lục Nam đây là đang vận dụng chân phượng huyết mạch.
Phượng hoàng hư ảnh phát ra từng tiếng phượng minh dài, trong không khí nhiệt độ đang ngày càng nâng cao, thiên không chuyển thành màu đỏ, cho dù là Luyện Ngục sư vương tử hỏa cũng đang run rẩy.
Phượng Hoàng chính là hỏa diễm chi vương, bất kì hỏa diễm nào đối mặt phượng hoàng đều ngoan ngoãn trở thành nó đồ ăn, tuy Lục Nam vận dụng chỉ là phượng hoàng hư ảnh nhưng đã đủ.
Luyện Ngục sư vương nhìn thấy phương hoàng hư ảnh cùng phượng hoàng huyết mạch uy áp, trái tim không nhịn được co rút lại, phượng hoàng huyết mạch đối với hỏa hệ yêu thú trời sinh có tính uy áp rất mạnh.
Lục Nam nắm bắt thời cơ, linh kiếm xuất hiện chói mắt quang hoa, một kiếm chém xuống, đáng sợ kiếm ảnh thẳng hướng Luyện Ngục sư vương đầu lâu mà đi.
To lớn cảm giác nguy cơ kéo Luyện Ngục sư vương từ trong hoảng sợ tỉnh lại, nó nhìn đến khủng bố kiếm ảnh biết trốn đã không thoát, nó liền quả quyết há to miếng, tử nguyệt ma lôi hội tụ vào nó phần miệng, hống một tiếng tử nguyệt ma lôi bắn ra thẳng hướng kiếm ảnh mà đi.
“Oanh”
Hai đại chiêu số va chạm, nhất thời làm bụi bay dày đặc, xung quanh đều bị trấn thành bình địa, cả Lục Nam cùng Luyện Ngục sư vương đều tại bay ra ngoài, lần giao tranh này ai cũng không chiếm được tiện nghi.
Luyện Ngục sư vương thuận thế bay ra xa, Lục Nam có chân phương huyết mạch uy áp, cận thân chiến đấu đối với nó vô cùng bất lợi.
Luyện Ngục sư vương nhận thấy cách Lục Nam đã đủ xa, nó liền quay đầu, trên thân luyện ngục tử hỏa cùng tử nguyệt ma lôi cùng xuất hiện đồng thời hướng Lục Nam đánh tới.
Lục Nam trên thân linh khí sôi trào, linh kiếm rạch thẳng một đương, một cái cự đại kiếm ảnh xuất hiện thẳng hướng tử nguyệt ma lôi mà đi.
“Oanh”
Hai đại chiêu thức va chạm, mặt đất xuất hiện một cái lỗ lớn, ha đại chiêu thức chênh lệch không nhiều, lẫn nhau ma diệt.
Cùng lúc đó luyện ngục tử hỏa mang theo vô biên hủy diệt thế gian uy lực thẳng hướng Lục Nam mà tới.
Lục Nam gặp uy không hoảng, hư ảnh phượng hoàng chậm rãi đập cánh bay lên phía trước, hoàn hảo chắn trước mặt hắn.
“Oanh”
Hỏa cầu đánh lên phượng hoàng hư ảnh, nhất thời hư không chấn động bụi mù khắp nơi.
Bụi mù tán đi, phượng hoàng hư ảnh vẫn chắn trước mặt Lục Nam chỉ là hư ảnh đã trở nên mờ nhạt rất nhiều, hiển nhiên hỏa cầu uy lực cũng vô cùng khủng bố.
Nơi xa nhận thấy bản thân hai đại sát chiêu đều bị Lục Nam chặn được Luyện Ngục sư vương quả quyết rút lui, Lục Nam thực lực không yếu nó không có nắm chắc chiến thắng đối phương, quan trọng là nó đang trong phân hỏa thời gian mấu chốt, tham chiến lâu dài không có lợi.
“Nhân loại ta nhớ được khí tức của ngươi, đợi ta tiến giai lúc ta liền đi tìm ngươi, để ngươi trả giá thật đắt vì chuyện ngày hôm nay.”
Luyện Ngục yêu vương quăng lại một câu uy hϊếp sau đó biến mất tại chân trời.
Lục Nam lẳng lặng nhìn Luyện Ngục sư vương rời đi, không nói một lời, hắn trong lòng phiền muộn a, vừa mới truyền tống ra ngoài liền vô cớ dính vào chuyện rắc rối này.
Vứt bỏ tạp niệm Lục Nam theo hướng Kiếm Sinh bọn người đuổi theo, trận chiến này hắn linh lực tiêu hao rất lớn cần trước tìm Kiếm Sinh sau đó tìm nơi nghỉ ngơi.
Hung Thú sâm lâm, trong một hang động nhỏ.
Trong hang động, Kiếm Sinh cùng Lưu Vân đang thay phiên nhau chăm sóc cho Huyền Vận, nàng bị thương tương đối nghiêm trọng, cho dù Lục Nam đã đích thân xuất thủ nhưng vẫn chưa thể tỉnh lại.
Lục Nam thì tại sơn động một góc ngồi sếp bằng điều tức, cuộc chiến với Luyện Ngục sư vương hắn linh lực bị hao tổn nghiêm trọng đến bây giờ vẫn còn đang khôi phục.
Yêu xà thì đang nằm phơi nắng tại cửa động, nó được Lục Nam phân phó chịu trách nhiệm canh giữ cửa động.
Đêm tối, trong động ngập tràn ánh lửa, Lục Nam lúc này đang nướng một con ngoại hình như trâu yêu thú.
Đang hôn mê Huyền Vận đôi mắt rung động nhè nhẹ một cái, lúc sau nàng nặng nề mở mắt.
“Sư tôn, nàng tỉnh rồi”
Ngồi bên cạnh Lưu Vân nhận thấy đầu tiên, hắn hướng Lục Nam kêu lên.
Lục Nam lúc này ngừng tay, chuyển việc nướng thịt cho Kiếm Sinh sau đó liền đến Huyền Vận bên cạnh.
Hắn hai ngón khép lại, cho Huyền Vân bắt mạch, một lúc sau hắn mới bỏ tay ra, thần tình vui vẻ, nàng đã không còn đáng ngại.
“Cô nương ngươi đã tỉnh, lúc trước ngươi bị con sư yêu kia làm bị thương rất năng, đã hôn mê được bảy ngày rồi, may bây giờ thương thế đã không có gì đáng ngại”
Lục Nam đối Huyền Vận nói.
“Đa tạ công tử ơn cứu mạng.”
Huyền Vân cảm kích nói một câu sau đó trở người muốn đứng dậy nhưng ngay lập tức một cảm giác đau đớn tràn đến khiến nàng khẽ di một tiếng, thân thể vô lực ngã xuống, đau đơn toàn thân khiến nàng đẹp đẽ khuôn mặt không ngừng nhăn lại.
Huyền Vận vận dụng thần thức kiểm tra thân thể của mình, nàng choáng.
Toàn thân nàng chằng chịt vết thương, kinh mạch nhiều nơi đứt đoạn, linh hải có dấu hiệu rạn nứt, lục phủ ngũ tạng đều nhận to lớn tổn thương, thần hồn dường như cũng chịu thương tổn, đây là không có gì đáng ngại?
Huyền Vân thậm chí nghĩ tên này có phải làm thuốc đến điên rồi không, như vậy thương thế vậy mà tùy ý nói một câu không đáng ngại, cmn, đại Chu quốc đệ nhất luyện đan sư đến đây chỉ sợ cần thận từng li từng tí chữa trị cho nàng nghiêm trọng thương thế, ngươi ngược lại là nói không đáng ngại?
Quan trọng nhất là nàng phát hiện bản thân y phục rách rưới vô cùng, nhiều bộ phận bị hở ra, đám người này đã đối với nàng làm gì?
“Các ngươi đã đối với ta làm những gì?”
Huyền Vận hữu khí vô lức hỏi trong giọng nói ẩn ẩn chó chút tức giận cùng ủy khuất.
“Thì là chữa bệnh a, cô nương ngươi phải biết lúc đầu ngươi thương thế rất nặng ta phải tốn không ít sức mới giúp ngươi chữa khỏi nghiêm trọng thương thế, ách chuyện quần áo để ngươi tốt hơn thì tự thay a, chúng ta là nam nhân cũng không thể giúp ngươi thay đồ được a”
Lục Nam trung khí mười phần nói, lúc trước Huyền Vân linh hải bị nứt, linh hồn tổn thương nghiêm trọng cơ thể bị luyện ngục tử hỏa không ngừng gặm nhấm, Lục Nam đã đem những thứ này cho giải quyết, còn lại thương thế trong mắt hắn đã là không đáng ngại.
Đột nhiên hắn nhớ đến Huyền Vân vẫn mặc rách bươm quần áo, chỉ là hắn cũng hữu tâm vô lực a, không lẽ lại giúp đối phương thay đồ, hắn còn chưa đến mức vô sỉ như vậy.
Huyền Vân nằm im không nói, nàng cũng biết mình có chút quá đáng, đối phương đã hảo tâm giúp nàng nàng còn nghĩ sấu về người ta.
“Đa tạ công tử”
Huyền Vận cảm kích nói.
“Được rồi gặp được là duyên, ta chỉ là thuận tay cứu chữa cho ngươi thôi, Vân tiểu tử mới là khổ nhất, lúc trước chính là hắn một đường cỏng ngươi đến sơn động này.”
Lục Nam cười nhìn Lưu Vân chỉ là cái nhìn này có chút quái quái.
“Ách”
Một bên Lưu Vân khuôn mặt nhất thời đỏ lên, nhớ tới lúc trước cõng đối phương, đối phương da thịt cùng hắn tiếp xúc, Lưu Vân ngay lập tức quay đi chỗ khác không dám cùng nàng đối mặt, lão sư a ngươi sao lại âm chính đệ tử của mình như vậy?
Nằm một bên Huyền Vân khuôn mặt cũng đỏ lên, lúc người kia được cõng, nàng chắc chắn sẽ cùng thiếu niên kia ít nhiều da thịt cọ sát, dù sao nàng quần áo cũng không lành lặn.
“Được rồi ngươi nghỉ ngơi đi, có gì thì gọi tiểu Vân, ta tiếp tục đến bên kia nướng thịt”
Lục Nam nhận thấy không khí có chút quỷ dị biết mình đùa hơi quá, vội ho khan một tiếng sau đó lấy cớ đi ra ngoài.
- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Trọng Sinh
- Thiên Đế Vô Thượng
- Chương 47: Chiến Luyện Ngục Sư Vương