Đồng thời, những hình chiếu cũng bắt đầu xuất hiện.
Cổ Trình Thành nhìn những hình chiếu này, lập tức nghiến răng nghiến lợi, hắn có thể cảm giác được, trong vòng xoáy truyền tống nơi này có một nguồn năng lượng thần bí đang dẫn dắt hắn.
Trong lúc màn hình chiếu nhấp nháy thì nguồn năng lượng kia lại càng mạnh hơn.
Lập tức, Cổ Trình Thành chịu đựng nỗi đau đớn xé thịt cắt da, nỗ lực hết sức tìm kiếm vị trí của nguồn năng lượng thần bí đó.
Khi hình chiếu cố định về nơi có Thanh Linh Hy Thủy, nguồn năng lượng trong nháy mắt tăng vọt rồi mạnh mẽ tràn vào cơ thể Cổ Trình Thành.
Cổ Trình Thành không hề suy nghĩ, dùng nguyên lực toàn lực thúc giục loại năng lượng thần bí này, rất nhanh một nguồn năng lượng hấp dẫn mạnh mẽ bao trùm lấy hắn, một thông đạo màu vàng chậm rãi xuất hiện.
Sức mạnh ba mươi hổ lực bùng nổ, ngạo nghễ thoát khỏi lực đẩy trên vòng xoáy truyền tống, cuồng mãnh đẩy hắn vào thông đạo.
Không gian thông đạo nhanh chóng biến mất không dấu vết.
Rào rào rào!
Dòng sông lớn chảy ầm ầm trong tai.
Bước ra khỏi không gian hỗn loạn, cố ổn định thân thể, Cổ Trình Thành kinh ngạc nhìn những thứ trước mắt.
Hy Thủy thành sông.
Mà bên cạnh dòng sông là Linh Thạch Sơn, trong đó có đủ loại linh thạch cực phẩm trong truyền thuyết.
Xung quanh Linh Thạch Sơn còn có vô số loại linh thảo thượng hạng, mỗi một loại đều tỏa ra chí dương khí vô cùng nồng đậm.
"Phát tài rồi, phát tài rồi".
Trong lòng Cổ Trình Thành vô cùng hưng phấn, đây là cơ duyên gì chứ?
Chắc không phải là ảo ảnh đâu nhỉ?
Sau khi hưng phấn thì Cổ Trình Thành lại trở nên nghi hoặc, hắn không có huyết mạch Sở gia, sao có thể được truyền tống đến nơi nhận truyền thừa ghê gớm như vậy?
"An toàn là trên hết. Tiền tài không thể làm đạo tâm của ta dao động".
Ánh mắt thanh tỉnh, gương mặt Cổ Trình Thành lộ ra thần sắc không màng danh lợi.
Chỉ một khắc sau...
"Con mẹ nó, đống linh thạch cực phẩm này đều là thật".
"Đây là cái gì? Thuần Dương Hỏa Liên trong truyền thuyết sao?
“Thuần Dương Hỏa Liên của ca ca mau đến đây với ca ca nào".
"Quả nhiên là Thanh Linh Hy Thủy, chờ ta cởi xong y phục thì sẽ chậm rãi tận hưởng hết thảy".
"Chí dương thụ? Chí dương thụ có thể tạo hình bảo thể? Đạo tâm chết tiệt!"
Quét sạch hết thảy bảo vật, Cổ Trình Thành ném hết đám tài nguyên trung phẩm hạ phẩm trên người mình để giải phóng bớt không gian trữ vật.
"Đám linh thạch trung phẩm này làm ta chướng mắt, không phải các ngươi không tốt, chỉ là ta quá giàu có rồi, ha ha!"
Cổ Trình Thành nhìn đám linh thạch trung phẩm trên mặt đất, hăng hái nói.
Sau khi quét sạch bảo bối, Cổ Trình Thành liền nhảy thẳng xuống Thanh Linh Hy Thủy.
Hắn ngồi khoanh chân, kích hoạt Võ Cực Thần Thể, Thanh Linh Hy Thủy điên cuồng rót vào trong cơ thể Cổ Trình Thành.
Chí dương khí làm dịu cơ thể máu thịt của hắn, huyết khí trong cơ thể bùng nổ, mạch Võ Cực màu vàng ánh đỏ lại chậm rãi xuất hiện.
Ở giữa dòng sông cuồn cuộn, một vòng xoáy khổng lồ chậm rãi xuất hiện, dòng nước đều đặn tràn vào cơ thể Cổ Trình Thành.
Thời gian trôi qua, tốc độ của Thanh Linh Hy Thủy giảm xuống đến mức mắt thường có thể thấy được, mạch Võ Cực từ từ kéo dài đến tất cả các kinh mạch trên cơ thể, sau đó mỗi kinh mạch đều bừng sáng.
Một ngày, hai ngày...
Cổ Trình Thành toàn tâm toàn ý ngưng tụ mạch Võ Cực.
Mãi đến ngày thứ tư, khi sông Thanh Linh Hy Thủy gần cạn kiệt, mạch Võ Cực mới hoàn toàn thành hình.
Khi kinh mạch cuối cùng được thắp sáng, huyết khí đang rít gào trong cơ thể hắn đột nhiên an tĩnh lại. Sau đó, tất cả huyết khí trở về kinh mạch, sức mạnh trong cơ thể Cổ Trình Thành tăng vọt với tốc độ cực kỳ đáng sợ.
Sức mạnh ba mươi hổ lực, sức mạnh bốn mươi hổ lực, sức mạnh năm mươi hổ lực!
Ầm!
Khí tức cuồng bạo đánh ra bốn phương tám hướng, sỏi đá bay ra, mạch Võ Cực ngày càng sáng hơn, ở trên chủ mạch Võ Cực, huyết khí thuần túy chậm rãi hội tụ lại, một vòng xoáy nguyên lực cũng chậm rãi xuất hiện - Võ Cực Động Thiên.
"Trên Võ Cực Thần Thể có ghi chép, chỉ cần mạch Võ Cực ngưng tụ trước Cương Thể thì có thể đoạt được đại tạo hóa. Chẳng lẽ Võ Cực Động Thiên này chính là đại tạo hóa của ta sao?”
Cổ Trình Thành cẩn thận lĩnh ngộ sự ảo diệu vô thượng bên trong Võ Cực Động Thiên.
Động thiên này chính là một hồ nguyên lực.
Một khi được mở ra thì trong khoảng thời gian ngắn có thể tự thân hấp thụ nguyên lực công kích vượt quá giới hạn tu luyện của bản thân trong một khoảng thời gian ngắn, sau đó chuyển đổi những nguyên lực đã hấp thụ này thành dương khí để không ngừng làm dịu khí huyết, tăng cường sức mạnh.
Nói một cách đơn giản, khi mở Vô Cực Động Thiên, Cổ Trình Thành sẽ càng ngày càng mạnh, lấy tu vi của hắn hiện tại, mở ra một khắc đã là cực hạn, nếu không sẽ tạo ra phản phệ mạnh mẽ trên cơ thể hắn.
Ngoài ra, mạch Võ Cực của hắn cũng có tác dụng đáng sợ, bất cứ con đường vận dụng công pháp nào cũng có thể mượn mạch Võ Cực để giúp tăng uy lực lên gấp ba, hơn nữa còn có thể trực tiếp tiến thẳng lên cảnh giới thứ hai của võ kỹ.
Ở Đại Tần, tất cả đạo pháp cùng võ kỹ đều có cảnh giới thứ hai, chỉ khi sự hiểu biết về đạo pháp hoặc võ kỹ của một người đạt đến trình độ rất cao thì mới có thể tiếp xúc với cảnh giới thứ hai.
Mà mạch Võ Cực đã giúp cho hắn lược bỏ quá trình này.
"Võ Cực Thần Thể này rốt cuộc là loại công pháp mạnh đến thế nào chứ?"
Cảm nhận được sức mạnh cường đại của mạch Võ Cực, Cổ Trình Thành không khỏi có chút sợ hãi, hắn hấp thu Thanh Linh Hy Thủy chí dương để ngưng tụ mạch Võ Cực rồi tìm được Võ Cực Động Thiên, có sức mạnh cường đại cũng là chuyện không lạ.
Nhưng rốt cuộc là loại công pháp đáng sợ đến mức nào mới cần nguồn tài nguyên khủng khϊếp đến thế?
Ít nhất chắc cũng phải nằm trên Tiên pháp!
Khí tức tu vi phát ra, trước khi kịp nhận ra, hắn đã thành công đạt tới cảnh giới Trúc Thể viên mãn, chỉ còn cách Cương Thể một bước.
Thanh Linh Hy Thủy đã trở nên vô cùng loãng, nghĩ đến trên người mình còn có bảo vật khác, Cổ Trình Thành không khỏi mỉm cười.
Thuần Dương Hỏa Liên và Chí Dương Thụ đều là những bảo vật có thể khiến bao nhiêu thể lực điên cuồng, sau này khi chúng dần dần được luyện chế, thì hoàn toàn có thể trợ giúp cho hắn thuận lợi tiến vào cảnh giới Cương Thể.
Ngoài ra còn có hàng đống linh thạch cực phẩm và vô số linh thảo.
Toàn bộ tài sản của Sở Tu và Sở Cuồng lúc này, đối với Cổ Trình Thành mà nói dường như đã trở nên nhỏ bé không đáng kể.
"Sở gia ở thời kỳ đỉnh cao cường thịnh đến mức nào? Tại sao trong tổ địa có nhiều bảo vật như thế mà bọn họ lại vội vàng rời bỏ nơi này? Năm xưa rốt cuộc Sở gia đã xảy ra chuyện gì?”
Đủ mọi loại nghi hoặc lóe lên trong đầu Cổ Trình Thành, hắn nhìn khoảng trống chung quanh nơi để những bảo bối mà hắn đã quét sạch, đột nhiên ánh mắt lại sáng lên.
Cùng lúc đó, nguồn năng lượng thần bí hắn cảm nhận được trước đó ở trong vòng xoáy truyền tống lại xuất hiện.