Chương 67: Quang Minh Thánh Đế Thiên (6) - Vị anh hùng có trái tim si tình

Một bàn tay nhỏ bé đưa lên che lấy miệng của chàng. Thuần Khiết lắc đầu: - Huynh là đại anh hùng! Trong mắt muội! Huynh chính là đại anh hùng!

Quang Minh Thánh Đế hai mắt mờ dần, ôm lấy nàng vào lòng, nở nụ cười cuối cùng:

- Cám ơn muội!

Mắt của hắn nhắm lại. Linh hồn tiêu thất. Cho đến giây phút cuối cùng năng lượng sinh mệnh vẫn không quên truyền sang ánh sáng nhu hòa chảy vào người của Thuần Khiết.

Thuần Khiết giơ tay nhìn chiếc nhẫn đang không ngừng rót năng lượng từ cơ thể của chàng vào người mình, nhẹ nhàng tháo ra.

Bầu trời bất ngờ tỏa ra ánh sáng rực rỡ, từng tia sáng ấm áp ngập tràn năng lượng phủ xuống thế gian, cây cối trong thoáng chốc đâm chồi nảy lộc, trên các bãi chiến trường hoang tàn chết chóc ngày nào từng bông hoa đua nhau nở rộ khoe sắc thắm. Hoa quả trên cành thi nhau tràn ngập khắp mọi nơi.

Đây là phước lành của thần linh phủ xuống thế gian, đại lục đã được thần linh bao phủ xuống ánh sáng phước lành bảo vệ và chúc phúc.

Khắp mọi nơi người người tràn ngập niềm vui nhưng ở tại nơi này từng người, từng người vậy mà nước mắt chảy dài.

Thuần Khiết đưa bàn tay yếu ớt lên vuốt ve khuôn mặt của chàng:

- Quang Minh Thánh Đế, huynh có nhìn thấy không?

Thế gian này đã được thần linh chúc phúc, hòa bình mà chàng và mọi người vất vả gây dựng đã được chúng thần bảo hộ rồi!

Nhưng đôi mắt của Quang Minh Thánh Đế nhắm nghiền, giây phút này hắn đã không thể nhìn thấy được nữa!

Bàn tay của nàng khẽ run rẩy:

- Huynh có nghe thấy không?

Nàng rướn người lên, trao cho chàng một nụ hôn trên môi:

- Muội yêu huynh!

Chiếc nhẫn đã được tháo bỏ, không còn nhận được năng lượng cơ thể của nàng ngày càng suy yếu, nàng mỉm cười nhẹ, nép vào ngực chàng, cọ cọ má vào lòng chàng, đôi mắt nhắm lại:

- Muội yêu huynh rất nhiều!

...

Quang Minh Thánh Đế được người đời ca ngợi là đại anh hùng thiên hạ, cũng là kẻ phản bội lại niềm tin của tất cả mọi người.

Tình yêu của hắn thậm chí có thể khiến cho một cái xác không hồn cũng có thể rung động nhưng hắn lại chẳng thể có được người con gái của mình.

...

Giữa chiến trường khốc liệt, Quang Minh Thánh Đế toàn thân đầy thương tích đứng dậy đối diện với Ma Hoàng đáng sợ. Chỉ thấy Ma Hoàng cười lớn mà nói:

- Quang Minh Thánh Đế! Đến cả thần linh chí cao của các ngươi còn bị bản hoàng đánh bại! Ngươi nghĩ rằng với bộ dạng tàn tạ này của ngươi có thể chiến thắng được bản hoàng?

Quang Minh Thánh Đế nhìn lại sau lưng của mình, nhìn những chiến sĩ trên người đầy máu đằng sau, nhìn Thánh Thành đang thu giữ rất nhiều nạn dân đang cần được bảo vệ. Hắn giơ thanh kiếm lên trên cao, toàn thân tỏa ra hào quang kích động sức mạnh đến mức tối hậu mặc cho máu từ các vết thương của hắn không ngừng cuồng chảy:

- Bản Đế không biết mình có thể chiến thắng hay không? Bản đế chỉ biết...

... Ta không được phép thất bại!

...