Chương 65: Quang Minh Thánh Đế Thiên (4) - Anh hùng tuyệt thế là kẻ phản bội nhân loại



Quang Minh Thánh Đế sau khi rời đi một đêm thì trở về cùng với một công chúa xinh đẹp trên tay. Nàng choàng tay ôm lấy cổ của chàng trên đường về, ánh mắt nhìn chàng không chớp, giống như muốn ngắm nhìn khuôn mặt của chàng mãi mãi.

...

Tối hôm đó Thuần Khiết công chúa được Quang Minh Thánh Đế đưa vào bên trong phòng. Nàng chỉ tay vào một đĩa hoa quả trên bàn:

- Muội thấy chúng có vẻ rất ngon nhưng muội có cảm giác không muốn ăn!

Quang Minh Thánh Đế phẩy tay, thị nữ liền dọn các đĩa hoa quả ra bên ngoài, chàng gật đầu nói:

- Đúng vậy! Muội phải nhớ là không được ăn chúng, biết không?

Thuần Khiết công chúa gật đầu ngoan ngoãn:

- Dạ vâng!

Nàng nằm xuống giường, quay người sang nhìn về phía của Quang Minh Thánh Đế đang ngồi bên cạnh:

- Muội không ngủ được!

Quang Minh Thánh Đế đưa tay lên, xoa đầu nàng:

- Muội sẽ không buồn ngủ, cũng không được phép ngủ! Muội sẽ phải học cách làm quen với việc này! Đừng lo, huynh sẽ thức cùng muội!

Thuần Khiết chớp chớp đôi mắt:

- Huynh... Không ngủ sao?

Quang Minh Thánh Đế gật đầu:

- Từ hôm nay... Ta sẽ không ngủ!

Ta không có quyền được ngủ!

...

Màn đêm tĩnh mịch, nàng nằm trên giường mở đôi mắt ngắm nhìn chàng ngồi bên cạnh, còn chàng thì đưa tay vuốt ve mái tóc của nàng, nhìn nàng trìu mến, thời gian cứ như vậy trôi qua:

- Sợi dây ánh sáng này là gì vậy? Tại sao nó có thể kết nối giữa chúng ta? Muội có cảm giác năng lượng nó truyền vào người muội rất thoải mái... Đây có phải là năng lượng của huynh đang truyền sang cho muội không? Huynh có khó chịu không?

Một giọng nói nhẹ nhàng, bình thản vang lên:

- Không!

...

Quang Minh Thánh Đế thân mặc một bộ chiến bào dẫn nàng vào phòng thuốc của hoàng gia, lấy ra một viên thuốc trân quý nhét vào miệng nàng:

- Kẻ thù đã đến, ta phải ra ngoài quyết chiến với chúng. Không thể ở bên cạnh nàng được. Hãy chờ ta trở về!

Nàng nuốt xuống viên thuốc, dược lực lập tức hòa tan vào bên trong cơ thể, ngoan ngoãn gật đầu:

- Vâng.

Sau đó đứng lặng nhìn chàng rời đi...

...

Tối hôm đó Thuần Khiết ở trên giường, cảm nhận dược lực của thuốc dần dần tan hết, bất giác ho lên từng tiếng, người suy nhược, ánh mắt mờ dần, nhìn ra bên ngoài cửa, một hình bóng vội vã tiến vào, Quang Minh Thánh Đế toàn thân đầy thương tích chạy lại nắm lấy tay nàng, đeo lên trên tay nàng một chiếc nhẫn ngọc, sợi dây ánh sáng lại xuất hiện giữa hai người.

Cảm giác thoải mái ấy lại xuất hiện.

Nàng mở mắt ra, chớp chớp đôi mắt:

- Huynh bị thương sao?

Chàng lắc đầu, nhìn nàng đang dần bình phục, ôm nàng vào lòng cảm giác vui vẻ nói:

- Ta không sao!

...

Trong cuộc thánh chiến ấy, Quang Minh Thánh Đế đã đánh bại Tà Vương bảo vệ mọi người, gϊếŧ chết Tà Vương trở thành anh hùng cứu tinh của nhân loại. Thánh Thành trở thành biểu tượng của sức mạnh và chính nghĩa được cả đại lục tôn sùng. Lời hiệu triệu hòa bình của đại anh hùng Quang Minh Thánh Đế được tất cả mọi người dân hưởng ứng. Binh lực trên toàn đại lục hầu hết đều giải tán, nhân dân sống trong hòa bình.

Mặc dù có một số nhỏ vẫn có tham vọng tổ chức quân đội, một vài nơi các lãnh địa còn nảy sinh ra mâu thuẫn nhưng đều được Thánh Thành dẹp bỏ hoặc Quang Minh Thánh Đế đứng ra dễ dàng giải quyết mâu thuẫn.

Người ta nói nền hòa bình này, chỉ cần đại anh hùng Quang Minh Thánh Đế còn tồn tại thì chắc chắn sẽ được giữ vững.

Nhưng người ta không biết rằng bậc đại anh hùng của họ đang ngày ngày sử dụng thọ nguyên của mình để duy trì sự sống cho một cô gái. Sinh mạng của hắn đang ngày càng lụi tắt dần.

Hắn... Là một kẻ phản bội!

...