Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Cổ Thần Văn

Chương 26: Chính truyện thiên (26) - Thất bại chính là chiến thắng lớn nhất

« Chương TrướcChương Tiếp »
Một mũi tên khủng khiếp hủy thiên diệt địa chói lóa như mặt trời cuồn cuộn cuốn theo yêu lực khủng khiếp xé không lao tới, coi phòng ngự tuyệt đối của cấm chú tạo thành như cỏ rác, trực tiếp xuyên qua thân thể của Tà Vương, bắn vỡ Tà Ác chi tâm, khiến cho chân thân của Ma Hoàng theo đó bị tan biến thành từng mảnh. Một luồng tàn dư ma khí yếu ớt hiện ra tạo thành một hư ảnh Ma Hoàng hư nhược gục xuống.

Nữ tử bắn cung ngã trên mặt đất, sinh cơ đoạn tuyệt. Thanh Diệt Thế Yêu Cung trong tay nàng cũng trở nên u ám, ảm đạm, vô quang, mất đi linh tính, yêu lực hoàn toàn tan biến trong không gian.

Trên chiến trường những con ác ma cuối cùng kiên trì chiến đấu cho đến lúc bị tiêu diệt bởi những ác quỷ cuối cùng trong biển lửa. Chỉ thấy đội nữ cung tiễn thủ còn lại duy nhất bên kia chiến trường quỳ xuống sau thi thể thủ lĩnh của họ. Rút ra thanh đoản kiếm bên hông. Đâm mạnh vào tim rồi gục xuống.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, ma quỷ quân đoàn trước mưu kế và sắp đặt của Tà Vương đã toàn quân bị diệt. Những chiến sĩ bên Thánh Thành nhìn về bên này trong sợ hãi. Trong thời gian ngắn họ không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

Ma Hoàng thân thể chỉ còn lại tàn hồn run rẩy nhìn về Tà Vương:

-Tại sao…tại sao…ngươi có thể kiên trì lừa dối ta cho đến giờ phút cuối cùng…? Tại sao Bản Hoàng đã nắm chắc thành công lại có thể nhận lấy thất bại như vậy? Cuối cùng bản hoàng đã sai ở đâu? Không phải nói nhân loại các ngươi ích kỷ sao? Không phải các ngươi tham lam gây ra chiến tranh đốt phá hủy hoại khắp nơi khiến mẹ phải ngày ngày đau đớn hay sao? Tại sao ta lại nhìn thấy các ngươi - những kẻ trong trận chiến cuối cùng này đều là một đám anh hùng dũng cảm. Mà tại sao ngay cả Tà Vương ngươi…một nhân loại tàn ác nhất lại cũng sẵn sàng hi sinh để khiến chúng ta phải nhận lấy kết cục thất bại này! Nhân loại các ngươi tốt đẹp như vậy vì sao lại gây ra chiến tranh! Tại sao lại khiến mẹ phải đau đớn! Rốt cuộc là bản hoàng đã sai ở đâu? Bản hoàng muốn giết chết tất cả các ngươi! Muốn bảo vệ mẹ! Để mẹ không còn đau lòng nữa….

Ma Hoàng gục xuống, thân thể dần tan biến:

- Mẹ à! Chúng con đã thất bại rồi! Hài nhi… xin… lỗi….

Một làn gió nhẹ thiên nhiên nổi lên ôn nhu, yêu thương vuốt ve Ma Hoàng vào giờ khắc cuối cùng của cuộc đời.

Hắn nhắm mắt lại... Hình bóng của Ma Hoàng tối cường của địa ngục phủ xuống thế gian với sứ mệnh tiêu diệt nhân loại cứ như vậy hoàn toàn biến mất.

Ánh sáng cũng vì thế bao phủ thiên địa, chiếu lên cơ thể của những ác ma và ác quỷ trên chiến trường khiến nhưng sinh vật tà ác và nhơ bẩn cuối cùng bị ánh sáng của thái dương thiêu đốt, gầm thét ngã xuống trong ngọn lửa hung tàn.

Tà Vương nhìn về phía của nữ tử cầm trường cung, nàng đã nằm xuống, mái tóc trắng tinh, làn da nhăn nheo nhưng khuôn mặt xinh đẹp tuyệt thế và trẻ trung vẫn còn tồn tại. Nàng đã nhắm mắt nhưng giống như là chìm vào giấc ngủ say.

Trái tim của Tà Vương đã ngừng đập, nhưng hiệu quả của phòng ngự vô địch đang níu giữ linh hồn của hắn còn tồn tại, sinh cơ của hắn theo sức mạnh đang ngày càng suy giảm mà dần dần mất đi.

Tà Vương nhìn xung quanh khắp chiến trường, ngẩng đầu lên trời mà cười run rẩy:

- Ha ha ha ha! Cái gì mà là các đại quân hùng mạnh trong thiên hạ, không phải là bị bản vương một đường tiêu diệt hay sao? Cái gì là Ma Hoàng tồn tại tối cường của địa ngục, không phải là bị bản vương tính kế gϊếŧ chết hay sao? Cuộc chiến này từ khi diễn ra đã định sẵn bản vương sẽ là kẻ chiến thắng...

Bởi vì thất bại của bản vương... Chính là chiến thắng lớn nhất!

Tà Vương cùng Minh Đế lúc này vẫn đang lăng không mà đứng ở trên cao, hắn bước từng bước trên không trung, sức mạnh đang ngày càng tiêu thất khiến những bước đi của hắn trở nên lững thững:

- Quang Minh Thánh Đế! Hiện tại tất cả các đạo quân lớn đều đã bị ma quỷ quân đoàn của ta tiêu diệt! Ma quỷ quân đoàn của ta cũng đã vĩnh viễn biến mất đi! Thiên hạ này Thánh Thành của ngươi đã trở thành tồn tại hùng mạnh nhất! Thiên hạ này... Đã là của các ngươi rồi!

Không phải người ta nói Thánh Thành các ngươi chính là tồn tại được thần linh ban phước để bảo vệ nhân loại hay sao?

Không phải người ta nói Quang Minh Thánh Đế ngươi là đại anh hùng được tất cả mọi người kính ngưỡng hay sao?

Hiện tại... Thánh Thành các ngươi đã trở thành tồn tại hùng mạnh nhất! Chiến thắng chúng ta... Bảo vệ được nhân loại cũng đã khiến các ngươi được tất cả mọi người kính ngưỡng! Ngươi đã có lực lượng để thống nhất thiên hạ này... Đem đến thái bình rồi!
« Chương TrướcChương Tiếp »