Ma Hoàng lúc này thét gào điên cuồng giãy giụa chỉ thấy Tà Vương nhìn thấy biến cố bất ngờ trên chiến trường, cảm nhận được Ma Hoàng đang gào thét bên trong cơ thể thì run rẩy ra lệnh cho nữ tử ©υиɠ tiễn thủ ở bên dưới, nói ra một câu giống như đã sẵn sàng đón nhận tử vong:
- Khánh Linh! Ra tay đi!
Ở phía dưới hậu quân bên ma quỷ quân đoàn, một nữ tử áo đen tay cầm theo một cây cung yêu dị giơ lên. Yêu khí tỏa ra cuồn cuộn, đất trời trở nên mờ mịt như sắp đón nhận tận thế.
Hư ảnh Ma Hoàng sợ hãi điên cuồng hét lớn:
-Cái gì! Ngươi muốn…! Tà Vương! Ngươi điên rồi! Ngươi điên rồi!
Hư ảnh Ma Hoàng nhanh chóng nhập lại vào trong cơ thể, không gian chấn động mãnh liệt, hắn đang cố gắng hết sức để phá giải phong ấn. Chỉ thấy ánh mắt Tà Vương lòng trắng biến mất, đôi mắt biến thành một màu đen quỷ dị. Hắn nghiêng đầu nghiến răng nói. Âm thanh khàn đục một nửa rất giống giọng nói của Ma Hoàng:
- Đừng bắn! Đừng bắn! Nếu ngươi bắn thì chủ nhân của ngươi cũng sẽ chết! Diệt thế yêu cung! Bản hoàng mới chính là chủ nhân của ngươi! Không được giết ta! Không được giết ta!
Chỉ thấy Tà Vương nghiến răng, nghiêng đầu, ánh mắt trở lại thành ánh mắt của nhân loại nhưng đỏ ngầu, giận dữ và đau đớn, cơ thể liên tục co giật giống như đang phải điên cuồng đấu tranh với một tồn tại đáng sợ:
-Khánh Linh! Nhanh! Giết ta! Nếu không sẽ không kịp nữa! Giết ta! Nhanh!
Chỉ thấy nữ tử run rẩy một chút rồi kéo cung. Không gian như đứng yên. Thời gian như ngừng trôi. Từ trong yêu cung một làn khói tỏa ra tạo thành một khuôn mặt xấu xí. Nó bay vòng quanh, thè lưỡi lên liếm vào làn má xinh đẹp của nàng trông hành động thật ghê tởm. Một tiếng cười yêu dị, một giọng nói yêu dị vang lên trong đầu nàng:
-Him! Him! Him! Him! Chủ nhân tôn kính! Ngài đang muốn bắn tên giết chết chủ nhân của chính mình! Bản tôn rất thích! Ngài lại muốn dùng tên của ta để giết chết chủ nhân Ma Hoàng bệ hạ của ta! Bản tôn lại càng thích hơn! Có điều …nữ chủ nhân xinh đẹp! Ma Hoàng bệ hạ chủ nhân của ta rất mạnh! Nếu muốn giết được ngài thì phải chấp nhận trả giá để đổi lấy sức mạnh! Bản tôn sử dụng năng lực nguyền rủa dùng tuổi trẻ và vẻ đẹp của ngươi để đổi lấy sức mạnh này! Nói đi! Chủ nhân của ta…nói cho ta biết…Ngươi muốn dùng bao nhiêu tuổi thọ của mình để trao đổi cho mũi tên này?
Chỉ thấy không gian vang lên âm thanh đau lòng của một nữ tử:
- Tất cả!
Một tiếng cười yêu dị, một giọng nói đáng sợ chầm chậm vang lên, thời gian như lại từ từ tiếp tục trở lại:
-Thành….Giao…!
Mũi tên được kéo căng, càng kéo càng thấy bàn tay nàng trở nên già nua và nhăn nheo. Chỉ thấy nàng đau khổ khẽ nói, giọng nói trở nên khàn đục:
-Tà Vương bệ hạ! Dù thiên hạ này căm hận ngài đến thế nào! Ngài có biết rằng…ngài chính là người Khánh Linh yêu nhất! Ta yêu chàng!..
Từ trên trời cao một tia sáng xanh nhu hòa kỳ lạ giống như không thuộc về thế giới vì cảm động trước tình yêu bất diệt xuất hiện chiếu lên khuôn mặt của nàng. Nhẹ nhàng vuốt ve che chở bao bọc lấy khuôn mặt xinh đẹp. Thời gian như trôi nhanh cướp đi của nàng tất cả. Tóc nàng hóa thành màu trắng nhưng khuôn mặt vẫn giữ lại sự trẻ trung của người con gái đang yêu. Từ đôi mắt xinh đẹp rớt xuống giọt nước mắt đau thương. Giọt nước mắt rơi vào mũi tên khiến nó tỏa ra hào quang chói lọi!
.
Một tiếng cười điên loạn yêu dị vang lên trong không gian:
- Là chung tình chi tiễn! Ha! Ha! Ha! Ha! Diệt Thế Yêu Cung bản tôn vậy mà lại có thể bắn ra được một Chung tình chi tiễn trong trong truyền thuyết! Thật không ngờ mũi tên này không chỉ bắn vào chủ nhân của nàng, bắn vào chủ nhân của bản tôn, lại còn bắn vào người mà nàng yêu thương nhất! Vi diệu! Vi diệu! Ha! Ha! Ha! Ha! Ma Hoàng bệ hạ, một tiễn bao hàm toàn bộ sinh mệnh của một nữ tử chung tình bắn vào người mà nàng yêu đáng sợ như thế nào chắc chắn là ngài không thể tiếp nổi! Mà cho dù ngài đã không thể tiếp nổi, bản tôn cũng vẫn sẽ hi sinh toàn bộ yêu lực của ta gia tăng thêm sức mạnh để giết chết ngài! Thiên hạ này từ trước đến nay…mãi mãi về sau … sẽ không bao giờ có thể xuất hiện một mũi tên đáng sợ như thế này nữa! Ha! Ha! Ha! Ha!:
- Chung tình nhất tiễn! Không gì không phá! Chủ nhân phản bội của ta! Ngươi đã đến lúc phải chết! Vĩnh biệt!:
- Không!!!!!