Đại Trí ngửa đầu lên trời cười lớn: - Ha ha ha ha! Hiện tại các ngươi còn trách cứ linh hồn thế giới!
Các ngươi vẫn cho rằng bản thân mình chiến đấu vì chân lý cùng chính nghĩa!
Ha ha ha ha!
Đây chính là các ngươi tự tung tự tác ngay từ đầu.
Làm theo ý mình ngay từ đầu?
Chiến đấu vì chân lý cùng chính nghĩa?
Ta xin hỏi Đại Năng đại thần, khi người phủ xuống thế giới của chúng ta, nó không hề bài xích người. Nhưng người có thực sự chiến đầu vì chân lý và chính nghĩa...
Hay là nói... Người là mượn danh chúng để làm theo ý của mình...?
...
Đại Năng khựng người lại, nhớ lại giây phút đó:
- Ta đã mở ra công lý thần nhãn, lúc đó ta nhìn thấy toàn bộ tất cả bọn chúng đều lấp lánh ánh sáng của công lý.
Ta nhìn thấy những anh hùng sáng chói, nhìn thấy những con ác quỷ cũng phát sáng, nhìn thấy những con ác ma hung tàn cũng được ánh sáng của công lý bao bọc.
Đây... Không phải là sự nhầm lẫn sao?
Ta... Đã quyết định đứng về phía anh hùng, chiến đấu lại ma quỷ đáng sợ để bảo vệ nhân loại...
Ta sai sao?
...
Thông Tuệ chỉnh lại cặp kính, thở dài mà nói:
- Dựa theo nguyên tắc, thiên đạo liên minh chúng ta sẽ dựa theo công lý để chiến đấu, đối với tình trạng khẩn cấp, công lý chi nhãn bị rối loạn không thể xác định được chủ thể tà ác. Đại Năng đại nhân đã lựa chọn đứng về bên cạnh anh hùng để chiến đấu vậy hoàn toàn có thể hiểu được!
Đại Trí khẽ nhếch mép:
- Các ngươi đã không tuân theo nguyên tắc dựa theo công lý thế giới để bảo vệ, tự ý chọn phe theo cảm tính mà chiến đấu dẫn đến linh hồn thế giới cảm thấy bị đe dọa bài xích, lại còn mở ra thông đạo đưa lực lượng mạnh mẽ tới càn quét công lý thế giới dẫn đến phản kháng cường đại của thế giới chi lực tất nhiên là cũng hoàn toàn có thể hiểu được!
Đại Năng kích động nắm chặt tay đứng dậy:
- Đại Trí! Chúng ta đứng về phía anh hùng chống lại ma quỷ có gì là sai? Đám ma quỷ hung tàn đó tại sao lại có thể được ánh sáng công lý và chính nghĩa che chở, lẽ nào ngươi muốn chúng ta bỏ mặc anh hùng cùng những người dân lương thiện để bọn chúng làm hại! Ta đứng về phía anh hùng có gì là sai?
Mặc kệ ma quỷ có ánh sáng của công lý và chính nghĩa che chở thì sao? Bọn chúng chính là ma quỷ đẩy người dân lương thiện đến bờ vực đau khổ! Bọn chúng đáng chết! Đáng chết! Còn Thiên Sứ binh đoàn của ta! Bọn họ đều đã hi sinh vì sứ mệnh này! Ngươi hiện tại còn muốn đòi hỏi gì từ chúng ta nữa!
Trong khi Đại Năng kích động thì Thông Tuệ ở bên cạnh nhẹ đặt tay lên vai ông khiến ông bình tĩnh lại rồi hướng tới Đại Trí cúi đầu:
- Đại Trí các hạ! Việc này xác thực là chúng ta đã hành động lỗ mãng! Những cáo buộc của các hạ ta nhận thấy chúng ta đã vô tình mắc phải! Việc này Thiên Đạo liên minh chúng ta sẽ nhận lấy trách nhiệm. Chỉ là yêu cầu muốn phủ xuống thánh thần chúc phúc trong một ngàn năm tới Thiên Cổ đại lục như ngài nói sẽ khó được chấp nhận. Phủ xuống thần linh chúc phúc, chúng ta sẽ phải trả giá rất lớn! Ngài là người thông minh! Xin ngài hãy hiểu cho chúng ta!
Đại Trí nhẹ mỉm cười, đẩy ra một chiếc hộp nhỏ về phía của Đại Năng:
- Ta đã nói rồi! Bản tọa đến đây không phải là chỉ kiện cáo các ngươi, ta đến đây thực chất chính là giao dịch. Các ngươi trả giá rất lớn, ta biết.
Đã là giao dịch, ta sẽ đưa ra một cái giá thích hợp...
Đại Năng đại nhân! Thật ra mà nói, mặc dù ngài vì việc này khiến Thiên đạo liên minh có lỗi với chúng ta, cũng tổn thất một binh đoàn thiên thần bảo vệ công lý và chính nghĩa, nhưng phong cách làm việc của ngài khiến ta rất cảm phục. Đây là món quà chúng ta gửi đến ngài.
Không phải các ngài luôn truy sát chúng ta cùng tác giả theo yêu cầu của thiên đạo pháp tắc sao? Các ngài lẽ nào quên mất lý do vì sao nó muốn xuống tay với chúng ta?
Chính là bởi vì chúng ta nắm giữ bí mật của đại trí tuệ, thông hiểu bí ẩn đáng sợ nhất của vũ trụ này không phải sao?
...
Đại Năng cầm lấy chiếc hộp trên tay, hắn có thể dùng quyền năng của mình cảm nhận được những thứ bên trong, cơ thể run rẩy, nước mắt rơi xuống mà kích động nói bằng giọng khàn đυ.c.
- Cám ơn!
Gửi lời cám ơn của ta tới Cổ Phong Tử tác giả của người...
Về việc thần quang chúc phúc phủ xuống Thiên Cổ đại lục... Thiên đạo liên minh chúng ta sẽ lập tức tiến hành!
...
Đại Trí cúi đầu, bày ra nghi lễ trang trọng nói:
- Cảm tạ Đại Năng đại thần đã thành toàn! Bản tọa công việc đã xong, hiện tại xin cáo biệt!
Đôi cánh một trắng một đen khẽ vỗ, pháp tắc xoay chuyển xuyên qua đạo đạo cấm chế phức tạp đưa Đại Trí vụt biến mất trong ánh mắt kinh ngạc của Thông Tuệ. Nàng cảm nhận theo khí tức dần biến mất, hít sâu một hơi:
- Kẻ này thực quá nguy hiểm!
Nói đoạn hướng tới Đại Năng cung kính nói:
- Đại Năng đại nhân! Đây vốn là cái bẫy của hắn giăng ra! Chúng ta có thể từ chối khéo léo được! Thần quang chúc phúc phủ xuống một ngàn năm chúng ta sẽ phải trả giá quá lớn! Không biết bọn hắn đã bỏ ra giá như thế nào khiến ngài lập tức đồng ý như vậy?
Đại Năng ngửa đầu lên trời mỉm cười:
- Thông Tuệ à! Cái đáng sợ của kẻ tạo ra bẫy rập không phải là bẫy của bọn chúng lợi hại khó tránh, mà là...
Cái bẫy này... Khiến cho người ta cam tâm tình nguyện nhảy vào...!
Ngươi hỏi bọn chúng bỏ ra giá cao như thế nào sao?
Nếu như có thể trả lời thì giá trị của chúng trao đổi với chúng ta...
Chỉ có thể hình dung bằng hai từ.
Vô giá!
...
Thông Tuệ còn hoài nghi muốn hỏi, bất ngờ nhìn thấy những thân ảnh đang không ngừng hiện ra trước mắt thì gật đầu, mỉm cười, cầm lên sổ sách trên bàn nói:
- Đại nhân! Thuộc hạ hiểu rồi! Về việc thần quang chúc phúc phủ xuống Thiên Cổ Đại Lục, ta xin được phép tự mình lập tức tiến hành!
...