Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thiên Cổ Thần Văn

Chương 108: Cổ Phong Tử Thiên (5) - Liên hoàn trận pháp

« Chương TrướcChương Tiếp »


Ngu Ngốc nhìn xung quanh đầy rẫy những bức tường ánh sáng kỳ lạ, hắn khẽ chạm vào bức tường, đau đớn đáng sợ đến nỗi khiến hắn phải giật mình lùi lại.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên Đại Trí đang điên cuồng phía trước:

- Đại Trí! Ta đích thực là nhìn thấy những bức tường của ngươi thực sự vô cùng đáng sợ! Cũng không hiểu được sự phức tạp của chúng! Nhưng ngươi hỏi ta làm sao để ngăn cản ngươi làm hại Chung Tình đại nhân thì ta có thể trả lời được!

Muốn ngăn ngươi làm hại ngài, không phải chỉ cần bước tới trước ngăn cản ngươi là được hay sao?

Ầm ầm ầm ầm!

Bàn chân của hắn nhấc lên tiến về phía trước, lực lượng, phòng ngự, thân thể cùng linh hồn của hắn điên cuồng nhận lấy thương tổn đáng sợ nhưng hắn không dừng bước mà tiếp tục tiến đến.

- Xin thông báo! Pháp trận tàn phá lực lượng phát động, lực lượng kẻ địch đã giảm một ngàn lần!

Lực lượng của kẻ địch tiếp cận vô tận, vẫn còn quá mạnh!

Pháp trận tàn phá lực lượng phát động, lực lượng kẻ địch tiếp tục giảm một ngàn lần!

Lực lượng của kẻ địch tiếp cận vô tận, vẫn còn quá mạnh!

Ầm ầm ầm ầm!

- Xin thông báo! Pháp trận tàn phá phòng ngự phát động, phòng ngự của kẻ địch bị giảm một ngàn lần!

Kẻ địch buông bỏ phòng ngự, không có phòng ngự! Pháp trận vô hiệu!

Ầm ầm ầm ầm!

- Xin thông báo! Pháp trận tàn phá thân thể phát động, kẻ địch đang gánh chịu thương tổn đáng sợ trên thân thể.

Pháp trận tàn phá thân thể tiếp tục phát động, kẻ địch đang tiếp tục gánh chịu lấy tổn thương...

Pháp trận tàn phá thân thể tiếp tục phát động,...

Ầm ầm ầm ầm.

- Xin thông báo! Pháp trận tàn phá linh hồn phát động.

Kẻ địch vẫn bất khuất tiến đến.

Xin thông báo!

Bíp! Bíp! Bíp!

Cảnh báo! Các phòng tuyến cuối cùng đang bị phá vỡ! Kẻ địch sắp tiến ra ngoài trận pháp!

Bíp bíp bíp!

Ầm ầm ầm!

Đại Trí ngẩng đầu nhìn lên, phía trước hắn là một thân thể to lớn toàn thân đầy máu cùng vết thương không nhìn ra nhân dạng loạng choạng đứng tới trước mặt của hắn:

- Không được làm hại tới Chung Tình đại nhân!

Nụ cười của Đại Trí chợt tắt, cơ thể hắn run rẩy sợ hãi:

- Ta... Rốt cuộc đang phải đối đầu với thứ ngu xuẩn gì thế này?

...

Vượt qua tất cả những cấm chế đáng sợ đó, liên tục bị giảm chỉ số hàng ngàn lần theo cấp số nhân, đau đớn cùng thống khổ tiếp cận vô tận, ngươi hiện tại đã trở thành bộ dạng yếu ớt, thê thảm gì? Ngươi cho rằng... Ngươi hiện tại có thể ngăn cản được ta?

Thật là ngu ngốc làm sao?

...

Đại Trí hét lớn lên, cánh màu trắng sau lưng hắn dài ra, từng sợi lông sắc nhọn tỏa ra quang mang đâm vào người của Ngu Ngốc:

- Tên ngu xuẩn! Đi chết đi!

Từng cánh chim trắng đâm vào người của Ngu Ngốc giống như ánh sáng chiếu qua thân thể, cơ thể của hắn không hề bị tổn hại.

Âm thanh máy móc vang lên:

- Thiên thần chi dực phát hiện đối tượng phía trước hoàn toàn chứa đựng năng lượng của sự lương thiện. Thiên thần chi dực từ chối ra tay!

Đại Trí nhếch mép cười giễu cợt, hắn trợn mắt lên nhìn Ngu Ngốc yếu ớt phía trước:

- Ta đã nói rồi! Ta đã bất chấp tất cả để trở nên mạnh hơn, để có thể bảo vệ được tác giả trước đám phản bội các ngươi! Nếu như chính nghĩa không muốn ra tay, vậy thì ta sẽ sử dụng đến sức mạnh của tà ác!

Ác quỷ chi dực! Gϊếŧ hắn cho ta!

Cánh màu đen sau lưng của Đại Trí thét gào hướng về Ngu Ngốc chém tới, những sợi lông vũ sắc nhọn đâm xuyên cơ thể của hắn. Ngu Ngốc đưa tay lên, nắm lấy cánh hắn đang đâm vào người mình, vuốt ve:

- Đại Trí! Ngươi vốn là thiên thần có đôi cánh màu trắng của sự lương thiện nhưng hiện tại ngươi đã trở thành bộ dạng gì thế này? Để truy cầu lực lượng, ngươi đã bán rẻ cả linh hồn của mình sử dụng đến sức mạnh tà ác này sao? Để ta giúp ngươi lấy lại màu trắng cho đôi cánh thiên thần này!

Bàn tay của Ngu Ngốc chạm đến cánh màu đen một luồng sức mạnh đáng sợ tỏa ra, hơi thở hắc ám giống như sợ hãi ý chí thanh thuần của hắn mà tản mát, cánh của Đại Trí đang có dấu hiệu từ màu đen chuyển về màu trắng. Đại Trí ánh mắt đỏ rực, gào thét đau đớn đến run rẩy:

- Dừng tay! Dừng tay! A a a! A a a!

.

Cơ thể của Đại Trí hằn lên từng sợi gân, ánh mắt của hắn hắc hóa:

- Ta nói ngươi dừng tay! Bản tôn không cần kẻ ngu xuẩn phản bội như ngươi dạy! Ta cho ngươi biết! Thứ ta cần hiện tại chính là lực lượng! Không cần biết là tà hay chính! Chỉ cần lực lượng! Lực lượng sẽ giúp ta có thể bảo vệ được tác giả! Có thể giúp ta chiến thắng được đám phản bội các ngươi! Hiện tại... Đây chính là kết quả! Đi chết đi!

Trong phút chốc hai cánh của Đại Trí đều biến thành màu đen, chập lại từ hai hướng, từng sợi lông vũ hóa thành những lưỡi dao sắc nhọn đâm xuyên qua cơ thể của Ngu Ngốc.

Thân thể to lớn của Ngu Ngốc gục xuống...!

...

Tác giả...!

Ta...

Chưa từng phản bội người...!

Ta...

Chỉ là làm theo lời người đã dặn dò ta từ lúc bắt đầu...!

Đúng! Ta là nhân cách ngu ngốc! Ta là một kẻ ngu xuẩn! Không thông minh!

Ta là một kẻ sinh ra để thất bại...

Ta đã thất bại...

Nhưng ta không từ bỏ...

Còn ngài...?

Ngài đã từng nói những gì?

Đã quyết tâm như thế nào?

Ngài đã quên hết rồi sao?

...
« Chương TrướcChương Tiếp »