Chương 7: Tổ tiên gặp nhau Liễu Ly trở về

Cao lão thái phi trở lại Vương Phủ kim kinh, nha hoàn cùng bà tử cùng

đi

theo tiểu quận chúa vào kinh vội vàng

đi

bẩm báo

sự

tình tiểu quận chúa mấy tháng này ở trong cung.

Các nàng vào kinh, bởi vì thái giám thân tín bên người Thiên Hạo Đế Tần Ngọc uy hϊếp,

không

ai dám

đi

báo Cao Thái Phi

sự

tình quận chúa vào kinh; đợi Cao Thái Phi trở về, nhao nhao tiến đến mật báo.

Cao lão thái phi nghe xong, lập tức muốn tiến cung

đi

đón Bánh Hấp

nhỏ

, lại bị nữ quan thân tín bên người Hoàng Oanh ngăn cản rồi.

Hoàng Oanh nhiều năm qua

một

mực

đi

theo Cao lão thái phi, tuy rằng

đã

qua tuổi ba mươi, như trước chưa từng kết hôn. Nàng khuyên: "Lão tổ tông, người lại sốt ruột, cũng phải trước trình thẻ bài tiến cung a! Nào có cứ như vậy cứng rắn xông vào cung hay sao? Hơn nữa, Minh Châu quận chúa là đường muội ruột thịt Hoàng Đế, là Chu thái hậu đích thân ngoại sanh nữ, thân còn

không

kịp đâu, như thế nào

sẽ

lạnh nhạt?"

Cao lão thái phi nghe xong những lời này của Hoàng Oanh, lúc này tinh thần mới bình ổn, bắt đầu phân phó Hoàng Oanh mang người

đi

thu thập hành lý Bánh Hấp

nhỏ

, dự bị lại để cho tiểu quận chúa cùng mình ngủ chung.

thϊếp thân quần áo Bánh Hấp

nhỏ

gì gì đó đều mang vào trong nội cung, thế nhưng là kiện lớn hành lý vẫn bị đưa đến kim kinh Vương Phủ.

Hành lý lúc trước đến thời điểm chiếm nửa con thuyền, hôm nay thu thập tự nhiên phiền toái, Hoàng Oanh sớm có chuẩn bị tâm lý, mang theo mười mấy nha hoàn bà tử

đi.

Hoàng Oanh lĩnh mệnh sau khi ra ngoài, Cao lão thái phi lại sai người tuyên hệ đại nha hoàn Lập Xuân cùng thϊếp thân thị vệ Liễu Ly của tiểu quận chúa tiến đến.

Tiểu quận chúa nha hoàn Lập Xuân cùng thị vệ Liễu Ly tiến đến hành lễ.

Liễu Ly ly khai trong phủ mấy tháng, mấy ngày hôm trước chính mình lặng lẽ

đã

trở về. Bởi vì

hắn

là Liễu Thống lĩnh đệ tử, sợ là

đi

chấp hành cái gì mệnh lệnh, cho nên

hắn

không

nói, cũng

không

có ai xin hỏi

hắn.

Cao lão thái phi chẳng qua là hỏi tình huống tiểu quận chúa vào kinh, sau đó liền mạng Lập Xuân chuyển vào chính viện Vương Phủ cư trú, mạng Liễu Ly chuyển vào chính viện phía ngoài, để

hắn

thuận tiện chiếu cố tiểu quận chúa.

Cao Thái Phi

nói



xong, rất nhanh liền để cho bọn họ

đi

ra.

Triệu Đồng

đã

đã

biết tin tức Cao lão thái phi hồi kinh.

hắn

sau khi thượng triều, từ chỗ mẫu thân đón Bánh Hấp

nhỏ

, sau đó mang theo Bánh Hấp

nhỏ

trở về chánh điện.

Bánh Hấp

nhỏ

một

ngày

không

gặp Sủi Cảo ca ca rồi, tự nhiên rất vui mừng, quấn quít lấy ca ca cùng chính mình chơi.

Triệu Đồng cầm

một

quyển vỡ lòng thi tập dạy Bánh Hấp

nhỏ

làm thơ.

Bánh Hấp

nhỏ

cũng

không

thông minh, đầu óc đơn giản 《 mẫn nông 》, Triệu Đồng mang theo nàng đọc năm sáu lượt, thế nhưng là chính nàng đọc xong liền quên, còn chắc là

sẽ

không

thuộc. Bánh Hấp

nhỏ

khổ sở cực kỳ, nhìn xem Triệu Đồng, dập đầu

nói

lắp: "Sủi Cảo ca ca, bánh bột mì quá ngu ngốc..."

Triệu Đồng thuở

nhỏ

thông minh lĩnh ngộ, còn chưa thấy qua hài tử, đần như vậy kém cỏi như vậy, cảm thấy rất là thương tiếc,

hắn

đem Bánh Hấp

nhỏ

ôm vào trong ngực, mặt dán mặt Bánh Hấp

nhỏ

,

nhẹ

giọng an ủi: "Bánh Hấp

nhỏ

không

ngu ngốc,

một

chút cũng

không

ngu ngốc, Bánh Hấp

nhỏ

là tiểu quận chúa Đại Kim thông minh nhất đáng

yêu

nhất xinh đẹp nhất!"

hắn

mỉm cười nhìn Bánh Hấp

nhỏ

, đôi mắt sóng nước mùa thu giống như con mắt nước trong và gợn sóng, thanh

âm

dị thường nhu hòa: "Bánh Hấp

nhỏ

, ai

nói

ngươi đần hả?"

Bánh Hấp

nhỏ

mắt to sáng lóng lánh mà nhìn

hắn, suy nghĩ

một

chút mới

nói: "không

có người

nói

a, là Bánh Hấp

nhỏ

chắc là

sẽ

không

thuộc, chính mình cho rằng như vậy đấy!"

Trước kia, có

một

cái tỷ tỷ mỹ nhân hầu hạ sau lưng

nói

nàng là cái tiểu heo mập, Bánh Hấp

nhỏ

đã nghe được rất thương tâm, liền

nói

cho Sủi Cảo ca ca, kết quả Sủi Cảo ca ca



ràng đáp ứng

không

nói

cho người khác biết đấy, thế nhưng là ngày hôm sau, nàng liền

không

có gặp vị tỷ tỷ kia, về sau cũng

không

có nhìn thấy qua.

Nàng tựa hồ vĩnh viễn mà từ trong nội cung biến mất.

Nụ cười

trên

mặt Triệu Đồng hơi ngưng, híp lại con mắt, thu liễm tinh quang, nhìn con mắt Bánh Hấp

nhỏ

.

Bánh Hấp

nhỏ

có chút chột dạ, cúi đầu, đem mặt vùi vào trong ngực ca ca,

không

dám cùng ca ca đối mặt, nhưng là quyết

không

nói

ra là ai.

Triệu Đồng nhìn Bánh Hấp

nhỏ

như một chim

nhỏ

giống nhau chui vào trong lòng ngực của mình, trong nội tâm vừa chua xót lại chát.

Bánh Hấp

nhỏ

tựa như

một

cái tiểu cẩu cẩu đáng

yêu

ôn hòa, là

hắn



đơn lạnh lẽo an ủi duy nhất trong sinh hoạt của

hắn, là

trên

cái thế giới này ngoại trừ mẫu thân bên ngoài người thân cận nhất, thậm chí so với mẫu thân còn muốn thân cận —— mẫu thân còn có Từ Liên Ba rồi, chính mình chỉ có Bánh Hấp

nhỏ

!

hắn

độc chiếm rất mạnh, dì dượng cùng bánh bao màn thầu chè trôi nước, là Bánh Hấp

nhỏ

thân nhân, cũng là thân nhân của mình, đành phải cùng bọn họ chia sẻ Bánh Hấp

nhỏ

rồi, nhưng mà, người khác tuyệt đối

không

được.

Triệu Đồng ôm Bánh Hấp

nhỏ

đứng ở trước gương, nhìn mình trong kiếng cùng Bánh Hấp

nhỏ

.

Hai người ngày thường cực kỳ tương tự, đều là mặt tròn cái cằm thon, mắt to óng ánh sáng chói dường như kinh thế bảo châu, lại dường như ngọc bích rất sáng ngời ánh sao sáng, là địa phương bắt mắt nhất

trên

mặt.

thái giám thϊếp thân Giang Nam đưa lên điểm tâm tinh xảo cùng hoa quả phía nam tiến cống đến, rồi lui xuống.

Triệu Đồng cùng Bánh Hấp

nhỏ

cùng

một

chỗ lau tay, sau đó Triệu Đồng cho Bánh Hấp

nhỏ

ăn điểm tâm cùng hoa quả.

Bánh Hấp

nhỏ

trong nhà thời điểm, trước là theo chân mẫu thân, nuông chiều thành tính, đến nỗi tròn

một

tuổi còn

sẽ

không

chính mình ăn cái gì; cai sữa

thì

đi

theo phía sau Liên cậu, càng là y phục đưa đến tay cơm đưa dến miệng; về sau

đi

theo hồ ly ca ca, mới bắt đầu bị giáo huấn, luyện chính mình cầm chiếc đũa ăn cái gì, tự mình rửa tay rửa mặt, chỉ có chải đầu tắm rửa gì gì đó là Liễu Ly làm thay thôi.

Hôm nay

đi

theo Sủi Cảo ca ca tiến cung, ban ngày

đi

theo dì thái hậu, rửa tay ăn cơm gì gì đó đều là dì giúp nàng rửa tay cho ăn nàng ăn cơm; buổi tối trở về chánh điện, ca ca cho ăn nàng ăn cái gì, giúp nàng rửa mặt tắm rửa thay quần áo, kể chuyện xưa cho nàng, cùng nàng ngủ.

Mấy tháng sau, Bánh Hấp

nhỏ

đã

thành tiểu đồ đần mười đủ mười, cái gì cũng

không

biết, chỉ biết làm nũng cùng chơi xấu.

Chu thái hậu cùng Triệu Đồng tâm đều là thiên vị tới cực điểm, thiệt tình cảm thấy bánh bột mì

nhỏ

như vậy đáng

yêu

nhất, càng thêm cưng chiều dung túng.

Cao lão thái phi đón Bánh Hấp

nhỏ

trở về lần đầu tiên vào

một

buổi tối, Triệu Đồng mất ngủ. Bình thường nằm ở bên cạnh làm bạn

không

có Bánh Hấp

nhỏ

, Chánh điện lớn thoáng cái lại trở nên trống rỗng, yên tĩnh được tựa hồ

một

cây châm đến rơi xuống đều có thể nghe thấy.

Kim kinh trong vương phủ nhưng là trái lại.

Cao lão thái phi từ khi phụ tang, tâm tình

một

mực sa sút, hôm nay đem cháu

gái

nhỏ

nhận được bên người, hơn nữa là mặc quần áo ăn cơm cái gì cháu

gái

nhỏ

cũng

không

biết, Cao lão thái phi lập tức tinh thần phấn chấn, vùi đầu vào nghiệp lớn nuôi dưỡng Bánh Hấp

nhỏ

.

Bánh Hấp

nhỏ

nhìn tổ mẫu, vốn là có chút sợ hãi, thế nhưng là tổ mẫu

yêu

thương cùng săn sóc rất nhanh khiến nàng quên mất lạ lẫm, cùng tổ mẫu thân mật tăng lên.

Chẳng qua là đến lúc ngủ buổi tối, Bánh Hấp

nhỏ

nhớ tới Sủi Cảo ca ca còn

không

có nhớ

nói

tiểu nam hài trải qua nguy hiểm, trong nội tâm có chút lo lắng.

Cuối thu, mùa đông bắt đầu vào kim kinh, gió Bắc dần dần thổi, trời

đã

hơi lạnh.

Bánh Hấp

nhỏ

ngày hôm sau dậy rất sớm —— nàng

một

mực

không

thế nào

yêu

ngủ nướng, cảm thấy thời gian

không

cần đến chơi đùa dùng để ngủ nướng,

không

khỏi quá lãng phí.

Cao lão thái phi cho nàng ăn mặc

thật

dầy, nàng mặc cẩm bào thêu hoa tinh xảo, khoác áo choàng da Bạch Hồ, ủ tay trong áo Bạch Hồ, quả thực biến thành

một

cái màu viên cầu nhung trắng.

Lập Xuân mang theo hai cái tiểu nha đầu từ chính viện

đi

ra, chuẩn bị

đi

xem Tùng Đào Uyển nơi trước kia cha mẹ Bánh Hấp

nhỏ

ở.

Bánh Hấp

nhỏ

vừa ra cửa chính viện, liền nhìn thấy đứng bên cạnh cửa trúc tùng là

một

cái thiếu niên mặc áo đen, gầy teo cao cao dáng người giống như mảnh liễu, mặt trắng nõn xinh đẹp tuyệt trần, sống mái

không

ai phân biệt được,

một

đôi mắt hoa đào

âm

u song nước, mang theo mỉm cười, nhìn Bánh Hấp

nhỏ

.

Bánh Hấp

nhỏ

ngẩn người, rất nhanh phản ứng: "Hồ ly ca ca ——" nàng đạp đạp đạp chạy tới, nhào vào Liễu Ly trong ngực.

Liễu Ly cho là mình

không

có tâm tình đấy, thế nhưng là Bánh Hấp

nhỏ

nhào vào trong lòng ngực của

hắn

trong nháy mắt đó, ánh mắt của

hắn

lại cũng có chút ẩm ướt.

hắn

chăm chú mà đem Bánh Hấp

nhỏ

ôm vào trong ngực.

Khoảng cách tết

âm

lịch

không

xa, Bánh Hấp

nhỏ

sinh nhật năm tuổi cũng nhanh

đã

tới rồi, Cao Thái Phi hào hứng bừng bừng mà chuẩn bị tết

âm

lịch cùng sinh nhật Bánh Hấp

nhỏ

.

Ngày hôm đó, Màn Thầu

nhỏ

Triệu Sam

đã

đến kim kinh.

Tác giả

nói

ra suy nghĩ của mình: Triệu Sam đến đây

đi

đánh xì dầu (*đánh đấm giả bộ cho có khí thế) rồi ~