Thiên Bằng Tung Hoành

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Ma đạo vạn năm. Tinh - - quái - - yêu - - ma. Sinh linh bách tuế sẽ thành tinh, tức là sẽ có trí tuệ, có thể thoát ly bản tính. Đương nhiên không phải mọi sinh linh đều đi theo con đường này, như nhân …
Xem Thêm

Bất quá thông qua bàn luận một lúc, hai gã xác định tạm thời không rời khỏi Ngu Giả sâm lâm là hơn, xác định thì xác định, nghĩ đến cảnh phải sống cùng Lục văn tộc là trong lòng lạnh ngắt.

Không hiểu hoạt động chào mừng của Lục văn tộc tiến hành đến hạng mục bao nhiêu, Vương Ngư Long chú ý đến vấn đề khác nên không để tâm. Y một mực chú ý đến tình trạng thân thể, dù gì thân thể cũng là cốt yếu của sinh mệnh.

Lần thứ nhất chuyển đổi thành thần hóa quang huy thể, bản thân y cực kỳ kinh ngạc. Thật lòng thì y chưa từng cự tuyệt “sức mạnh” nhưng đột nhiên tăng cao khiến y có cảm giác choáng váng vì một gia tài rơi xuống đầu.

Sí Diễm đấu tâm ngầm lưu chuyển, Vương Ngư Long rà roát biến hóa trong thân thể, hiện tại một phần nhục thể chuyển hoán thành hỏa diễm thuần chất, nhưng con người trời sinh không phải có thể chất đó, nên trừ năng lượng tăng cao mười mấy lần, cơ hồ bản chất cũng biến hóa, ban nãy khi đối đầu Cô lỗ thú đã giúp y xác nhận.

Viên ngọc đυ.c ngầu trong thể nội rơi vào trạng thái kì quái, dính sát l*иg ngực, hình thành một trường vực cổ quái. Y không thể dồn Sí Diễm đấu tâm vào, tuy nó vẫn hút những tạp chất năng lượng nhưng cực độ bài xích thuần tịnh sí diễm của y.

Y trở nên hoang mang, xưa nay mỗi lần gặp khó khắn, nguyên tắc của y là bỏ qua.

Bất quá vì trạng thái vận chuyển chân khí cao độ, khiến y phát hiện ra một nguy cơ đang tới.

Đương nhiên Hà Động Lượng không có lý do gì không biết, vừa đạt đến Kim cương bàn nhược giới thần thông, lục đạo thần thông liền hiển hiện, Thiên nhãn thông và Tha tâm thông chính là thần thông đề cao cảm giác mẫn nhuệ. Chỉ mấy giây sau, y liền sẵn sàng chiến đấu.

Còn Lục văn tộc nhân sống trong hoàn cảnh tàn khốc đã quen, linh giác trời sinh là thứ không thể thiếu.

Việc đời luôn không được như ý người, cũng như “hòa bình”, ý nghĩa chân thật chỉ là khoảng thời gian tạm nghỉ giữa các cuộc chiến. Dù dài bao nhiêu rồi cũng có lúc kết thúc.

Hà Động Lượng và Vương Ngư Long được “hòa bình” quá ít, chưa kịp thương lượng thỏa đáng đã phải đối diện với một đề mục bắt buộc đưa ra đáp án.

Lần này địch nhân không có ý định che giấu, Vương Ngư Long và Hà Động Lượng được kiến thức kiểu xuất hiện rình rang của ma giới cường giả.

Hai đạo quang hoa khác màu vạch ngang trời. Vương Ngư Long có đôi chút kinh nghiệm, biết đó biểu hiện của hộ thân năng lượng. Quỷ bí ma quang khiến người ta không thoát được ám ảnh trong lòng, Lục văn tộc nhân đều run rẩy, hình như đã biết là ai tới.

Cũng không trách, Lục văn tộc nếu bản thân không phải là một chủng tộc nhược tiểu tất không cần đến Ngu Giả sâm lâm, hiện không có chủng tộc nào chân chính thống trị được địa vực phiền hà này.

Lệ Thiện và Mộc Nha là ma chiến tướng quân của Y Cổ Lạp Ti đại ma vương, quen tính trấn áp những chủng tộc nhược tiểu trong lãnh địa. Lần này vì mục đích đặc biệt mà Y Cổ Lạp Ti muốn thanh trừ mọi thứ trong Ngu Giả sâm lâm. Ban nãy xua Cô lỗ thú đến đạp bằng địa bàn của Lục văn tộc không thành, tự nhiên hai tên này phải ra mặt.

Vốn miệt thị kẻ yếu, hai ma chiến tướng quân trực tiếp ngưng tụ ma khí giáng xuống mọi sinh vật trong phạm vi Lục văn tộc, không buồn hiếu kỳ trước việc hai gã Vương Ngư Long, Hà Động Lượng xuất hiện.

Giống như phương thức công kích bằng máy bay oanh tạc của nhân loại, tác dụng rất lớn với đám đông bên được, nếu không có cách phòng không, chỉ còn cách giơ đầu chịu trận, không thể phản kháng.

Hai nhân loại nam tử tuy trải nghiệm khác nhau, tính cách cũng khác nhưng luôn mang trong lòng tư cách của đàn ông. Vô cùng trấn định trước nguy cơ, sẵn sàng đối diện, ít nhiều thì mọi thiếu niên đều có dũng khí này, tuy nhiên phương thức biểu hiện lại khác biệt.

“Huynh đệ yểm hộ, tại hạ đi sơ tán mọi người rồi quay lại trợ lực.” Vương Ngư Long tự tin vào khẩu tài, hơn nữa là một thần quan của giáo đình châu Âu, năng lực truyền kinh bố đạo là tối cần thiết, nên y tự động nhận nhiệm vụ quan trọng.

Hà Động Lượng đồng ý, nhấc Băng chi liên y lên chuẩn bị nghênh chiến, y biết khi xảy ra chiến đấu, di chuyển những người không liên quan đi đóng vai trò vô cùng quan trọng, nếu không khi y đánh không lại, cướp đường chạy trốn cũng sẽ vì lương tâm mà bỏ mất cơ hội.

Kim cương bàn nhược giới thần thông có một môn là Thần túc thông đủ năng lực đi khắp mọi thế giới, tuy y chưa đủ khả năng đi khắp tam giới, quay về nhân gian, nhưng miễn cưỡng có thể phi hành đằng không.

Tuy xã hội hiện đại hiếm khi sử dụng đến binh khí, nhưng y hiểu biết không tệ về kiếm thuật Trung Quốc cổ đại, vung Băng chi liên y lao lên trời.

Rời hai chân khỏi mặt đất, không khác việc nhảy bật lên bao nhiêu nhưng hình thái vận động giữa hai đẳng cấp rất rõ ràng.

Lệ Thiện tuy mang cái tên hiền lành hơn nhưng đó là việc phát âm mà thôi, ý nghĩa không hề. Hắn và Mộc Nha đều là ma quái ăn thịt người, tuy ở ma giới hiếm khi gặp được người nhưng vừa thấy Hà Động Lượng, hắn liền lộ rõ cảm giác thích thú.

Không người nào, không yêu ma nào chê thức ăn ưa thích, phải vậy chăng?

Nhân loại là thức ăn ngon nhất, mọi yêu quái ở ma giới đều biết vậy.

Nên Hà Động Lượng vừa xuất hiện trên không, hai đạo ma ảnh từ hai bên lao tới, ma khí ào ào xâm thực kim cương bất hoại thân của y.

Hà Động Lượng vận kình lên tay, phất mạnh thanh kiếm chém vào hai địch thủ.

Mộc Nha căn bản không coi Hà Động Lượng ra gì, trên mình phát ra vô số cành cây khô, bày thành lưới quanh mình y, định một đòn bắt sống.

Lệ Thiện phất tay, hủ thực âm vụ tản ra, trực tiếp vượt qua Hà Động Lượng nhằm vào Vương Ngư Long và Lục văn tộc nhân.

Vương Ngư Long được chứng kiến tính sảng khoái của Lục văn tộc nhân đâm ra nổi giận. Không ai muốn ở lại, nói xong câu cảm tạ liền chạy thật nhanh.

Tuy không vui nhưng y không thể để Lệ Thiện đắc thế, Sí Diễm đấu tâm lại vận lên, một dải lửa sáng rực ngăn cản địch thủ.

Hai người và hai yêu ma chia thành hai trận, đối thủ đều rất phù hợp. Hà Động Lượng tuy nhức đầu trước mớ cành cây không ngừng mọc dài trên mình Mộc Nha, nhưng hộ thể thần công vẫn duy trì được rất lâu mà không mảy may thương tổn. Hủ thực độc vụ của Lệ Thiện liên tục bị Sí Diễm đấu tâm của Vương Ngư Long đốt cháy. Không ai chiếm được tiện nghi.

Sí Diễm đấu tâm là hỏa diễm đấu khí cao độ ngưng tụ, về phương diện tu luyện, Vương Ngư Long tinh tiến khó ai bì, nhưng đấu với yêu ma tối thiểu cũng tu mấy ngàn năm, tu vi chưa đầy hai mươi năm của y trở nên quá chênh lệch. Tuy được Hỗn độn chi nhãn trợ lực, hút lấy năng lượng ngoại giới, giúp y trực tiếp vượt qua chướng ngại tu hành của Thiên nhân chi giới, nhưng thời gian quá ngắn, mới chưa được một ngày, dù thế nào cũng không so được với ma chiến tướng quân trải qua vô số chiến đấu tàn khốc ở ma giới.

Cũng may công pháp của y vốn có tính chất kháng ma bổ túc một phần cho kinh nghiệm và thực lực.

Tin tưởng đồng bạn có thể tự lo, y toàn tâm toàn ý đối phó với địch thủ, Thần hóa quang huy thể đích xác uy lực bất phàm, y dựa vào đấu khí mà giữ cự ly công kích tầm xa, giữ phạm vi an toàn, dần tiêu hao yêu khí ma lực của địch.

Lệ Thiện đương nhiên không hiểu y làm gì, công năng hút năng lượng của hỗn độn chi nhãn khiến Vương Ngư Long không ngại đấu dằng dai, Lệ Thiện lại cho rằng y sợ mình.

Hắn không phải yêu ma thiện nghệ cận chiến, pháp lực của hắn chủ yếu là chế tạo hủ thực độc vụ và khống chế ma vật cấp thấp, cách đánh của Vương Ngư Long đâm ra rất hợp ý.

Hỏa diễm cự dực giang rộng, như tấm chiến y uy lực vô cùng, mọi độc vụ và ma vật ẩn tàng trong đó đến gần y đều bị luyện hóa.

Hỏa diễm đấu khí trảm của Vương Ngư Long nhuẫn nhuyễn công kích từ xa. Lệ Thiện giảo hoạt gian trá, thông thuộc ma giới, lại có kinh nghiệm chiến đấu, chiến cục nhất thời không thể phân thắng bại. Vương Ngư Long không xoay chuyển cục diện thành cân bằng, nhưng vẫn cầm cự được.

Thêm Bình Luận