Ba người không phải đi vòng vèo dưới đất mà chạy lướt nhanh qua những ngọn cây cao. Y Tư Lệ đã thử rồi, Lục văn tộc luôn tự hào về tốc độ, chỉ cần nàng ta dùng bảy thành khả năng sẽ bỏ xa hai gã. Họ muốn tăng tốc, lẽ nào lại muốn nàng ta phải cõng?
Nhìn mặt hai gã, tựa hồ không phải cao thủ xuất chúng.
Nhận được câu trả lời rõ ràng, Vương Ngư Long thở phào, chuẩn bị thể hiện đôi cánh trong thân thể đưa đồng bạn đi, chợt kinh ngạc nhận ra Hà Động Lượng lẩm bẩm niệm chú, hoàng yên loáng qua, một con quái thú hiện thân.
Hà Động Lượng không hiểu nói bằng ngôn ngữ gì với con quái thú tựa như sư tử tạp giao với voi mà nó lăn lộn dưới đất, lại một đυ.n khói vàng lóe lên, quái thú biến thành dáng vẻ như Jeep đường trường rộng rãi hiện đại.
Tuy kì quái nhưng chưa đến mức khiến Vương Ngư Long quên mất một vấn đề, y quá hiểu xe cộ nên tỏ ra khó xử: “Hà Động Lượng, tại hạ thấy quái thú ban nãy còn cưỡi được, chứ xe Jeep đường trường thì đi trong rừng rậm thế nào được?”
Hà Động Lượng lập tức nghĩ ra cách giải quyết: “Hoạt bảo mã lực, biến thành xe Air Jeep.”
Lại một loạt biến đổi diễn ra, bốn bánh xe biến thành một, một chiếc xe Jeep chạy trên đệm không khí đủ cho sáu người ngồi hình thành.
Lúc trước Trần Anh Hữu phân phát Phong Thú quyết, Hà Động Lượng tự nhiên có phần. Nhạc Bằng vô số lần nói muốn biến thành xe thể thao Ferrari nhưng chưa từng thực hiện, cho Hà Động Lượng một con, lần này mới dùng tới lần đầu.
Air Jeep phỏng chế theo kiểu quân dụng MS-80 của Pháp, quả thật là công cụ đi lại tốt nhất trong rừng.
Y Tư Lệ không hề hoảng sợ với món đồ chơi lạ lùng kia. Vương Ngư Long không hiểu hết pháp lực của người khác nhưng cũng lý giải được. Hà Động Lượng mời, tất cả cùng lên xe, bắt đầu lên đường. Cách di chuyển thoải mái này khiến cả ba đều rất vừa ý.
Vừa nãy thấy Hà Động Lượng triệu hoán “hoạt bảo mã lực”, Y Tư Lệ cho rằng y sẽ dùng triệu hoán thú để đi, sau đó biểu hiện của hoạt bảo mã lực vượt khỏi nhận thức của nàng ta nhiều. Những triệu hoán thú có thể biến thân, nàng ta thậm chí chưa từng nghe tới chứ nói gì được nhìn. Còn về chuyện biến thành hình dáng cổ quái, nàng ta cho rằng vì xe không có dây cương, tất nhiên không có gì lạ.
Nhưng vừa ngồi lên đệm mυ"ŧ mềm mại, đàn hồi, bốn phía lại có thành xe, Y Tư Lệ cảm giác ngồi lên đây dễ chịu hơn cưỡi triệu hoán thú nhiều, hơn nữa cũng không cần lo bị rớt xuống đất, thật sự rất an toàn.
Hà Động Lượng căn bản không phải lái cỗ xe kì dị này, kết cấu chiếc xe khác hẳn bản chất sản phẩm của khoa học kĩ thuật, dựa vào năng lực đằng vân giá vụ của thần thú mà tự động di chuyển.
Cách mặt đất chừng mười lăm mét, tốc độ ba trăm dặm trên giờ khiến Hà Động Lượng tạm thời quên rằng y vì sao lưu lạc đến một nơi khỉ ho cò gáy như thế này, mà trong lòng có cảm giác thư thái như đang đi du lịch.
Vương Ngư Long không hề chần chừ, thấy không cần dùng chân đi bộ nữa, trong xe cũng đủ chỗ, liền chiếm ngay ghế sau nghỉ ngơi. Tư thế an tĩnh khiến y rất vừa ý với thần thú biến thành xe Jeep.
Y Tư Lệ chỉ điểm nên Hà Động Lượng dù không hiểu gì về địa lý ở đây cũng nhanh chóng điều khiển “thần thú bài” Air Jeep đến nơi Lục văn tộc cư trú.
Từ xa đã nhìn thấy khói bốc lên, tiếng kêu gào động trời hòa lẫn, Hà Động Lượng không hiểu chuyện gì nhưng Y Tư Lệ lập tức biến hẳn sắc mặt, kinh hãi hô to.
“Cô lỗ thú! Cả đàn Cô lỗ thú xâm phạm nơi ở.”
Tiếng quái thú gầm rống liên miên, Vương Ngư Long đang ngủ cũng bật dậy định càu nhàu, rồi cuồng bạo quái thú xuất hiện trong tầm mắt, cảnh tượng hỗn loạn khiến ba người vừa đến hiện trường không nỡ nhìn.
Vốn vạt rừng sạch sẽ an tĩnh, bao nhiều nhà cửa đều bị Cô lỗ thú hình dáng giống tê ngưu nhưng đầu to gấp ba lần phá hoại tan tành, mọi đồ vật tất nhiên không gì nguyên vẹn.
Mấy trăm Lục văn tộc nhân dựa vào thân pháp nhanh nhẹn, lướt vòng vòng giữa đàn Cô lỗ thú tránh né nguy hiểm hòng giữ được tính mạng, nhiều tộc nhân khác bị thương hoặc đã chết. Thi thể cũng bị Cô lỗ thú xé vụn.
Y Tư Lệ lo lắng cho tộc nhân hơn hết, móc cây cung màu đen ra, lắp tên nhắm chuẩn một con Cô lỗ thú rồi buông tay.
Da quái thú quá dày, tên của nàng ta không xuyên được, chỉ cắm vào vài phân, nhưng không khiến nó trọng thương.
Y Tư Lệ tấn công vô hiệu, liền phát động ma pháp đặc sắc, các loại trường tiễn lấp lánh quang hoa các màu xạ vào Cô lỗ thú, nhưng đến lúc hầu hết tên trên mình nàng ta bắn hết mà quái thú vẫn chưa gục ngã. Càng khiến nó điên cuồng hơn mà thôi.
Thấy tộc nhân bị Cô lỗ thú công kích mà đành vô năng, nước mắt của Y Tư Lệ rơi xuống, nét hoạt bát ban nãy tan biến.
Cô lỗ thú có lực phòng ngự và đối kháng ma pháp cực mạnh, là một trong những ma thú khó đối phó nhất Ngu Giả sâm lâm, dù ma pháp của Lục văn tộc cũng khó lòng tổn thương.
Hà Động Lượng không chịu nổi nữa, quát vang nhảy khỏi chiếc xe, thấy một Lục văn tộc nhân bị ngã sắp lọt vào móng vuốt Cô lỗ thú, y chộp đuôi quái thú hòng giải vây.
Chụp vào rồi, y bất ngờ nhận ra Cô lỗ thú cường tráng đến mức “cơ hồ vô địch” bị y chụp trúng liền gục xuống, gần như không dám phản kháng.
Y cong tay phải, chụp lấy con quái thú mềm nhũn giơ lên cao, thể hiện lại phiên bản hiện đại của cảnh “Sở Bá vương nâng đỉnh.”
Kim cương bàn nhược giới thần thông có năng lực cỡ này?
Trong lòng kinh hỉ nhưng y không chần chừ, ném mạnh xuống, Cô lỗ thú ngập nửa người xuống đất, tuy nó vẫn giãy giụa được nhưng mất hết mọi năng lực. Thương thế của nó dù chữa khỏi cùng bán thân bất toại, đủ thấy Hà Động Lượng quả nhiên man lực vô song.
Năm xưa Phật tổ dùng kim cương thần lực ném mười con voi, tu vi của Hà Động Lượng không khó làm vậy, khác nhau chỉ là đối tượng bị ném đi là Cô lỗ thú.
Trong lúc Hà Động Lượng đại phát thần uy, Vương Ngư Long tự nhiên không nhàn tản, Sí Diễm đấu tâm xuất ra với tầng cao nhất, tay y ngưng tụ hai ngọn lửa hừng hực, bất quá y không xung động như Hà Động Lượng, cũng không có sức mạnh cỡ đó, nên không chọn cách ngạnh chiến.
Y phất tay, dải lửa rơi xuống giữa năm con Cô lỗ thú đang tụ lại, lập tức nổ tung, năm quái thú thì hai chết ba bị thương.
Uy lực lớn đến độ bản thân y cũng nhất thời không kịp phản ứng, hai đòn công kích tiếp đó phát ra theo quán tính. Đến khi nhận ra mình phạm phải tội nghiệt vô thượng “sát nhân rồi, hủy thi diệt tích” mới tỉnh lại.
Thấy miệng hố kinh hồn sâu mười thước, rộng hơn hai trăm thước, mấy chục con Cô lỗ thú điên cuồng cạnh đó cũng dừng lại.
Nhưng Cô lỗ thú là quái thú quen thói bá đạo, số lượng cũng vượt ngàn còn, động thái của hai gã không đủ để thay đổi cả cục thế, mấy con quái thú vừa kinh hãi lại khởi hung uy.
Hà Động Lượng thử thân thủ, phát giác Cô lỗ thú không khó đối phó như tưởng tượng, hùng tâm dấy lên, vừa hay một con quái thú lao tới, y có ý thử xem cực hạn của mình đến đâu, liền không sử dụng chiêu thức hoa hòe nào, tung quyền đấm tới chiếc sừng duy nhất giữa trán quái thú.
Bùng, bùng.
Cô lỗ thú xui xẻo vô cùng hối hận vì chạm phải sát tinh, độc giác bị gãy, trán nứt toác. Kim cương kình bạo phát, thi thể nó bị văng đi mấy thước, ô hô ai tai. (Sau đó lúc nướng thịt mới phát hiện con Cô lỗ thú đó là cái, lại đang mang thai, Hà Động Lượng một đòn diệt hai mạng, thủ đoạn tàn nhẫn khiến người khác lạnh gáy, Vương Ngư Long cứ mắng mãi.)
Bất quá Hà Động Lượng cũng không dễ chịu gì, bàn tay phải phạm đầy tội lỗi tê cứng, tuy không hề hấn gì nhưng khiến y ý thức được mình vẫn là thân máu thịt, kim cương bất hoại chi thân cũng không phải thiên hạ vô địch.
Lắc lắc tay, Kim cương kình lại bạo phát, Cô lỗ thú đã chết bị y nhấc lên đập xuống, một con quái thú khác không thoát được kiếp nạn.