Hơn bốn giờ, Úc Tử Tịnh làm xong cơm nước, rửa sạch tay quay đầu nhìn phòng vệ sinh, Cận Sương còn đang tắm, nàng lấy khăn lau khô tay, đi tới trước sô pha, trên khay trà vừa vặn bày ra đĩa video vừa mới mua.
Úc Tử Tịnh từ bên trong chọn một bộ đặt vào trong đầu máy DVD, mở ti vi, cảm thấy có chút chói mắt, nàng đem rèm cửa sổ đều kéo lại, cuối cùng cũng coi như là tối đi một chút.
Trong màn ảnh đang chiếu mở đầu bộ phim, Úc Tử Tịnh đi tới trước bàn cơm, bới cơm xong đặt ở một bên, ngồi xuống nghiêng đầu xem phim.
Không phải phim trong nước.
Mở đầu là một nữ hài mới bắt đầu đi làm, bộ dạng là mới vừa tốt nghiệp xong, dáng dấp non nớt. Tiếp theo hình ảnh xoay chuyển đến trong phòng làm việc, có mấy nữ tử trang dung tinh xảo ngồi thẳng tắp, một người trong đó gọi nữ chính nói: "Chủ nhiệm gọi ngươi."
Nữ chính đi đến văn phòng, chủ nhiệm xem ra lớn hơn nàng một chút, khí chất khăng khăng lãnh diễm, móng tay được sơn màu đỏ thẫm, nổi bật lên mười ngón trắng nõn thon dài.
Úc Tử Tịnh dựa lưng vào ghế, TV ở phòng khách rất lớn, ở vị trí này của nàng đều có thể xem được rõ ràng, ánh mắt của nàng dõi theo chuyển động của nữ chính.
Rất nhanh nàng liền nhíu lông mày.
Nữ chính trong phim lại nằm nhoài trên lưng chủ nhiệm, hai tay trực tiếp từ cổ áo luồn đi vào, ngực nhô ra một khối, còn tiếp tục chuyển động xuống dưới, vẻ mặt của chủ nhiệm cũng từ lãnh diễm biến thành mê man.
Trong nháy mắt Úc Tử Tịnh có chút không hiểu nội dung vở kịch tại sao lại phát triển như vậy, nàng rất ít khi xem phim, vì lẽ đó hiện tại chừng mực đều lớn như vậy sao?
Đến khi Cận Sương từ phòng vệ sinh đi ra, liền nghe thấy trong phòng khách hình như có tiếng thân ngâm, nàng lập tức ngẩng đầu nhìn về phương hướng của thanh âm đó, nhìn thấy một bộ phim đang được trình chiếu.
Cũng không quá rõ ràng, chỉ là một nữ nhân ngồi trên ghế làm việc, một cái khác ngồi ở trên bắp đùi nàng, y phục của hai người mặc rất cẩn thận, nhưng tay của cả hai lại thả ở vị trí có chút không đúng.
Đều đặt ở trong quần áo của nhau, các nàng ăn mặc y phục khăng khăng bó sát người, có thể nhìn thấy chuyển động của ngón tay ở trong quần áo, Cận Sương mới vừa tắm xong, trên đầu còn dùng khăn mặt quấn kín, nước dọc theo cổ chảy xuống, không có chút nào nhẹ nhàng khoan khoái, ngược lại có chút khô nóng.
Úc Tử Tịnh nghe được âm thanh thấy Cận Sương từ phòng vệ sinh đi ra, nàng nhíu mày dò hỏi: "Điện ảnh hiện tại, chừng mực đều lớn như vậy sao?"
Cận Sương dùng khăn mặt lau tóc ướt, nỗ lực giảm bớt sự chú ý của chính mình, chỉ là âm thanh trong phim ảnh càng lúc càng lớn, thậm chí tay của hai người cũng bắt đầu cách y phục đặt ở nơi tư mật, lúc này Úc Tử Tịnh mới nhận ra được không đúng, trước giờ trên mặt nàng đều là bình tĩnh, giờ phút này lại có một chút hồng, nhìn về phía Cận Sương ánh mắt lộ ra chột dạ, âm thanh rất nhỏ hỏi: "Này sẽ không phải là —— "
(Đúng rồi đó Úc tỷ, là pỏn đó (ಥ⌣ಥ))
Tiểu hoàng mảnh nàng không nói ra được, không nghĩ tới tên nam hài cười lên xán lạn kia lại đề cử cho mình loại này, Úc Tử Tịnh có chút lúng túng.
(Tiểu hoàng mảnh chắc là phim khiêu da^ʍ)
Cận Sương lau tóc, nỗ lực giảm bớt bầu không khí xấu hổ, nàng nói: "Nguyên lai ngươi vừa rồi là lén lút mua cái này."
Ngữ khí tự nhiên, thái độ không khác thường ngày, thậm chí còn mang theo vài phần trêu đùa: "Không nhìn ra ngươi còn có cái loại ham mê này."
Úc Tử Tịnh bị nàng nói mím môi, mặt mày nghiêm lại, hai gò má ửng hồng, sóng mắt lưu chuyển, chuẩn bị đứng dậy đi tắt ti vi, nàng còn chưa đi đến bàn trà liền nghe thấy Cận Sương nói: "Không cần tắt, nếu như ngươi yêu thích, ta không ngại."
Trong ánh mắt lộ ra ý cười, lông mày cong cong như trăng lưỡi liềm, nàng mới vừa từ phòng vệ sinh đi ra, sắc mặt màu da huân đến thấu hồng, mắt như sao, môi hồng răng trắng, Úc Tử Tịnh liếc mắt nhìn nàng liền thu hồi ánh mắt, luôn cảm thấy giờ khắc này Cận Sương, so với bình thường quá đẹp đẽ.
Trên TV đã tiến vào cao trào, hai người liên tiếp cởi bỏ y phục, chỉ còn dư lại nội y, không chỉ nhiệt độ trong phim ảnh tăng cao, mà nhiệt độ trong phòng khách cũng đang tăng lên.
Bên tai đều là tiếng thở nhẹ kiềm nén khó nhịn, mang theo mị thái đặc hữu của nữ nhân, còn lời nói nhỏ nhẹ mềm mại, Úc Tử Tịnh đi về phía trước hai bước, Cận Sương kéo tay nàng lại, vẫn cười yếu ớt: "Ta không ngại cùng ngươi cùng xem."
Úc Tử Tịnh mặt đỏ đến mang tai, nàng cắn răng: "Ta chú ý."
Nếu sớm biết là loại phim này, ngày đó nàng liền không nên mua.
Nhìn thấy Úc Tử Tịnh thất thố, trái lại trong mắt Cận Sương ý cười càng nồng, Úc Tử Tịnh muốn đi lên trước, Cận Sương một mực lôi kéo nàng, tay hơi hơi dùng sức, Úc Tử Tịnh lui xuống cúi người, suýt chút nữa cả người nằm nhoài trên người Cận Sương.
Úc Tử Tịnh cấp tốc thu tay về, chống hai bên xe lăn muốn đứng lên, khí tức ấm áp của Cận Sương thổi qua bên tai, mang theo vài phần cười: "Tỷ, xem xong đi."
Đây là lầu đầu tiên gọi tỷ sau khi cả hai gặp lại, Úc Tử Tịnh nhất thời sửng sốt, miễn cưỡng đứng dậy, liếc nàng một cái: "Có gì đáng xem."
Cận Sương nhướng mày: "Cùng ngươi xem, rất thú vị."
Lúc này Úc Tử Tịnh đánh vào cánh tay nàng: "Hồ đồ."
Tư thế ngược lại thật sự giống như tỷ tỷ.
Hai người còn đang dây dưa ở trên xe lăn, cửa phút chốc bị mở ra, tiếp theo tiếng nói của Triệu Dập xuất hiện ở trong phòng khách, hắn vào cửa liền cau mày nói: "Cận Sương, điện thoại di động của ngươi làm sao..."
Lời còn chưa nói hết liền nhìn thấy tư thế của hai người, còn có âm thanh như có như không phát ra từ trong phim ảnh, phim đã tiến vào cao trào, tuy rằng hai người đều không có thoát quần áo, thế nhưng đang làm gì không cần nói cũng biết, Triệu Dập trong nháy mắt liền hiểu rõ, hắn cấp tốc nói: "Xin lỗi, quấy rối, các ngươi tiếp tục!"
Cận Sương thấy sắc mặt của Úc Tử Tịnh thoáng chốc đen lại, nàng kêu lên: "Triệu Dập."
Triệu Dập nửa người cương tại chỗ, muốn quay đầu lại lại sợ thấy được hình ảnh không thích hợp cho con nít, chỉ dùng lưng đối với các nàng nói: "Ta trở lại sau."
Úc Tử Tịnh đã đi trước một bước tắt ti vi, gian phòng yên tĩnh lại, Cận Sương dương mắt : "Còn không ăn cơm đi, cùng nhau ăn."
Trong lòng Triệu Dập âm thầm ảo não, thực sự là đến không đúng lúc mà, hai người bên này bầu không khí hòa hợp, vừa vặn bày ra phim ảnh tán tỉnh đây, bị hắn đánh gãy, không biết sau này sẽ có bóng ma trong lòng hay không a.
Hắn chỉ ngây ngốc đứng tại chỗ, Cận Sương kêu lên: "Triệu Dập!"
Úc Tử Tịnh cũng đi tới bên cạnh hắn: "Triệu tiên sinh cùng nhau ăn đi."
Thật giống như vừa rồi cái gì cũng không có phát sinh, thái độ tự nhiên.
Triệu Dập đành phải thu hồi bước chân, hắn xoay người đến trước bàn ăn, hai người đều đã bới cơm vào chén, Úc Tử Tịnh lại đi nhà bếp lấy thêm bát đũa, đưa cho hắn: "Vừa rồi chê cười rồi."
Triệu Dập vội vàng gật đầu: "Ta hiểu ta hiểu."
Úc Tử Tịnh nghe được lời này của hắn nhíu đôi mi thanh tú lại, dừng một chút không lên tiếng, bắt đầu ăn cơm.
Trên bàn cơm Triệu Dập vì bù đắp vừa sai lầm vẫn đang tìm đề tài để nói, Cận Sương cảm thấy ồn ào, nàng nghiêng đầu nhìn Úc Tử Tịnh, hỏi: " Ở bệnh viện của ngươi có người nào thích hợp có thể giới thiệu cho Triệu Dập hay không?"
Úc Tử Tịnh dừng tay ăn cơm lại, nhấc mày, trong thần sắc có mấy phần mê man, nàng nói: "Bên cạnh ta bác sĩ nam tương đối ít."
Coi như là có, nàng cũng không biết xu hướng tính dục của người ta, để nàng giới thiệu người cho Triệu Dập, thật là đánh giá cao nàng.
Cận Sương gật gật đầu, không lên tiếng.
Triệu Dập cảm thấy sống đến tuổi này còn cùng hai người phụ nữ đồng thời xem AV, đã là chuyện rất thần kỳ rồi, không nghĩ tới còn có việc càng thần kỳ, hắn mở miệng nói: "Chờ đã..."
"Tại sao phải giới thiệu bác sĩ nam cho ta?"
Úc Tử Tịnh nhìn Cận Sương, chau mày, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Lẽ nào, giới thiệu nữ hài tử cho ngươi sao?"
Triệu Dập đối diện với sắc mặt ngạc nhiên của nàng, nói: "Chẳng lẽ không nên giới thiệu nữ hài tử sao?"
Cận Sương cúi đầu ăn cơm, trên mặt đầy ý cười, híp mắt lại, cong như trăng lưỡi liềm, nàng lên tiếng: "Ăn cơm, ăn cơm."
Úc Tử Tịnh cấp tốc phản ứng lại, nàng cùng Triệu Dập nhìn nhau, bên trong phòng khách hai tiếng nói đồng thời vang lên.
"Cận Sương!"
Cận Sương: ...