Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thích Khách

Chương 139

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lúc TTV và Lezar chuẩn bị tiến vào hắc động, một sĩ binh nhanh chóng chạy tới nói nhỏ vài câu bên tai TTV, TTV nhận ra người này, hắn cũng không phải là binh sĩ, mà là trợ thủ của Laurent.

"Tình huống của Vệ Á và Ssard điện hạ không tốt, tiến sĩ nói quá trình lọc máu đang ở giai đoạn cuối, hiện giờ sức miễn dịch đối với trùng tộc trong cơ thể họ đang kịch liệt giảm sút, tiến sĩ dự đoán, hiện giờ cơ thể mẹ đã đến giai đoạn suy vong mới, nhưng bọn họ còn cần thêm thời gian để lọc hết trùng tộc trong cơ thể."

Sở dĩ Ssard và Vệ Á dù bị trùng tộc xâm lấn vào trong cơ thể nhưng vẫn bình an vô sự, chính là nhờ có gen của cơ thể mẹ mang tới tác dụng bảo hộ, một khi cơ thể mẹ tiêu vong, bọn họ cũng sẽ không khác gì với những omega bình thường khác, không thể chứa được thể sống sơ cấp, tỷ lệ tử vong gần như là 100%.

"Đại khái còn cần khoảng bao nhiêu thời gian nữa?" Lezar hỏi.

"Khoảng mười tiếng nữa."

"Nói cách khác, trong vòng mười giờ tới không thể để cho cơ thể mẹ tử vong?"

"Vâng."

TTV suy tư một khắc, nói: "Các ngươi tiếp tục ở lại chiến hạm hoàng gia cứu trị cho Ssard và Vệ Á, ta sẽ để Evan tướng quân bảo vệ cho các ngươi."

"Nhưng mà..." trợ thủ khó xử.

"Sao vậy?"

"Hiện giờ mọi thiết bị bộ đàm đều không hoạt động, chúng ta giữ liên lạc thế nào?"

Lần này sở dĩ muốn mang theo Vệ Á và Ssard đi cùng, chính là vì cần khống chế chính xác thời gian tử vong của cơ thể mẹ phù hợp với thời gian hoàn thành quá trình lọc máu, không được để xảy ra bất kì sai lầm nào, cho nên TTV muốn vào trùng động tìm cơ thể mẹ, phải luôn giữ liên lạc với Laurent. Lần này chuẩn bị có chút vội vàng, có thể giấu diếm mang bọn họ đến đây đã là vấn đề, cũng chưa kịp tính đến những chuyện khác.

Đúng lúc này, Joseph đi tới, vẻ mặt tiều tụy, nhưng ánh mắt lại rất sáng, "Ta cùng đi với các ngươi, ta có thể cảm ứng được trạng thái thân thể của Ssard, hẳn là có thể có tác dụng."

TTV gật gật đầu, đến bên cạnh Evan phân phó công việc, bên này chỉ còn lại Joseph và Lezar hai người.

Lezar nghe thấy tiếng Joseph, không khỏi nghiêng đầu cười nói: "Cuối cùng cũng chịu ra rồi?"

Joseph mệt mỏi vuốt đầu tóc rối, râu ria lúng phún đầy cằm, "Ta nghĩ thông, lời ngươi nói không sai."

"A? Câu nào của ta?"

"Bảo hộ một người, không nhất thiết phải ở bên cạnh hắn."

Lezar ngẩn người, lập tức nhẹ nhàng câu lên khóe môi, nói: "Không nghĩ ra đã lâu như vậy, ngươi vẫn nhớ rõ."

Ssard và Vệ Á đăng hạm là chuyện bí mật, chỉ có vài tâm phúc của TTV biết. Evan là một trong số ít những người đó, lúc này đi vào trùng động không biết sẽ là sinh hay là tử, TTV dặn dò hắn một vài việc cần chú ý đề phòng, sau đó hướng dẫn: "Nếu ta không về, chuyện ở tinh cầu Omega giao cho Joshua xử lý, có thể đẩy Ssard lên làm lãnh tụ, đương nhiên, nếu hắn cũng không thể sống sót,...Vậy thì ngươi thay thế."

Evan nghe cứ như TTV đang dặn dò hậu sự, không khỏi nóng nảy, "Tu Vân, ngươi có ý gì!"

Mâu quang TTV u tối, ánh sáng xanh tím từ viên đá trên vách hang động khiến cho ánh mắt hắn thêm vài phần lưu quang rực rỡ, "Không có gì, còn nhớ năm đó ta dạy ngươi thế nào không? Cho dù đã chuẩn bị kỹ, cũng phải dự phòng trường hợp xấu nhất, tính tốt đường lui."

Evan cười lạnh, "Tu Vân, ta vẫn luôn không rõ, vì sao chúng ta lại phải bán mạng thay đám alpha đó! Ngươi có tin ngươi vừa chết, đám alpha lật lọng kia liền sẽ bức bọn ta đến tử lộ!"

"Cho nên mới cần phải sắp xếp thật tốt." TTV không để ý đến cảm xúc kích động của Evan, tiếp tục thản nhiên nói: "Nếu tới lúc đó, vị hoàng tử Lance kia vẫn không phản bội chúng ta, ngươi có thể tin tưởng hắn."

Nhắc tới vị hoàng tử cơ giáp sư vừa ngốc vừa thích dính người, Evan có chút xấu hổ, "Đây là lúc nào, sao lại nhắc tới hắn."

TTV nhìn Evan, đôi mắt sâu thẳm tự hồ che đi mọi tình xúc, cuối cùng chỉ nói một câu làm người lạnh đến tậm tâm: "Trên đời này dễ dàng lợi dụng nhất là nhân tâm, nếu hắn đồng ý dùng chân tâm đối đãi với ngươi, đó là lợi thế lớn của ngươi. Bảo trọng."

Evan có chút ngốc lăng mà nhìn theo bóng dáng TTV rời đi, nhìn hắn mang theo loan đao và trường kiếm trên thắt lưng, đi đến bên cạnh Lezar. Vài phân đội trưởng bắt đầu bước lên báo cáo, TTV gật gật đầu, liền cùng với Lezar dẫn binh đi vào bên trong hắc động, thân ảnh dần bị binh sĩ sau lưng che khuất.

Từ lúc quen biết tại căn cứ Mai Tả, Evan đã xem TTV như thần tượng mà sùng bái, sau khi được hắn cứu ra khỏi tay tên quan quân nhu kia, hắn liền bắt đầu đuổi theo TTV. Hắn căm hận hết thảy mọi alpha, thống hận thế đạo ghê tởm này, những năm gần đây hắn khắc khổ huấn luyện ở tinh cầu Omega, bất cẩu ngôn tiếu, chính là muốn trở thành giống như TTV vậy, thành một omega vừa lãnh khốc vừa soái ngất trời. Thật sự hắn cũng trở nên ngày càng mạnh, giữ chức vị quan trọng ở tinh cầu Omega, thậm chí ngay cả những sĩ binh alpha đã từng không ai bì nổi giờ cũng bại dưới tay hắn, cho nên hắn tự nhận là đã rút ngắn khoảng cách với thần tượng của hắn, đặc biệt là khi biết mối quan hệ không rõ giữa TTV và Lezar, đáy lòng hắn cũng từng tỏ vẻ thất vọng với TTV, cảm thấy TTV chung quy vẫn là một omega không thể nào thoát khỏi bản năng.

Nhưng giờ phút này, Evan lại phát hiện mình quá mức ngây thơ. Điều mà TTV làm tốt hơn nhiều so với những người khác, chính là hắn đối với bản thân quá cứng rắn. Cứng rắn đến nỗi có thể làm cho tâm của mình cứng như đá, cho dù là ai cũng không thể đả động. Nghĩ đến cái tên tóc vàng mắt xanh cả ngày ngốc nghếch vây quanh mình như cún con kia, Evan tuy rằng ngoài mặt ra vẻ xa cách ngàn dặm, nhưng hắn biết, tâm của hắn sớm đã bị tên ngốc kia dao động, nhưng còn Lezar điện hạ thì sao?

Hắn nếu nguyện ý dùng chân tâm đối đãi với ngươi, đó chính là một lợi thế lớn của ngươi. Những lời này rốt cuộc là cảnh cáo hắn, hay là TTV nói với tự nhủ với chính mình? Mà Lezar điện hạ đối xử với TTV có bao nhiêu là chân tâm? Y nguyện ý hy sinh bao nhiêu vì hắn?

Hai người bọn họ, rốt cuộc là ai thua thiệt ai?

Nhìn không rõ. Evan chậm rãi thu hồi ánh mắt, trong lòng không khỏi bắt đầu cảm thấy, vị thất hoàng tử này, có lẽ cũng là một người đáng thương. Bất quá đây không phải là lúc bận tâm đến chuyện khác, nhiệm vụ của hắn là thủ ở nơi này, canh giữ đường lui cho bọn họ, mà với sự hiểu biết và lòng tin của hắn dành cho TTV, hắn tuyệt đối khẳng định bọn họ sẽ bình an trở về.

Ngay vào lúc TTV và Lezar dẫn quân vào hắc động, trong hoàng cung Klappa ở tinh cầu Lama, một mình Hasusan đang bình tĩnh đứng trước cửa cung, nhìn một người, lạnh giọng nói: "Demark, ngươi đang muốn làm cái gì?"

Đại giáo chủ khoác áo bào đỏ tươi, tam hoàng tử gương mặt nghiêm trang, cầm quyền trượng tượng trưng cho giáo hội trong tay, đôi môi mỏng nhẹ nhàng nói: "Đại tỷ, ngươi đã bị trùng tộc ăn mòn thân thể, còn muốn giả vờ trước mặt chúng ta đến khi nào? Thần vũ trụ vạn năng nhân từ khoan dung, ngài không muốn để mặc cho những thứ nhơ nhuốc đó làm bẩn thân thể tôn quý của ngài, nhanh chóng giải thoát đi, thần sẽ giúp ngươi."

Hasusan không đổi sắc, nâng cằm, uy nghiêm nói: "Ngươi nói cái gì?" Sau đó ánh mắt dời đến người đang đứng bên cạnh Demark, một người trẻ tuổi tóc vàng mắt xanh, dáng người cao gầy phẳng phiu, gương mặt anh tuấn, vốn là tướng mạo sáng như ánh mặt trời, lúc này lại đang nghi ngờ lo lắng.

"Đại tỷ..." Lance tiến lên một bước, tựa hồ muốn tới gần Hasusan, lại bị thị vệ hai bên ngăn cản.

"Lance, cuối cùng ngươi cũng quay về." cho dù đối diện với trận thế như vậy, Hasusan cũng không chút tỏ ra bối rối, ánh mắt nghiêm khắc nhìn về phía Lance, lại không thiếu ôn hòa, tựa hồ chỉ là một vị tỷ tỷ nhìn đệ đệ của mình đã mấy năm không về nhà.

"Đại tỷ, ngươi..."

"Hasusan điện hạ, chúng ta chỉ muốn kiểm nghiệm một chút, dù sao chuyện cũng liên quan đến tồn vong của đế quốc. Nếu có chỗ nào mạo phạm đến ngài, cũng mong ngài thứ lỗi." Lúc này một người bước ra từ sau lưng Demark, là công tước La Duo.

"Các ngươi muốn kiểm nghiệm chuyện gì?" ánh mắt Hasusan dao động.

Lúc này có hai sĩ binh bên bên cạnh bất ngờ hất tung áo khoát trên người Hasusan bay lên, hắc ấn độc nhất vô nhị tượng trưng cho thống soái tối cao của tứ đại binh đoàn, Tổng tư lệnh đế quốc.

Khi áo choàng chậm rãi rớt xuống, thế nhưng toàn thể mọi người ở đây đều ồ lên, không khỏi lùi ra sau mấy bước.

Không có hương vị tin tức tố.

Hasusan điện hạ thế nhưng lại sử dụng cách ly trang bắt chước tin tức tố.

Alpha chỉ có thể mất đi hương vị tin tức tố sau khi bị trùng tộc ăn mòn!

Hasusan nhận thấy trên người mình không còn hương vị tin tức tố, cũng có chút kinh ngạc, lúc này, nàng thoáng nhìn thấy một bóng người yểu điệu trên một ô cứa sổ hoàng cung, đó là muội muội của nàng, công chúa Ruth cùng một mẫu thân với đại hoàng tử Carsen. Bắt đầu từ nửa năm trước, nàng nói muốn chăm sóc phụ hoàng nên dọn vào trong cung.

Áo choàng đen rơi xuống đất, hình thức chiếc áo choàng giống hệt áo choàng mà Hasusan vẫn mặc hàng ngày, nhưng không biết đã bị người đổi thành cách ly trang từ lúc nào, về phần thân thể của nàng vì sao lại đột nhiên không có hương vị tin tức tố...Hasusan hơi nheo mắt lại, nhớ tới những ly cà phê mà Ruth tự tay pha cho nàng. Tiếp theo là tin tức lợi hại nhất trong gần một tháng qua, tinh cầu Omega vừa mới nghiên cứu ra thuốc ức chế tin tức tố...

Ruth muội muội...Sáng hôm nay nàng vẫn còn đeo đôi hoa tai mà Hasusan tặng.

Giờ phút này đột nhiên Hasusan lại nhớ tới buổi tiệc sinh nhật hoàng đế Kelmis năm nào, Lezar đã nói một câu, "đại tỷ, chúng ta đều đã không còn là trẻ con nữa, ngươi xem Ruth và Hina là muội muội, nhưng làm sao biết được các nàng có phải cũng xem ngươi là tỷ tỷ hay không?"

Đương ~~

Nơi cao nhất hoàng cung Klappa, gác chuông bị phong bế đột nhiên rung lên, có một người sủng phi của hoàng đế từng rơi xuống từ nơi đó, nên vẫn không cho phép ai được tới gần nơi này, ngoại trừ ngày quốc khánh hàng năm sẽ đổ chuông ăn mừng. Vì sao hôm nay lại mạc danh kì diệu vang lên?

Đương ~~

Lại thêm một tiếng.

Tiếng chuông cổ trầm bổng vang xa trên khắp quảng trường, tựa như vang vọng đến tận chân trời, từng chút từng chút, gõ vào lòng mọi người, mang theo dự cảm về một điềm xấu nào đó, nhưng tiếng chuông tang thương tiếc vong linh.

Lúc này, không biết là kẻ nào hét lớn lên một tiếng, nét mặt hoảng sợ chỉ tay về phía gác chuông: "Trùng...là trùng! Trùng bay ra từ trong hoàng cung! Công chúa Hasusan là trùng!"

Mọi người lập tức giải tán, chỉ còn lại binh sĩ của binh đoàn Sứ Mệnh và binh đoàn Quang Minh đứng tại chỗ không động, tất cả giơ súng lên ngắm vào Hasusan, cũng không dám làm gì, chỉ có thể âm thầm cảnh cáo nàng không được cử động.

Hasusan cười lạnh một tiếng, bàn tay nắm chặt điếu trụy cơ giáp thông minh vẫn luôn đeo trên cổ, cơ giáp nhanh chóng triển khai, tầng tầng bao bọc lấy nàng, cơ giáp hình người màu đỏ sậm thong thả đứng dậy, dùng động tác mau lẹ minh mẫn, leo lên tòa tháp cao trên hoàng cung Klappa, hướng về phía sóng trùng cuồn cuộn không ngừng bay ra từ tháp chuông.

Trước khi Lezar và TTV rời đi đã từng hỏi nàng, có muốn giữ lại một nhóm binh sĩ của binh đoàn Vinh Quang để phòng ngừa vạn nhất hay không, nàng đã thập phần tự tin mà cự tuyệt đề nghị của bọn họ, bởi vì nàng tin rằng, bọn họ cần phải có mười phần lực lượng mới có thể đối phó với trùng tộc, nhưng nàng lại trăm triệu không ngờ rằng, nàng sẽ bị người nhà ám toán.

Nhưng cho dù ám toán thì có thể như thế nào? Nàng là công chúa alpha của đế quốc, là trưởng nữ của hoàng đế Kelmis, cho dù tan xương nát thịt, nàng cũng sẽ bảo vệ sự thống trị của gia tộc Zhethanon và con dân mà bọn họ cai trị.

Cơ giáp thông minh màu hồng dùng hai chân cố định cơ thể, tay trái lấy ra trường đao, cánh tay máy bên phải khởi động pháo ánh sáng, phía dưới nàng, là những vương công đại thần mới khắc trước còn đang muốn hãm hại nàng, giờ này đang bỏ chạy tán loạn, bên trên nàng, sóng trùng màu đen đang điên cuồng lao đến, nàng cơ hồ thấy được một gương mặt quen thuộc.

Carsen...

Giữa âm thanh ong ong cộng hưởng của sóng trùng, Hasusan nghe được một giọng nói như trong mơ, mang theo ý cười: "Đại tỷ thân mến, thấy rõ không, đây chính là đế quốc mà ngươi muốn dùng sinh mệnh để bảo hộ đó... Tham lam, phản bội, mục nát, nếu như ngươi chết ngay tại đây, có thể nào sinh ra một tia cừu hận với thế giới dơ bẩn này không đây?"
« Chương TrướcChương Tiếp »