Chương 130

Vào lúc TTV và Lezar đi phi hành khí rời khỏi viện khoa học, mẫu máu của TTV được nghiên cứu viên mang đến phòng phản ứng đặc biệt, trên đường, nghiên cứu viên này lại đυ.ng phải một người đẩy xe thuốc ra khỏi thang máy.

"A, rất xin lỗi, không sao chứ?" người đẩy xe thuốc hỏi, giúp nghiên cứu viên nhặt lên mẫu máu.

"Không sao." Nghiên cứu viên lắc đầu, nhận mẫu máu mà đồng sự đưa tới.

"Vậy là tốt rồi." Người đẩy xe thuốc cười cười, tiếp tục đi về hướng khác.

Không ai chú ý tới, trong tay người này vẫn đang cầm một ống nghiệm chứ mẫu máu, thần không biết quỷ không hay mà cho vào túi áo của mình.

Mẫu máu của TTV, bị đánh tráo.

"A! Tiến sĩ Laurent?"

Người đẩy thuốc đi qua một lối rẽ, gặp phải Laurent đi ra khỏi phòng thí nghiệm. Laurent thản nhiên nhìn hắn một cái, đôi mắt vĩnh viễn tựa như máy móc cứng nhắc không mang theo bất kỳ một cảm xúc dao động này, hữu ý vô ý nhìn lướt qua miệng túi của người kia, sau đó một lời cũng không nói, lướt qua hắn, nhanh chóng rời đi.

Đêm xuống, trong phòng đại giáo chủ bên trong đại giáo đường, Demark nhận được một tin tức mà hắn không quá mong muốn được truyền đến từ viện khoa học.

"Cái gì? Ngươi nói máu của TTV và Lezar đều bình thường?" Demark khẽ nhíu mày, "Chuyện này sao có thể, rõ ràng người kia nói..."

"Demark điện hạ, nói cẩn thận!" thuộc hạ lập tức nhỏ giọng nhắc nhở.

Demark cũng ý thức được chuyện gì, nói được một nữa liền dừng lại, sau đó lại hỏi: "Lần xuất chinh này bọn họ dẫn theo ai?"

"Bên tinh cầu Omega có vài vị đại tướng, bên phía thất hoàng tử, không biết tướng quân Joseph có thể đi hay không, nghe nói tứ hoàng tử Ssard bệnh nặng, nhiều khả năng Joseph tướng quân không an lòng..."

Lúc này Demark cười lạnh: "Hừ, đế quốc này chính là một tay alpha lập nên, hiện giờ thế đạo băng phôi, thế nhưng để cho nhiều omega tham dự vào quốc sự như vậy, sớm muộn cũng khiến cho thần linh tức giận. Lúc thần linh tạo ra ABO ba giống loài, cũng đã sắp xếp địa vị cho từng người, muốn vi phạm ý chỉ của thần linh, cuối cùng sẽ có ngày bị trừng phạt."

Giáo đường cổ kính đã đứng vững trên tình cầu này mấy trăm năm, tồn tại trước cả khi nhân loại tiến hóa lần thứ hai, cũng trải qua cuộc chiến đầu tiên của người và trùng. Demark đi đến bên cạnh cửa sổ, đẩy ra cánh cửa sổ nặng nề cao lớn bằng hai tầng nhà, nhìn ánh sao đầy trời, bên môi lại câu lên một nụ cười quỷ dị, nhẹ giọng nói: "Nếu như lần này, bọn họ đều không về được, thì tốt rồi."

Nửa đêm hôm đó, trên không trung tinh cầu Lama đã rất lâu không mưa, một tia chớp mãnh liệt rạch ngang bầu trời, mưa to giàn dụa rơi xuống tầm tã. Cận vệ Charlie của TTV đột nhiên bị bảo vệ cửa đánh thức, nói là có một nam nhân mắt xanh cần gặp hắn gấp, còn nói nếu hắn dám không báo với TTV, sẽ nhất định hối hận đã được sinh ra trên đời. Charlie đang mơ mơ màng màng nghe thấy lời này, lập tức nhảy dựng lên, vội vàng chạy xuống cửa chính dưới lầu, sau khi nhìn thấy người mới tới liền vội vàng chạy đến phòng TTV, sắp gõ cửa, TTV đã mở cửa ra.

"Xảy ra chuyện gì?" TTV mặc áo ngủ, đứng giữa phòng hỏi, đôi mắt đen không chút buồn ngủ, tựa như hắn căn bản chưa hề ngủ.

Charlie ngẩn người, nói: " Tướng quân, Shia, Shia đại nhân trở lại."

TTV bí mật hội đàm với Shia trong phòng khách nhỏ gần một giờ, từ sau khi chiến tranh bắt đầu, Shia vẫn luôn không rõ tung tích, rất nhiều omega trốn ra khỏi hoàng cung Klappa đều nói lần cuối cùng nhìn thấy hắn là vào ngày mà Carsen trốn vào trong nghĩa trang Windsor, khi đó toàn bộ tinh cầu Lama đều bị sóng trùng bao phủ, Lezar và Hasusan liên thủ, khởi động chiến hạm hoàng gia, hy sinh hơn mười ngàn sĩ binh alpha, mới đuổi hết sóng trùng đi, lúc đó mọi người đều được hộ tống vào hầm trú ẩn để tránh né, nhưng rốt cuộc không thấy Shia.

Joshua và TTV cũng từng phái người đi tìm Shia nhưng rốt cuộc vẫn không có âm tín, cuối cùng không thể không chấp nhận sự thật rằng hắn tử vong, không ngờ, hôm nay, Shia lại xuất hiện trước mặt hắn.

Shia thoạt nhìn thập phần chật vật, thần sắc tiều tụy, áo choàng xám dài ướt đẫm nước mưa, tóc vàng từng lọn dán vào trên trán, làm cho làn da càng thêm trắng nõn. Nhưng dù là như vậy, cũng không ảnh hưởng đến nét đẹp của hắn, cùng với thần sắc vĩnh viễn mang theo một tia kiêu ngạo bất cần.

"Hắn còn sống." Sauk hi giải thích ngắn gọn những việc gần đây của mình, Shia nói với TTV.

"Ngươi nói, là Carsen?"

"Ân, ta có thể cảm nhận được. Omega đối với người từng dấu hiệu mình, đều sẽ có một loại cảm ứng, tuy không rõ ràng như song hướng dấu hiệu trong truyền thuyết, nhưng ta khẳng định, hắn còn sống."

Đôi mắt xanh của Shia nhìn TTV, trong ánh mắt có một loại cảm xúc khó hiểu, TTV cảm thấy, trong thời gian mất tích này của Shia, tuyệt không thể là "lưu lạc đến một tinh cầu hoang vắng, sau khi trọng thương luôn dưỡng bệnh trong một hộ nông dân" đơn giản như vậy.

"Hắn ở tinh cầu Lama?" TTV hỏi.

"Không." Shia lắc đầu, vô ý thức mà nhíu mày, " Tu Vân, mọi chi tiết sau này ta sẽ nói với ngươi, hiện giờ ngươi nhanh đi quân y viện đế quốc, Ssard điện hạ gặp nguy hiểm, chậm một chút nữa, chỉ sợ hắn sẽ bị người gϊếŧ."

"Làm sao ngươi biết?" ánh mắt TTV như có khả năng xuyên thấu, thẳng tắp nhìn Shia.

Shia có chút phiền muộn, thanh âm nói chuyện cũng lớn lên, "Tu Vân, xin ngươi tin tưởng ta được không, thật sự không còn thời gian, Ssard có khả năng biết một số bí mật quan trọng đối với omega chúng ta, thậm chí quan trọng đối với cả người ngoài, mà trùng tộc không muốn chúng ta nắm giữ bí mật này, ngươi đi nhanh đi, bọn chúng đêm nay sẽ hành động!"

TTV trầm mặc một khắc, thoạt nhìn cảm xúc của Shia thật không ổn định, TTV sợ hắn bị chuyện gì kí©h thí©ɧ, liền để cho Charlie sắp xếp cho hắn nghỉ ngơi, còn cho hắn một ít thuốc an thần. Dàn xếp Shia xong lập tức lấy điện thoại gọi cho Lezar, nhưng không ai bắt máy.

"Charlie, sắp xếp phi hành khí, ta muốn đến viện quân y."

"Tướng quân, có cần phái người qua đó trước không?"

"Không cần để lộ. Nơi này là tinh cầu Lama, không nên để người khác biết."

Bên ngoài mưa càng lúc càng lớn, nện lên mặt đất, TTV thừa dịp bóng đêm điều khiển phi hành khí bay nhanh về hướng viện quân y, khi chỉ còn cách quân y viện một khoảng ngắn, phân phó người điều khiển thả hắn xuống, một người dựa vào bóng đổ của những tòa nhà hai bên đường thấp thoáng, chạy đến cổng chính quân y viện.

Lần đầu tiên đến quân y viện đế quốc, TTV là vì gϊếŧ người, điều hắn không ngờ chính là, lần thứ hai chạy đến nơi này, lại là vì cứu người. Hiện giờ bảo an ở quân y viện đã không thể so sánh với ngày xưa, sau khi chiến tranh bùng nổ, nhân số giảm mạnh, bảo an mọi nơi đều ít nhiều buông lỏng, lần này TTV không phí chút khí lực, đã lặng yên không tiếng động tiến vào trong.

Lúc trước vì ám sát giáo sư Figg, TTV nghiên cứu về viện quân y không ít, hiểu rõ bố trí địa hình các nơi, hắn biết khu phòng bệnh cao cấp mà Ssard ở, mau chóng tìm đến.

Phòng bệnh nằm ở tầng một, ngọn đèn trong hành lang hôn ám, không chút thanh âm, TTV mặc cách ly trang, như một chiếc bóng, từng chút tiếp cận căn phòng sáng đèn kia. Nếu không có gì ngoài ý muốn, Ssard đang ở đây.

Rốt cuộc, TTV đến trước cửa gian phòng, nghe thấy tiếng đối thoại bên trong, TTV cẩn thận lắng nghe, hơi ngẩn ra, người đang nói là Lezar.

"Ssard, vì sao ngươi lại cố chấp như vậy! Hiện giờ không tiếp thu trị liệu, tình huống sẽ ngày càng nguy hiểm!" giọng của Lezar có chút bực tức.

"Nếu hiện giờ tiếp thu trị liệu, ta không biết mình còn có thể tỉnh lại hay không, Lezar, ta nghĩ, có một số việc ngươi cũng cảm nhận được... Nghiên cứu của ta sẽ nhanh chóng có kết quả, ta không muốn từ bỏ như vậy." giọng nói của Ssard vẫn là ôn hòa như vậy, dễ nghe, nhưng có thể vì đang bệnh nặng, trong thanh âm lộ chút suy yếu.

"Ngươi không nghĩ tới Joseph? Nếu như ngươi chết, Joseph sẽ thế nào? Đừng quên khế ước giữa các ngươi."

Ssard chậm rãi nói: "Nếu nghiên cứu của ta thành công, có thể diệt trừ dấu hiệu trên người, đến lúc đó khế ước được giải trừ, Joseph sẽ không có chuyện gì."

"Ssard, ngươi thật tàn nhẫn."

Ssard yên lặng một khắc, mới nhẹ giọng nói: "Nếu ta nhất định có thể sống, nhiều khả năng ta cũng sẽ không sống được lâu. Mà nếu khả năng ta chết còn lớn hơn, không bằng làm vài việc thật sự có ý nghĩa."

Lezar: "Chuyện thật sự có ý nghĩa? Phương pháp giải trừ dấu hiệu cho omega, cho dù nghiên cứu ra phương pháp này, thì thế nào?"

Ssard: "Có nghĩa là, toàn bộ omega, đều được tự do."

Đúng lúc này, đầu kia hành lang truyền đến tiếng bước chân, trong lòng TTV cả kinh, đối thoại của Lezar và Ssard trong gian phòng cũng dừng lại. Một khắc trước khi Lezar mở cửa phòng, TTV lao nhanh tới cửa thoát hiểm khẩn cấp, nín thở, che dấu tung tích bản thân.

Lezar mở cửa bước ra, nghiêng đầu về một hướng, chân mày hơi nhăn, y nhấc chân, muốn bước đến cửa thoát hiểm, lúc này nghe thấy một thanh âm xa xa nói: "Thất đệ."

Là nhị hoàng tử Manuss.

"Nhị ca? Sao ngươi lại tới đây."

"Ta đến thăm Ssard." Manuss trả lời tự nhiên, sau đó cùng quay vào phòng bệnh với Lezar.

TTV thấy bọn họ đi vào không bao lâu, Manuss và Lezar lại lần nữa bước ra, lại còn là bước về phía cửa thoát hiểm bên này! TTV lập tức nhẹ nhàng nhảy lên, dựa theo tay vịn cầu thang nhảy xuống tầng dưới. Vửa trốn xong, chỉ thấy Lezar và Manuss đẩy cửa, bước vào.

"Lezar, nơi này không tiện nói chuyện, lát nữa ngươi tới chỗ của ta một chút, ta có việc muốn nói riêng với ngươi."

"Nếu không đoán sai, là về omega kia?" Lezar hỏi.

"Có vài thứ sau khi mất đi mới biết quý trọng, hiện giờ đối với ta, không thứ gì có thể quan trọng hơn hắn."

"Ta hiểu." Lezar cười cười nói, "Chờ lát nữa Joseph trở về, có người chăm sóc Ssard, ta liền tới chỗ ngươi."

Manuss gật đầu, đang chuẩn bị rời đi, lúc này TTV đang trốn dưới lầu đột nhiên cả người cứng đờ, thế nhưng cảm thấy có rất nhiều tin tức tố alpha, hơn nữa đều đi về hướng phòng bệnh của Ssard, tốc độ nhanh đến kinh người! Trong lòng TTV nhất thời dâng lên dự cảm xấu, không thể trì hoãn, cũng mặc kệ Lezar và Manuss phát hiện ra mình, liền rút bội kiếm ra, xông lên lầu, nhưng bóng ma lướt qua đêm tối, tông cửa xông ra, chạy như bay về phía phòng bệnh của Ssard!