Nhận sách mới xong là có thể tan học, Tần Bạch sắp xếp sách vở cho ngày mai vào cặp, rồi cùng Lộ Chi Dao nắm tay nhau đi đến cửa hàng văn phòng phẩm.
Chưa ra khỏi cổng trường, đã bị Cố Như Sơ chặn lại, bên cạnh còn có vài bạn học của cô ấy.
Cố Như Sơ là một cô gái cung Xử Nữ sinh ngày 1 tháng 9.
Năm nay, để chúc mừng chị họ vào cấp 3, cô ấy cố tình dời tiệc sinh nhật lại vào buổi trưa, nhưng lại quên nói với Tần Bạch.
“Bà có thể gọi điện thoại cho tôi, không cần phải chặn tôi ở cổng trường như vậy.”
Tần Bạch nghĩ đến ánh mắt khi nãy của những người khác thì cảm thấy xấu hổ.
Cố Như Sơ nói: “Khi đi học tôi không mang theo điện thoại.”
Rồi bổ sung thêm một câu, “Hơn nữa tôi không nhớ số điện thoại của bà.”
Tần Bạch im lặng.
Lộ Chi Dao phải về nhà ăn cơm nên không đến, ngoài Cố Như Sơ và Tần Bạch, còn có Tư Niệm, bạn cùng bàn của Cố Như Sơ là Hứa Triết, bạn trai của Tư Niệm là Tất Minh Chi và tảng băng Thẩm Minh Hiên.
Không ngờ họ lại quen biết nhau.
Vừa vào cửa, Tư Niệm và Tất Minh Chi đã bắt đầu hành động thân mật như không có ai xung quanh.
Cố Như Sơ và Hứa Triết tập trung gọi món.
Chỉ còn lại Tần Bạch và Thẩm Minh Hiên ngồi đó, không ai nói chuyện với ai.
“Nói chuyện đi.”
Hứa Triết ngẩng đầu từ menu đá ghế Thẩm Minh Hiên, “Đừng để chị họ buồn chán.”
Tần Bạch, “Chị họ, gọi thân thiết ghê nhỉ.”
“Không phải, tôi…”
Hứa Triết bắt đầu lắp bắp.
“Được rồi, cậu mau gọi món đi.”
Thẩm Minh Hiên không nhìn nổi dáng vẻ lúng túng của Hứa Triết.
Tần Bạch không nói gì thêm, cúi đầu mở trò chơi Rhythm Master.
Quay lại thời trung học, dù không còn Honor of Kings và m Dương Sư, nhưng Tần Bạch vẫn nhanh chóng tìm thấy niềm vui mới…
Trò chơi nông trại và Rhythm Master, tuy không phải gánh team, nhưng cũng có thể gϊếŧ thời gian.
Ngón tay trắng trẻo của Tần Bạch với móng tay hồng hào mũm mĩm linh hoạt di chuyển trên màn hình, nhìn rất thích mắt.
“SS”
Một ván kết thúc, đạt điểm cao nhất.
“Tốc độ tay nhanh đấy.”
Thẩm Minh Hiên nhận xét.
“Tất nhiên rồi.”
Tần Bạch rất tự tin về khả năng chơi game của mình, “Dù sao tôi độc thân hai mươi năm rồi.”
Thẩm Minh Hiên nhíu mày.
“Vậy nên em thà chơi game còn hơn nói chuyện với tôi à?”
Giọng điệu thay đổi, Tần Bạch nghe thấy một chút tủi thân, lắc đầu, “Không phải, chỉ là không biết nói gì thôi.”
Nghe vậy, mặt Thẩm Minh Hiên lập tức tối sầm, “Không phải không biết nói gì mà là không muốn nói chuyện với tôi.”
Giọng nói đột nhiên trở nên gay gắt, Tần Bạch không biết đáp lại thế nào, may mà phục vụ mang đồ ăn lên, mọi người bắt đầu ăn uống.
Màn quan trọng của tiệc sinh nhật là cắt bánh kem.
Tần Bạch vừa cầm một miếng thử, đã thấy Tất Minh Chi và Hứa Triết chuẩn bị chiến đấu, mỗi người cầm một miếng bánh định bôi lên mặt đối phương. Rồi miếng bánh trong tay Hứa Triết bất ngờ không khống chế được, đập thẳng vào mặt Thẩm Minh Hiên.