Chương 40

Nghĩ lại thấy không yên tâm, cô còn bỏ thêm trà, bánh và vòng đuổi muỗi vào hộp.

Thẩm Minh Hiên ngồi trên ghế nhìn Tần Bạch bận rộn, đồ đạc được sắp xếp gọn gàng, không quên dặn anh đừng làm hỏng hộp để cô dùng tiếp khi lên lớp 12, có thể lấy may từ học sinh xuất sắc như anh.

Nên đó là lý do cô mua hộp màu hồng nhạt.

Mặc dù trong lòng anh không thích màu hồng nhạt, nhưng vẫn quyết định mang nó đến trường, dù sao cũng là của bạn gái chuẩn bị.

Khi đã sắp xếp xong, Thẩm Minh Hiên ôm Tần Bạch từ phía sau, hôn lên má cô, “Cảm ơn cục cưng, cục cưng của anh đảm đang như vậy, sau này chắc chắn sẽ là một người vợ tốt.”

“Em không phải!”

Tần Bạch hơi ngượng với danh xưng này.

“Được rồi, được rồi, cục cưng nói gì cũng đúng.”

Thẩm Minh Hiên thuận thế ôm cô lên giường hôn thêm vài cái, sớm muộn cũng là vợ anh, sợ gì chứ.

Gần đây Thẩm Minh Hiên rất thích hôn lên má Tần Bạch, mỗi lần đều phát ra tiếng rõ to.

Còn thường giống như chó liếʍ, thè lưỡi liếʍ liếʍ, giống như tên biếи ŧɦái, anh cũng không muốn như vậy, chủ yếu là do da của Tần Bạch trắng mịn, mượt mà, chạm vào rất thích, chỉ hôn thôi thì không đủ.

Hôn một lúc rồi dùng má cọ một hồi, Thẩm Minh Hiên mới hài lòng buông Tần Bạch ra, đi vào bếp lấy chiếc bánh matcha ngàn lớp mà anh tự làm ra.

Bột matcha là anh mua vài ngày trước, những ngày này, ở nhà rảnh rỗi, anh đã nghiên cứu cách làm bánh, cuối cùng cũng làm được cái tương đối giống, đầy mong chờ nhìn Tần Bạch ăn và chờ đánh giá.

Tần Bạch chỉ ăn vài miếng rồi không nhịn được đi chơi với mèo, White lớn hơn nhiều, lông trắng như tuyết, cảm giác sờ vào rất thích, hơn nữa lại rất bám người, từ khi vào cửa đã quấn lấy Tần Bạch, vừa rồi dọn đồ không có thời gian chơi với nó, bây giờ rảnh rỗi Tần Bạch chỉ muốn chơi với mèo.

Thẩm Minh Hiên không hài lòng khi thấy sự chú ý của Tần Bạch hoàn toàn bị con mèo thu hút, anh tự lấy thìa tiếp tục ăn.

“Em thấy ngon không?”

“Cũng được.”

Cũng được!

Thẩm Minh Hiên nghe thấy thì tức giận, anh khó khăn lắm mới học được cách làm bánh, Tần Bạch chưa ăn được bao nhiêu đã đi chơi với mèo, đánh giá lại chỉ là “cũng được”?

Mấy ngày trước khi ăn ở tiệm bánh, cô đã ăn không ngừng, không phải sao?

Còn khen người ta làm ngon nữa!

Anh thua cả nhân viên tiệm bánh sao?

Thẩm Minh Hiên cảm thấy ấm ức.

Nhưng mà, Tần Bạch đã ăn trưa trước khi ra khỏi nhà, lúc này không đói, chỉ tiện miệng đáp “cũng được”.

So với hôm đó, chơi mấy tiếng thì thì đương nhiên là không thèm ăn lắm.

Thẩm Minh Hiên lặng lẽ ăn hết miếng bánh.

Tần Bạch vẫn ở bên cạnh chơi với mèo, rất vui vẻ.

Thẩm Minh Hiên cực kỳ tức giận.

Vì vậy anh giật lấy White ném ra ngoài cửa.

White linh hoạt xoay 360 độ trên không và đáp xuống an toàn.

“Rầm” một tiếng bị nhốt ngoài cửa.

Tần Bạch chưa kịp thương tiếc em mèo bị anh trai vô tình bỏ rơi, đã bị Thẩm Minh Hiên đè xuống giường.