“Anh sẽ đặt nó lên bàn thờ luôn nhé.”
Thẩm Minh Hiên nhìn cô gái nhỏ lảm nhảm, rồi đeo huy chương của mình lên cổ cô.
Mặt Tần Bạch đỏ bừng, việc trao đổi huy chương như vậy làm người ta nghĩ hơi nhiều.
Thẩm Minh Hiên làm vậy, liệu có phải anh cũng hơi thích cô không?
Hội thao kéo dài hai ngày, lớp 10/3 không đạt thành tích cao vì số lượng học sinh và tỉ lệ nam nữ, nhưng vì số bài viết nhiều nên được giải thưởng tinh thần văn minh, thật ra những lớp không có thành tích đều được giải này, nhưng có còn hơn không. Đây là lần đầu tiên cả lớp cùng nhau nhận giải, mọi người vỗ tay chúc mừng.
Hội thao kết thúc thì kỳ nghỉ Quốc khánh bắt đầu, giáo viên không giao nhiều bài tập, học sinh vốn rất hào hứng, cho đến khi giáo viên chủ nhiệm thông báo rằng sau kỳ nghỉ sẽ có bài kiểm tra tháng đầu tiên.
Các học sinh mới lớp 10 vừa bay nhảy tự do được một tháng sẽ phải đối mặt với thử thách đầu tiên, khiến cho Tần Bạch không còn tâm trạng ra ngoài chơi trong kỳ nghỉ.
Ngày đầu tiên nghỉ lễ, Tần Bạch và Cố Như Sơ được đưa đến biệt thự của ông nội, nhà họ Tần tự thân lập nghiệp, ông Tần có hai trai một gái, bác cả là ba của anh họ Tần Thầm, ba Tần Bạch con thứ hai, mẹ Cô Như Sơ là con gái út, người lớn đã lên kế hoạch đi du lịch trong kỳ nghỉ, để ba đứa trẻ không ai trông nom về nhà cũ và giao cho bảo mẫu chăm sóc.
Biệt thự nhà họ Tần ở phía bắc thành phố, gần ngoại ô, xung quanh là những nhân vật có tiếng, không gian yên tĩnh, phong cảnh đẹp, nhưng đi lại không thuận tiện. Muốn đến khu thương mại phải đi khoảng một tiếng, Tần Bạch bận rộn ôn tập, Cố Như Sơ muốn ra ngoài nhưng anh chị họ không hợp tác, đành làm bài tập vật lý để bình tĩnh lại.
Phía đông nhà họ Tần là nhà họ Lâm, chính là nhà của bạn thân Tần Thâm, Lâm Mộ Viễn. Hôm nay có vẻ nhà họ Lâm có khách đến, ngoài cửa có rất nhiều xe, Tần Thâm thích sang chơi nhà họ Lâm, hôm nay còn không về nhà ăn cơm, buổi tối, Cố Như Sơ đã ngủ, Tần Bạch thấy anh họ như gặp được cứu tinh, cầm bài tập lao đến chỗ Tần Thâm.
Tần Thâm nhìn bài, ánh mắt đầy vẻ khinh bỉ không che giấu: “Anh hy vọng em có thể tự suy ngẫm, tại sao bài đơn giản thế này, người khác làm được còn em thì không?”
Tần Bạch: “…”
Mặc dù miệng chê bai, Tần Thâm vẫn giảng bài cho cô, còn tóm tắt phương pháp và cách làm dạng bài này.
“Em họ Lâm Mộ Viễn rất xinh đẹp.”
Tần Thâm kể chuyện ở nhà họ Lâm hôm nay, mặt hiện rõ vẻ ngơ ngẩn. “Hôm qua cậu ấy còn nói nếu em họ nghịch ngợm thì tuyệt đối sẽ không nuông chiều, hôm nay lại hạn không thể tự mình đút cơm cho con bé.”
Em họ Lâm Mộ Viễn sống ở Mỹ, ít khi về, hai người không thường gặp nhau. Lần này trở về, Lâm Mộ Viễn thấy em họ dễ thương, lập tức muốn trở thành tên cuồng em gái, muốn cưng chiều em gái.