Thành phố C, cảnh tượng cũng bận rộn, ồn ã như bao thành phố lớn khác.
Nàng chật vật ôm mấy cái túi lớn đựng đầy đồ đạc, trên tay còn cầm thêm một chiếc túi mua sắm phồng phồng cũng to không kém, so với thân hình mảnh mai tiêm gầy kia thật sự không cân xứng chút nào. Một người con gái lách mình chen chúc giữa dòng người tấp nập, ngày cuối thu tiết trời thanh mát, mà sau lưng áo lại ướt đẫm một mảng mồ hôi.
Thường ngày công việc bận rộn, rất ít thời gian nghỉ ngơi, hai tháng mới có thể đến siêu thị mua đồ ăn một lần, cho nên mỗi lượt thế này đều bao lớn bao nhỏ, đều mướt mát hết mồ hôi.
Bởi vì muốn dồn hết tâm sức cho công việc, nên nàng dọn ra khỏi nhà, bắt đầu cuộc sống tự lập chỉ có một mình. Tuy rằng so với lúc trước vất vả hơn rất nhiều, nhưng Phó Vãn Tình vẫn chưa từng hối hận qua. Dù sao, cuộc sống vốn là như vậy mà!