Sáng sớm hôm sau, Tương Vân Hàng râu tóc lởm chởm chạy đến phòng học, nhưng, Trang Liễu vẫn không hề xuất hiện.
Mất tích chưa đến hai mươi bốn giờ, không thể báo cảnh sát. Tương Vân hàng vô cùng lo lắng, cứ nhìn đồng hồ liên tục, bởi vậy, cũng không để ý đến vẻ mặt bồn chồn của người anh em ngồi bàn bên. Người này bị Tương Vân Hàng gọi điện quấy rầy cả đêm, cái gì cũng chưa dám nói.
Hôm nay phòng học đầy người nhưng yên tĩnh đến lạ kì, cho đến khi—
Trang Liễu mặt mũi bầm dập chậm rãi xuất hiện tại cửa phòng học.
Kì thật, vết thương do nắm đấm của người anh em nọ tối hôm trước đã sớm biến mất không còn chút dấu vết, nhưng Trang Liễu thường xem phim võ hiệp nên biết rõ, năng lực lành vết thương của con người kém xa cây cỏ, thực vật bọn họ, vết bầm tím do nắm đấm tạo thành nếu biến mất quá nhanh sẽ bị coi là biếи ŧɦái, sau đó, sẽ bị biếи ŧɦái bắt đi! Cho nên, trước khi xuống núi, y đã nhân dịp có thể làm phép mà hung hăng cho bản thân mấy đấm.
Nhưng Trang Liễu không ý thức được, sức lực của người bình thường và của mình khác biệt rất lớn, kết quả chính là, khi y ngẩng đầu nhìn về phía Tương Vân Hàng, cả lớp học tràn ngập tiếng hút khí.
Đây là do ai làm! Thật là quá khó nhìn, quá tàn nhẫn, quá ngoan độc a!
Bàn tay đặt trên mặt bàn của Tương Vân Hàng run run. Người anh em ngồi ở bàn bên cũng giật mình, tự nhủ nên thẳng thắn thú nhận, xin được khoan hồng thay cho trừng phạt, nên lẩy bẩy giơ một ngón tay đến trước mặt Tương Vân Hàng, nhăn mặt nói: “Tớ chỉ đánh có một đấm… Thật đó, tuyệt đối chỉ có một đấm…”
Tương Vân Hàng thở hổn hển, đột nhiên đá cái bàn ngã lăn quay: “Mợ nó, ai cho mày động vào cậu ta!!!”
Cả lớp náo loạn. Làm anh em tốt nhất của Tương Vân Hàng, người anh em kia cũng lo lắng, lo cậu nói ra cái gì mất trí, vội vàng chạy tới che miệng cậu: “Tớ chỉ muốn tốt cho cậu!”
Tương Vân Hàng túm lấy tay hắn, muốn đánh, “Tốt cái mông! Tao chính là … thích cậu ta thì đã làm sao!!!”
Lời vừa nói ra miệng, ngay cả bản thân Tương Vân Hàng cũng ngây cả người. Phòng học hoá đá chỉ còn sót lại Trang Liễu, vẫn chưa hiểu rõ tình huống, thong thả đến giúp Tương Vân Hàng nâng cái bàn lên, đẩy hai anh em bọn họ ra, kéo ống tay áo của Tương Vân Hàng cho cậu ta ngồi xuống.
Tương Vân Hàng còn đang ngẩn người, Trang Liễu đã vội vàng truyền đạt tin tức tốt cho cậu: “Tương Vân Hàng, tìm bạn gái đi … Lần này, tớ sẽ giúp cậu ^_^”