Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Thi Vương Trùng Sinh

Chương 15: Máy xúc

« Chương Trước
Với năng lực nhạy bén và cảm giác của Zombie, Lâm Đông đã nghe được thanh âm hoạt động của nhân loại ở bên trong, cũng ngửi thấy được mùi máu tanh, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Ba tên đàn em phát hiện ra khí tức của con mồi, trên mặt đều là vẻ hưng phấn, chạy nhanh về phía tòa nhà trước mắt giống như một pháo đài tận thế này.

Bên trong tòa nhà kia đúng là có không ít người sống sót, khoảng mười người. Trong số đó có mấy người là công nhân xây dựng, còn có cả xã hội đen cùng với nhà đầu tư công trường, chính là Triệu Bằng.

Cũng chính là người đã thu mua trại chăn nuôi của Lâm Đông, còn cho hắn vay một số tiền lớn.

Lúc tận thế buông xuống, gã vừa đúng lúc mang theo hai tên đàn em đang đi thị sát ở công trường này, sau khi phát hiện Zombie liền nhanh chóng tổ chức nhân thủ, dùng xi măng cốt thép đổ bê tông một cái pháo đài.

Bởi vậy có thể may mắn trốn qua được một kiếp, sống sót đến tận bây giờ.

Triệu Bằng vẫn là người lãnh đạo bên trong pháo đài này, cùng với tướng tài đắc lực là Hình Thiên Long. Cùng với mấy tên tiểu đệ tay chân đã khống chế được một đám công nhân xây dựng.

"Triệu tổng, người chúng ta phải ra ngoài đều không trở lại."

Hình Thiên Long cau mày nói, Triệu Bằng cũng rất sầu muộn. Bởi vì mặc dù trong pháo đài rất an toàn nhưng vật tư có hạn, mà bọn họ đã không còn đồ ăn, đều đói đến nỗi ngực dán vào lưng.

"Nếu như không còn cách nào khác, chúng ta đành phải ăn thịt để chống đói, chỉ là không biết có nhiễm phải virus hay không...."

"Ông chủ, chắc là không đâu."

Một cô gái đeo kính ở bên cạnh nói, cô ta là thư ký do Triệu Bằng mời, rất có học thức.

"Bởi vì chỉ có người sau khi chết thì cơ thể mới sản sinh ra virus, cho nên chỉ cần chúng ta ăn sống thì sẽ không có vấn đề gì hết..."

"Triệu tổng, nếu không theo tôi thấy, hay là để tôi tự mình dẫn người ra ngoài tìm một chút đồ ăn đi."

Hình Thiên Long đề nghị, Triệu Bằng lắc đầu.

"Không được, ở bên ngoài quá nguy hiểm."

"Triệu tổng, anh yên tâm đi, trước đây lúc tôi đánh nhau ở đầu đường cầm một thanh đao dưa hấu chém người khắp ba con phố ngay cả mắt cũng không nháy chút nào, với cả thực lực của những con Zombie kia còn chẳng bằng một người sống."

"Anh không chớp mắt, mắt anh không bị làm sao à?"

Triệu Bằng mở miệng hỏi.

"......"

Hình Thiên Long im lặng, mình nói là chém người, kết quả ông ta lại hỏi mắt mình có bị làm sao không.

Đúng lúc này bọn họ nghe thấy tiếng động cơ xe vang lên ở bên ngoài pháo đài, có xe tiến vào sân của công trường.

Mắt Hình Thiên Long lóe lên.

"Triệu tổng, có thể là đám lão nhị quay về."

"Đi, mau ra ngoài xem một chút!"

Tinh thần Triệu Bằng lập tức tỉnh táo, vội vàng đi đến chỗ cửa lớn của pháo đài. Gã hi vọng bọn họ mang được đồ ăn về.

Cánh cửa thép trắng của pháo đài rất kiên cố, các lỗ thông gió to bằng nắm đấm trên cửa không chỉ để thông khí mà còn để quan sát bên ngoài.

Triệu Bằng và Hình Thiên Long úp sấp trước cửa để xem xét.

Cảnh tượng trước mắt lập tức làm hai người rùng mình, bởi vì ở ngoài cửa không phải là lão nhị mà là mấy con Zombie kinh khủng.

He he he he he ~~~~

Nụ cười quỷ quyệt của nữ Zombie thông qua lỗ thông gió truyền vào tai hai người, gương mặt kinh khủng chỉ cách họ vỏn vẹn một cánh cửa. Nữ Zombie đã không kịp chờ để mà yêu thương bọn họ, cô ấy vươn tay cào vào cánh cửa thép, những móng tay sắc nhọn cọ xát vào thép trắng phát ra âm thanh kít kít làm người ta ghê cả răng.

"Đm!!!"

Hai người Triệu Bằng bị một hù dọa lùi về phía sau mấy bước, suýt chút nữa ngã xuống đất.

"Đm, thế mà lại có Zombie!"

"Triệu tổng yên tâm đi, Zombie không thể vào được!"

Hình Thiên Long nói.

"Ừ."

Triệu Bằng gật đầu, con Zombie này tuy quỷ dị, nhưng với mức độ chắc chắn của pháo đài, khẳng định nó không vào được.

"Ầm, ầm, ầm!!!"

Một lát sau tiếng đấm cửa vang lên dữ dội, Tanker đã ra tay, mỗi cú đấm của hắn đều làm cả tòa nhà rung lên.

Người sống sót trong pháo đài đều đã bị quấy nhiễu, nhao nhao đi đến trước cửa muốn nhìn xem đã xảy ra chuyện gì.

Graooo!!!

Tanker gào lớn một tiếng. Tuy hắn có sức rất mạnh thật, nhưng mà với thực lực trước mắt này, đến cả kho đông lạnh cũng không đập vỡ được chứ đừng nói đến pháo đài kiên cố này.

Thế là sau khi đập mấy cái cũng đành từ bỏ. Ngoan ngoãn đứng về phía sau lưng Lâm Đông cho đại ca ra tay, chờ đại ca lấy thêm một "đồ chơi nhỏ nhỏ" để mở cửa ra.

"Con Zombie này biến dị à? Sao lại mạnh đến như vậy?"

Triệu Bằng sợ hãi trong lòng, đây là lần đầu tiên gặp phải loại tình huống này.

Từ khi tận thế bắt đầu, chuyện kỳ quái ngày càng nhiều.

Hình Thiên Long xua tay nói.

"Yên tâm, kể cả có là khủng long cũng không vào được, trừ khi Zombie biết lái máy xúc thì có thể phá sập nơi này."

"Ừ."

Thiệu Bằng gật đầu, trở nên không sợ nữa.

"Để tôi nhìn một chút xem con Zombie này trông như thế nào!"

Ông ta lại đến trước lỗ thông gió, nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài.

Thế nhưng mà lần này ông ta nhìn thấy một thanh niên đang đứng ở bên ngoài. Đồng thời xung quanh hắn còn có ba con Zombie quỷ dị.

"Người đó là... Lâm Đông?"

Triệu Bằng kinh ngạc đã nhận ra hắn, đồng thời khi vừa nhìn thấy hắn thì trong lòng lại tức giận, bởi vì trước tận thế, Lâm Đông đã bán trại chăn nuôi cho ông ta, cũng vay tám ngàn vạn, đến bây giờ vẫn còn thiếu nợ ông ta.....

"Đáng đời! Biến thành Zombie rồi đúng không? Đúng là báo ứng mà!"

Triệu Bằng oán nhưng cũng bội phục trong lòng. Bởi vì dù Lâm Đông đã biến thành Zombie nhưng vẫn cứ sạch sẽ như trước.

Hình Thiên Long nói:

"Triệu tổng, chúng ta không cần phải để ý đến bọn nó nữa, dù sao cũng không vào được, cứ mặc kệ cho bọn nó chơi, chắc là một lát nữa sẽ tản đi."

"Ừ."

Triệu Bằng cũng không quan sát ở cửa nữa, quay lại ngồi vào ghế.

Lâm Đông ở bên ngoài nhìn chằm chằm vào cửa, dù có chìa khóa cũng không thể mở được từ bên ngoài, nhưng mà với cường độ nhục thể của hắn bây giờ, chỉ cần một quyền cũng có thể đập vỡ cửa.

Nhưng mà... Như vậy sẽ làm bẩn quần áo!

Thế cho nên Lâm Đông phất tay lấy một vật từ trong không gian ra, đó là một chiếc máy lớn, một cái cần cẩu bằng thép nối với một cái gầu khổng lồ.

Là một chiếc máy xúc!

Cái máy này hắn lấy từ trong trại chăn nuôi ra, hôm nay vừa lúc phát huy tác dụng.

Oành! Rầm! Rầm! Ruỳnh! Ruỳnh! Ruỳnh!

Chiếc máy xúc bắt đầu hoạt động phát ra tiếng vang thật lớn. Lâm Đông lái máy xúc tiến về phía pháo đài. Vì kết cấu bê tông quá chắc chắn không dễ đào, cho nên hắn quyết định bắt đầu đào từ phía mặt đất, đào một đường hầm đi vào.

"Hả?"

Đám người Triệu Bằng bên trong pháo đài nghe thấy tiếng máy móc liền giật mình.

Cái gì vậy?

Bọn họ liền vội vàng đi tới trước cửa, nhìn xuyên qua lỗ thông gió. Thấy một chiếc máy xúc bằng thép đang chậm rãi lái về phía mình.

"Đây là...."

Tất cả mọi người đều choáng váng.

Máy xúc?

Chẳng lẽ con Zombie này là học sinh giỏi, cái gì cũng biết?

Một màn trước mắt này đã phá vỡ nhận thức của bọn họ.

Hình Thiên Long cũng ngơ ngác, mình vừa nhắc đến máy xúc, kết quả liền thật sự có máy xúc.

Hắn không thể tưởng tượng nổi, Zombie cũng biết lái loại máy móc này.

Như vậy vấn đề hiện giờ, máy xúc mạnh hay pháo đài mạnh?

Lâm Đông miệt mài đào đất, nhanh chóng có một lỗ to ngay trước cửa.

Mặt đất bên trong pháo đài cũng đang dần sụp, ánh nắng bên ngoài đang dần tràn vào.

"Nhanh đi lấy vũ khí! Chuẩn bị liều mạng với bọn chúng!"

Hình Thiên Long phản ứng nhanh chóng, quay đầu ra lệnh.

Từ những tên tay sai đến công nhân xây dựng đều vội vàng lôi ra dao, ống thép, thậm chí là có người lôi ra cả một chiếc cưa điện đang kêu è è!

Bọn họ người đông thế mạnh, tinh thần chiến đấu mãnh liệt!

"Đúng, liều mạng với bọn chúng!"
« Chương Trước