Giản Ninh Huyên chỉ mặc quần bơi, đứng thẳng tắp trước cửa sổ sát đất, dáng người khỏe khoắn cân đôi được ánh nắng chiếu rọi. Sau lưng hắn, một đôi tay nhỏ nhắn mềm mại, đang thoa kem lên trên da hắn, bả vai, cánh tay, phía sau lưng, vòng eo.. Chỗ đi qua, như có một khối băng vậy, một mảnh thấm lạnh.
An Bộ vốn chỉ muốn bôi lưng cho hắn, còn lại để chính hắn tự bôi, bất quá sau khi chạm vào da hắn, giá trị sinh khí của cô bắt đầu vụt vụt dâng lên, mà tùy chỗ cô chạm vào mà tăng lên, biên độ cũng không giống nhau.
Lúc chạm vào vai tăng 2, 3 điểm; mà lúc chạm vào lưng lập tức tăng 4, 6 điểm; lúc chuyển đến đùi lập tức tăng mạnh lên 12 điểm!
An Bộ âm thầm suy đoán, những bộ vị này có thể là bộ phận mẫn cảm của Giản tiên sinh, nếu như cô bôi nhiều lên mấy lần, có thể hay không đột nhiên xuất hiện một cái bạo kích?
An Bộ lại lấy một đống kem chống nắng vào tay, ánh mắt quét một lần trên người hắn, sau đó không có ý tốt vươn tay, từ hông bên cạnh đi vòng qua, tìm được bụng của hắn, hiện lên tư thế nửa vây quanh, đồng thời nhón chân lên, ghé vào lỗ tai hắn nói khẽ: "Giản tiên sinh, đằng sau đều thoa xong, bộ phận còn lại, anh tự thoa hay để tôi hỗ trợ?"
Giản Ninh Huyên chỉ cảm thấy phía sau lưng một mảnh mát lạnh, trong cơ thể lại dâng lên một ngọn lửa rực nóng, lấy tốc độ chóng mặt càn quét toàn thân, sau đó hội tụ đến một chỗ. Quần bơi bỗng nhiên kéo căng, phảng phất như một giây sau liền sẽ phá kén mà ra.
Giản Ninh Huyên bỗng nhiên nắm lấy bàn tay đặt ở eo hắn, hướng về phía trước một chút, lập tức lập tức cảm giác hai đoàn mềm mại dán lên phần lưng của hắn, xuyên qua lớp vải mỏng, truyền đến để cảm xúc của hắn cơ hồ mất khống chế.
Một cỗ khí tức ấm áp chậm rãi rót vào da thịt buốt lạnh của An Bộ, giá trị sinh khí tại thời khắc này, thần kỳ đột phá 30 điểm.
Nhưng là, tư thế hiện tại của bọn họ có vẻ như có chút quá thân mật, nhìn như An Bộ từ phía sau ôm lấy eo Giản Ninh Huyên.
"Giản tiên sinh, tư thế này không tiện bôi kem chống nắng." An Bộ cảm thấy mình khiến mèo chủ tử nhà mình thất kinh.
Giản Ninh Huyên hiện tại cái kem quỷ gì đều không nghĩ bôi, chỉ muốn bổ nhào vào người phụ nữ phía sau lưng.
Đang lúc hắn nghẹn đủ hỏa khí chuẩn bị biến thành hành động, một tiếng chuông điện thoại di động bỗng nhiên không biết thời thế vang lên đến: "Sự cô đơn nhất, chính là ta sống, mà ngươi đã chết; kết cục bi ai nhất, chính là ta chết rồi, mà ngươi còn sống.."
"A, điện thoại di động của tôi." An Bộ kiếm mấy lần, Giản Ninh Huyên chỉ có thể bất đắc dĩ buông tay, hai đạo ánh mắt lợi hại bắn thẳng về phía chiếc điện thoại kia.
An Bộ một bên nghe, một bên đem kem chống nắng đưa cho Giản Ninh Huyên, ra hiệu tự hắn thoa.
"Vũ Hạo, xin chào."
Nghe được cái danh tự thuộc về đàn ông này, ánh mắt Giản Ninh Huyên trầm xuống.
"Ăn cơm? Không có gì, tôi hiện tại ở Ngân Á nghỉ ngơi.. Ân, cùng bạn cùng một chỗ.. Thật sao? « khuynh thành tuyệt đại » đã quay xong? Chúc mừng.. Tốt, nhất định, chờ tôi trở về lại.." Lời còn chưa dứt, chỉ thấy một mảnh bóng đen để lên đến, bờ môi bị ngăn chặn, cả người rơi vào vòng tay hữu lực.
An Bộ ngẩng đầu lên, đối diện một đôi mắt màu lam, tóc trên trán rủ xuống nhẹ nhàng đảo qua mắt của cô, trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có giọng nói trong điện thoại di động vang lên hỏi: "Uy? An Bộ? Cô còn đang nghe sao?"
Một cánh tay đưa đến, nhẹ nhàng đem điện thoại từ trong tay An Bộ điện thoại rút đi, ấn kết thúc trò chuyện, ném tới trên ghế sa lon. Thân thể nghiêng về phía trước, càng thêm quấn quýt hôn sâu.
An Bộ cật lực ngửa ra sau, thân hình hiện ra một đường cong duyên dáng, hai tay ngừng giữa không trung, toàn bộ thân thể đều bị khảm thật sâu vào trong ngực hắn.
Giản Ninh Huyên nhiệt độ cơ thể dần dần lên cao, khí nóng nhiễm lên trên mặt An Bộ khiến gương mặt cô xuất hiện một tầng nhàn nhạt màu hồng. Lạnh nóng giao hòa ở giữa, xung quanh hai người hiện ra một mảnh sương mờ.
Không biết qua bao lâu, Giản Ninh Huyên thoáng thối lui, nhìn chăm chú bờ môi đỏ bóng kia, chuyên chú mà sáng tỏ.
"Tôi có chút đợi không kịp." Giản Ninh Huyên thấp giọng nói, "chờ không nổi muốn trở thành bạn trai của em."
An Bộ hóa đá bên trong: "..."
"Em nguyện ý không, Bộ Bộ?" Hai chữ cuối cùng, giống như là bơ, tại đầu lưỡi mềm nhẵn quanh quẩn.
An Bộ có chút hé miệng, lần thứ nhất không biết làm sao phản ứng.
Giản Ninh Huyên nhẹ nhàng cười một tiếng: "Cứ quyết định như vậy đi."
Vừa dứt lời, một vòng huyễn thải bỗng nhiên hiển hiện, đem cả người An Bộ chiếu rọi, phảng phất như pháo hoa nở rộ, lấp lánh động lòng người.
".. Không phải muốn đi ra biển bơi sao?" Qua thật lâu, An Bộ mới tìm được thanh âm của mình, "Chúng ta lên đường đi?"
"Ừm." Giản Ninh Huyên tùy ý mặc vào một kiện áo sơmi, sau đó cầm tay An Bộ rời phòng, đi về phía bờ biển.
Nhìn qua bóng lưng của hắn, An Bộ trong mắt vẫn một mảnh tử khí. Vô luận cô biểu hiện được có bao nhiêu nhiệt tình, đều không thay đổi được cô là một cỗ thi thể. Vì che giấu tung tích, cô sẽ không ở một nơi dừng lại quá mười năm, chờ đến đúng lúc, cho dù tiếc đến đâu, cô cũng sẽ rời đi. Như vậy, trước khi đi, phải chăng muốn đem hắn lưu lại bên cạnh mình, chiếm lấy mười năm quý giá của hắn?
"Phát ngốc cái gì dấy?" Giản Ninh Huyên dùng ngón tay chọc nhẹ một chút lên trán cô, "Không đi bơi sao?"
"Du lịch!" An Bộ đem váy cởi một cái, cất bước chạy về phía sóng lớn cuồn cuộn.
Váy bị quăng trên đầu Giản Ninh Huyên, chờ hắn lột xuống, chỉ kịp nhìn thấy một người mặc bikini, trực tiếp nhìn về phía bóng lưng yểu điệu.
Giản Ninh Huyên: Quả nhiên mặc bikini..
Thời điểm hai người tiếp xúc thân mặt, Giản Ninh Huyên liền đối với dáng người của An Bộ từng có ngắn ngủi mà thiết thực "Nắm giữ". Bây giờ nhìn thấy cô mặc bikini, lại càng cực kỳ mê người.
An Bộ lặn dưới nước một hồi, đợi cô từ chui ra khỏi mặt nước, liếc mắt liền phát hiện Giản Ninh Huyên ngay cách đó không xa, bởi vì trên cánh tay hắn kẹp lấy phao cứu sinh thực sự quá cay mắt, chẳng những so người khác lớn gấp hai, hình dạng còn đặc biệt kỳ quỷ, là một chỉ có được ba cái đầu Q bản ma thú.
An Bộ thấy buồn cười, lặng lẽ đi qua, nhịn không được tiện tay chọc chọc cơ bụng của hắn.
Giản Ninh Huyên thân thể cứng đờ, nhanh chóng đem mặt vùi vào trong nước, vừa vặn nhìn thấy hai cặp đùi đẹp trượt qua ánh mắt, bơi về phía phía sau hắn, lập tức chỉ nghe "Soạt" một tiếng, một bóng người ở bên cạnh hắn chui ra.
Giản Ninh Huyên tay mắt lanh lẹ, một thanh nắm eo của cô.
An Bộ vỗ vỗ phao cứu sinh, hỏi: "Anh không biết bơi?"
"Biết."
"Vậy anh ôm phao cứu sinh làm gì? Còn chọn một cái như thế.. Có sáng tạo."
Giản Ninh Huyên: "Anh ôm phao cứu sinh, em liền sẽ chủ động bơi tới bên cạnh anh. Anh lựa chọn một cái bắt mắt nhất, liền không cần lo lắng em tìm không thấy anh." An Bộ không nhìn thấy màu sắc, cho nên hắn hay dùng hình dạng đến hấp dẫn cô.
An Bộ: "Anh không có chút nào bận tâm hình tượng của mình sao?"
"Hình tượng là loại, chỉ trước mặt người mình coi trọng mới có giá trị."
An Bộ: "Tôi là người anh coi trọng sao?"
Giản Ninh Huyên: "Phải."
"Kia hình tượng của anh trước mặt tôi đã bị hủy, trong lòng tôi Giản tiên sinh là người cao lãnh tinh anh, tuyệt đối sẽ không ở trước mặt mọi người ôm một con ma thú (phao cứu sinh) vẩy nước."
Chính ôm An Bộ Giản tiên sinh: "..."
"Cho nên," An Bộ xụ mặt nói, "Chia tay đi."
Vừa xác định quan hệ yêu đương bất quá một canh giờ liền bị chia tay.
Giản tiên sinh: "..."
Lý do cự tuyệt Giản Ninh Huyên, An Bộ cũng không có cảm giác thở phào, ngược lại có loại ngột ngạt không nói ra được.
Lúc này, Giản Ninh Huyên bỗng nhiên mở miệng hỏi: "Sau khi chia tay, em sẽ còn để anh và em ở cùng nhau sao?"
An Bộ gật đầu.
"Sẽ còn làm đồ ăn ngon cho anh sao?"
An Bộ gật đầu.
"Sẽ còn theo anh đi tập sao?"
An Bộ gật đầu.
"Sẽ còn vẩy anh sao?"
An Bộ gật đầu.. Hả?
"Anh hiểu được." Giản Ninh Huyên sờ sờ đầu cô, "Anh sẽ chờ em." Chờ em đến tỏ tình, sau đó lại chính thức kết giao. Quả nhiên đúng vậy, không phải chỉ là bị hắn đoạt cơ hội tỏ tình sao, sớm biết cô để ý như vậy, hắn liền nhịn thêm..
An Bộ nhìn hắn: Anh đến cùng hiểu cái gì rồi?