Chương 45
“Ta không sợ chết,cho dù phải hy sinh cái mạng này đổi lại mạng hắn cũng không tiếc.”
“Ngoại trừ cung cấp máu cũng không được bởi vì thân thể y đã hư thối,cộng thêm phải ở nơi này bảy bảy bốn mươi chín ngày khởi tử hồi sinh phải dùng linh chi thảo ngâm mới có thể khiến y khôi phục nguyên trạng,loại
cỏ linh chi này chỉ sinh trưởng phía trên đỉnh núi nhưng rất nhanh héo tàn,chỉ mỗi sáng sớm mới có thể nhìn thấy,cho nên mỗi ngày ngươi cần nhân lúc sáng sớm lêи đỉиɦ núi hái,trước khi mặt trời lặn phải về đến nơi này,mới kịp lấy máu bôi lên thất khiếu trên người hắn, ngươi có thể không?”
“Đương nhiên.”Long Khiếu Thiên đồng ý như đinh đóng cột,vì biểu hiện quyết tâm hắn lấy ra chủy thủ rạch một đường lên làn da mình để cho máu chảy ra,chiếu
theo lời cao nhân dặn hắn đem máu bôi lên mấy vị trí trên xác Ninh Đan Hi,chờ đến sáng hôm sau lại ra cửa lên trên đỉnh núi hái cỏ linh chi,sau lại vội vàng chạy về nhà tranh,đem thi thể Ninh Đan Hi ngâm trong nước đầy cỏ linh chi,sau đó lại bôi máu tươi của mình lên,một ngày lại một ngày,hắn vì cứu Ninh Đan Hi không ngại cực nhọc cũng chưa từng lên tiếng than khổ.
Nói cũng kỳ quái,làn da hư thối của Ninh Đan Hi dần dần khép lại,khôi phục bóng loáng trắng mịn như ban đầu,làm Long Khiếu Thiên không khỏi phấn chấn,cho dù bản thân bởi vì mỗi ngày mệt mỏi cùng thiếu máu mà càng gầy yếu.
Tô Tam nhìn
khí sắc hắn càng ngày càng kém,khuôn mặt cũng càng ngày càng ốm,bộ dáng như mệt chết, rất lo lắng thân thể hắn chịu không nổi,vài lần muốn chạy đến giúp hắn,nhưng đều bị cao nhân ngăn cản.”Nếu muốn cứu sống Ninh Đan Hi,thì đừng đến đó cứu hắn,chỉ có dựa vào năng lực của hắn mới cứu được người kia khởi tử hồi sinh.”
Tô Tam tuy có đầy bụng bực tức,nhưng nghĩ đến hắn là người duy nhất có thể cứu Ninh Đan Hi cùng Vương gia,cho nên không dám mặt đối mặt với hắn,chỉ có thể đem bất mãn nuốt vào trong bụng.
Càng gần đến kỳ hạn bốn mươi chín ngày,Long Khiếu Thiên trong lòng càng thêm tin tưởng cùng kiên trì,thi thể Ninh Đan Hi dưới sự cố gắng của hắn trở nên giống trẻ sơ sinh làn da đỏ ửng tản ra hồng phấn sáng bóng,mái tóc dài rậm rạp tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể tỉnh lại.
Còn Long Khiếu Thiên thì ngược lại cả người gầy gò cơ hồ chỉ còn lại da bọc xương,bước chân đi trên mặt đất lảo đảo không vững,giống như đem tinh lực cùng sinh mệnh của mình chuyển sang trên người Ninh Đan Hi nhưng hắn vui vẻ chấp nhận.
Tô Tam lo lắng không thôi,mắt thấy cuối cùng ngày đó đã đến nhưng không thấy Ninh Đan Hi có dấu hiệu tỉnh lại,hắn nhìn về phía cao nhân ngồi trên ghế nhàn nhã vô sự,rốt cục nhịn không được lấy tất cả oán hận chất chứa trong lòng thổ lộ ra ngoài.”Ngươi thật sự có cách cứu Ninh công tử sao? Mấy chục ngày qua không thấy ngươi làm chuyện gì,chỉ có Vương gia một mình làm tất cả,Ninh công tử đến bây giờ còn chưa sống lại, ngươi không phải là người không biết gì,muốn nhân cơ hội hại chết Vương gia của ta chứ?”
Cao nhân bàn tat phe phẩy cây quạt,không nhanh không vội mở miệng:”Ngươi khẩn trương cái gì? Là hắn tự nguyện liều mình đi cứu người chứ ta đâu buộc hắn, cho dù hắn chống đỡ không nổi cũng do hắn tự tìm.”
“Ngươi không phải cao nhân sao? Lại còn nói mát như vậy!”
“Ta chỉ nói lời thật!”Cao nhân cũng không giận chỉ thản nhiên nói:”Nếu ngươi nghe không quen vậy mời trở về,không ai ép ngươi ở lại.”
“Ta nể ngươi là ân nhân cứu mạngVương gia mới lần nữa chịu đựng ngươi,nhưng nếu ngươi vẫn bày ra thái độ không để ý gì,ta sẽ không nhịn nữa.”Tô Tam thẹn quá thành giận,đang muốn phát hỏa đột nhiên nghe trong phòng truyền đến tiếng động kỳ lạ.
” Là tiếng gì?”Lực chú ý của Tô Tam lập tức bị dời đi,hắn đi vào liền thấy,Ninh Đan Hi vốn đã chết nằm trong thùng gỗ ngâm cỏ linh chi bỗng dưng đứng lên.
“A!!!!!” hắn hét lên một tiếng, sợ tới mức ngã xuống nền đất,” Quỷ!!!!”
Lúc này Long Khiếu Thiên từ trên núi gấp gáp trở về nghe thấy Tô Tam hét lên như sấm,nhanh chân vọt vào xem xảy ra chuyện gì,nào biết vừa vào trong phòng, đã nhìn thấy người đứng thẳng trước mặt,nháy mắt mừng như điên lủi khắp toàn thân,kinh ngạc thét lên.” Đan Hi!”
” Ta……. Không phải đã chết sao?” Ninh Đan Hi mờ mịt nhìn hai người lại cúi đầu nhìn xuống chân mình,” Chân của ta có thể đi rồi? Tại sao lại như vậy?”
“Là Long Khiếu Thiên cứu ngươi!”Cao nhân chậm rãi sải bước đi vào,giúp hắn giải hết nghi ngờ,”Ngươi nên cảm ơn hắn,vì cứu được mạng ngươi,hắn chẳng những mỗi ngày trích máu tươi còn lên tận đỉnh núi hái cỏ linh chi,để thân thể ngươi không bị thối rửa.”
Ninh Đan Hi kinh ngạc nói không ra lời,còn chưa kịp suy nghĩ Long Khiếu Thiên đã bước một bước xa chạy đến ôm y,” Đan Hi,ngươi cuối cùng đã sống lại!”Hắn mừng rỡ như điên nước mắt vui sướиɠ không ngừng rơi xuống.
“Ninh công tử thật đã sống lại,ta còn giật mình tưởng quỷ.”Tô Tam bò khỏi mặt đất,không dám tin nhìn chăm chú vào Ninh Đan Hi,giống như muốn xác nhận đây có phải ảo ảnh hay không.” Thì ra cao nhân thật sự thần thông quảng đại,lúc trước ta còn chỉ trích cao nhân thật không phải,thật quá bất kính!”
” Khiếu Thiên, ngươi……..” Ninh Đan Hi ngước mắn nhìn dáng vẻ xanh xao vàng vọt của Long Khiếu Thiên,” Tại sao lại gầy thành như vậy?”
“Đó là đương nhiên,hắn đem một nửa máu trong người truyền cho ngươi,tương đương đem một nửa sinh mạng cho ngươi,không suy yếu mới là lạ,nếu không ngươi cho rằng hai chân đã gãy tại sao có thể lần nữa đứng lên?”
Ninh Đan Hi đau lòng xoa lên mặt hắn,rơi lệ xuống,” Tại sao ngốc như vậy? Tại sao xả thân cứu ta?”
” Bởi vì ta không muốn mất đi ngươi nữa,” Không quản những người khác còn ở đây,Long Khiếu Thiên hôn lên giọt lệ nóng trên mặt y,” Ngươi chết ta sống còn ý nghĩa gì? Ngươi thật nhẫn tâm,bỏ đi để lại một mình ta.”
“Ta nghĩ đến chỉ cần ta chết, Hoàng Thượng sẽ thả ngươi.”
“Đó là sách lược phụ hoàng muốn ta chết tâm,ông ấy nghĩ chỉ cần như vậy có thể bức ta cưới Duyệt Bình công chúa,thật sự
đánh giá thấp tình yêu ta dành cho ngươi.”Long Khiếu Thiên ôm y thật chặt,”Ta tin tưởng trải qua chuyện này, phụ hoàng sẽ không bao giờ giống chúng ta,huống chi ta đã lấy ngươi vào cửa.”
Ninh Đan Hi nhướng cao mày,” Vân vân,ta khi nào thành thân với ngài,ta tại sao không biết?”
Long Khiếu Thiên cười ha ha,” Hiện tại đổi ý đã không kịp,chúng ta đã bái đường thành thân trước mặt phụ hoàng cùng đại hoàng huynh! Ngươi đã là chánh thất của vương gia ta!”
Ninh Đan Hi nén đi chút ít ngọt ngào nổi lên trong lòng,véo hắn một cái,” Ta còn chưa tha thứ ngươi!”
Long Khiếu Thiên xụ mặt xuống,ăn nói khép nép xin tha thứ.”Đan Hi…..”
“Hơ! Hai người các ngươi muốn tình chàng ý thϊếp tới khi nào?” bị bỏ qua ở một bên,cao nhân không vui xen vào giữa hai người”Nơi này là nơi thanh tĩnh, không phải là nơi vợ chồng các ngươi ân ái!”
Ninh Đan Hi nghe xong thẹn thùng cúi đầu,Long Khiếu Thiên nhìn sang hướng cao nhân nghiêm mặt nói:” Đan Hi có thể chết đi sống lại đều do công lao của ngài, nếu không chỉ sợ ngươi sẽ vĩnh viễn cách khỏi ta,ta thật không biết nên cảm ơn ngài thế nào mới tốt,xin nhận một cái dập đầu của ta.”
“Lạy thì miễn đi,ta ghét nhất loại lễ tiết phiền phức!”Cao nhân lấy ra một bình thuốc ném cho Ninh Đan Hi,”Nhìn một nữa khác của ngươi thành tâm cảm tạ ta như vậy,này cầm đi,chờ một lát cho hắn dùng,có thể bồi bổ thể lực mấy ngày qua,để tránh hắn chống đỡ không đến ngày mai sẽ ngã xuống,mắc công đổi lại ngươi đến cầu ta cứu hắn.”
Ninh Đan Hi cảm kích đón lấy,” Ta sẽ làm theo.”
“Sắc trời đã tối,các ngươi ở lại đây một đêm cuối cùng,sáng sớm ngày mai các ngươi cũng nhanh xuống núi,đỡ phải ở lại đây chướng mắt!” Nói xong,cao nhân sải bước đi ra ngoài,Tô Tam cũng lập tức lui ra,để lại không gian cho cặp vợ chồng mới.