Thị Tẩm Mỹ Lang

5.29/10 trên tổng số 7 lượt đánh giá
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Edit: uyuhakuso Vương gia hôm nay.... nô bộ năm xưa. Long Khiếu Thiên liếc mắt nhìn xuống người thư sinh ở phía dưới cũng dáng vẻ của năm xưa gương mặt anh tuấn. " Ngươi hãy nghe kỹ cho ta, kể từ ngà …
Xem Thêm

Chương 15
Nghe hắn nói thật lòng tổng quản tin là thật,không khỏi cảm động,” Ta còn nghĩ Vương gia thủy chung cánh trong lòng chuyện mười năm trước đến nỗi hận Ninh phủ cùng thiếu gia,không thể tưởng được ngài chẳng những không truy cứu còn rất mực quan tâm thiếu gia,lão gia trên trời có linh thiêng nhất định cảm thấy vui mừng.”

“Chuyện quá khứ dù sao cũng đã qua,”Long Khiếu Thiên nhận lấy chén thuốc nóng hổi trong tay ông,ngồi trở lại vị trí bên giường,”Chuyện ngày xưa ta đã sớm

quên,tổng quản cũng không cần nhắc trở lại,ta hiện tại chỉ là bạn tri kỷ của Đan Hi,không có suy nghĩ khác trong đầu.”

Ninh Đan Hi lạnh lùng nhìn hắn,lời nói dối này hắn còn dám nói ra khỏi miệng.

“Ta thật hồ đồ,Vương gia thân phận sớm đã khác trước kia,thiếu gia cũng có thê tử đương nhiên không thể giống như quá khứ,ta thật

không nên nhắc lại chuyện đã qua.”Tổng quản cho rằng lúc trước lão gia dùng thủ đoạn tàn nhẫn bắt buộc bọn họ tách ra,nhưng hiện tại xem ra đúng là chính xác,bọn họ một người đã lấy vợ,một người quyền cao chức trọng,tiền đồ sáng lạn,tốt hơn trước kia khi chết không có con lo ma chay,dù sao hai nam nhân yêu nhau vĩnh viễn không thể được mọi người chúc phúc.

“Đến đây,Đan Hi,”Long Khiếu Thiên đưa tay ôm hắn tựa vào ngực mình,sau đó dùng thìa múc thuốc đưa đến miệng hắn.”Ta đút ngươi uống thuốc.”

Ninh Đan Hi nhanh chóng giãy dụa không muốn phối hợp hắn diễn kịch,nhưng Long Khiếu Thiên giữ chặt eo hắn,nói nhỏ bên tai:” Nếu ngươi không chịu ngoan ngoãn uống xong,ta sẽ ở trước mặt tổng quản dùng miệng đút ngươi! Cho ông ấy có

biết quan hệ chân chính giữa ta và ngươi!”

Ninh Đan Hi cả người chấn động không thể không mở môi,uống nước thuốc người kia đút,mùi vị khổ sở lập tức tràn ngập khoang miệng,hắn ép mình nuốt xuống cổ họng,con ngươi ngấn nước rũ xuống giống như rung động rơi nước mắt,không biết vì chịu khổ vị đắng của thuốc hay không cam lòng bị người ta quản chế.

” Nhìn ngươi xem uống mà thuốc còn chảy ra.”Long Khiếu Thiên dùng ống tay áo lau đi ít nước còn sót bên khóe môi,giống như trượng phu tận tâm hầu hạ nương tử dịu dàng nói:” Có phải rất đắng hay không? Nhẫn nại một chút,thuốc đắng dã tật phải uống hết bệnh mới mau khỏi.”

Ninh Đan Hi rốt cuộc nghe không nỗi hắn nói nhảm,một trận buồn nôn đánh úp lại,thuốc nuốt vào trong bụng lại dâng lên,cảm giác buồn ôn ọc đến không thể nhịn được,hắn không biết lấy khí lực từ đâu đưa tay đẩy ra Long Khiếu Thiên nôn xuống nền đất,còn có cả uế vật ra ngoài,ngay cả cẩm bào trên người Long Khiếu Thiên cũng khó tránh khỏi.

Long Khiếu Thiên nhất thời không chú ý,bị người ta dùng sức đẩy thìa trên tay bộp một tiếng vỡ vụn trên mặt đất,nhìn trên đất cùng trên người đầy vết bẩn,hắn cơ hồ nổi trận lôi đình,hắn là người có địa vị cao lại nhân nhượng chịu đút người bình thường như

y uống thuốc,nhưng y lại dám đẩy mình ra,còn nôn tất cả thuốc hắn đút uống,thật không biết điều! Y chán ghét hắn đυ.ng vào người vậy sao?

“Thiếu gia,ngài tại sao lại nôn ra?” Tổng quản nhìn Ninh Đan Hi không ngừng nôn,lo lắng đi đến trước hỏi:”Có phải trong người không khỏe? Ta sẽ mời đại phu đến thăm người!”

“Không cần,ta nôn xong cảm thấy khỏe rất nhiều.” Ninh Đan Hi ngước lên gương mặt tái nhợt,vội vàng ngăn cản bởi vì trong nhà đã không còn tiền để mời thầy thuốc,hắn không thể để cho Long Khiếu Thiên lần nữa mượn cơ hội lừa gạt.

” Nhưng thiếu gia,dáng vẻ ngài xem ra rất khó chịu…….”

“Đan Hi đã nói không cần mời đại phu,tổng quản cũng đừng đi một chuyến tay không,ta xem hắn chẳng qua không quen uống thuốc đắng mà thôi.” Long Khiếu Thiên nén xuống tức giận,mặt ngoài bình tĩnh nhìn không ra một tia sơ hở.” Nhưng thật tiếc bát thuốc này.”

“Ta sẽ lấy thêm một bát,thuận tiện lấy chổi đến dọn sạch.” Tổng quản bị thuyết phục,vội vàng đi ra ngoài.

” Ngươi tại sao nôn hết thuốc ra ngoài?” Long Khiếu Thiên cúi xuống giữ lấy người hắn,buộc y nhìn thẳng vào

hắn,”Đó là chén thuốc tổng quản canh trước lò lửa đã lâu,ngươi lại lãng phí? Đó là số thuốc ta dùng tiền mình để mua,chẳng lẽ ngươi không sợ tiền thuốc sẽ tăng lên sao?”

” Nói chuyện không cần quanh co lòng vòng,ta đồng ý điều kiện của người,tùy ngươi muốn làm thế nào thì làm,như vậy ngươi hài lòng chưa?”

“Kẻ thức thời là trang tuấn kiệt,đây mới là Đan Hi tốt của ta!” Long Khiếu Thiên vẻ mặt dương dương đắc ý,nỗi khổ mười năm qua,ngày ngày trả qua cuộc sống địa ngục,hắn nhất định sẽ đòi lại tất cả trên người Ninh Đan Hi,năm đó chịu nổi khổ phản bội,hắn nhất định sẽ trả cho y gấp đôi.

Hắn tuyệt không thể chịu đựng bản thân chịu khổ nhiều năm,vứt bỏ nhìn hắn ôm thê tử sống an nhàn,càng không thể chịu đựng được hắn cười vui vẻ trước nữ nhân tự xưng là thê tử cùng đứa bé có chung dòng máu với hắn,nụ cười đó rõ ràng thuộc về hắn,thân thể kia cũng thuộc về hắn,hiện tại lại bị thê nhi hắn chiếm toàn bộ!

Hắn không cam tâm,Ninh Đan Hi dựa vào cái gì có được

hạnh phúc? Chẳng lẽ y đã quên tất cả quá khứ? Quên y từng yêu hắn rồi ruồng bỏ rời khỏi hắn?

Nếu Ninh Đan Hi nghĩ có thể thoát khỏi hắn,vậy mười phần sai,từ nay về sau chỉ cần hắn muốn,hắn liền triệu người đó đến,dùng thân thể y để phát tiết nhu cầu, nhưng đó không phải hắn còn yêu y mà chỉ là triển khai kế hoạch trả thù.Mặt trời ngã về phía tây,vương phủ tráng lệ bao phủ một mảnh hoàng hôn,sau khi Ninh Đan Hi

đóng cửa bố trang đúng hẹn đi đến,một thân áo bào trắng phiêu dật theo gió tung bay,khuôn mặt tuấn mỹ u ám giống như phải đến pháp trường không có một chút vui sướиɠ.

Long Khiếu Thiên sớm ở trong phòng chờ y,vừa thấy y xuất hiện,lập tức bày ra thái độ kêu căng,nói móc:” Ngươi thật đến đúng hẹn,ta còn nghĩ rằng ngươi trinh tiết liệt sĩ nhất định chết cũng không phục tùng! Thì ra chỉ là cọp giấy,cuối cùng không phải cũng bò lên giường ta sao.”

Ninh Đan Hi im lặng không lên tiếng đi đến trước mặt hắn,bắt đầu cởi nút áo trên người,chỉ thấy bàn tay cởi y phục có chút run rẩy.

“Ngươi đang làm gì? Không nghe ta đang nói gì với ngươi sao?” Thấy y không để ý mình,Long Khiếu Thiên nhíu lại mày kiếm,vẻ mặt không vui.

” Vương gia muốn ta đến phòng ngài không phải để thị tẩm sao?” Ninh Đan Hi trả lời không có chút tình cảm” Vậy cần gì nói lời vô nghĩa?Muốn thì nhanh một chút!”

” Ngươi!” Long Khiếu Thiên nghe những lời y nói,vẻ mặt hắn bỗng chốc đen kịt,giận giữ nhanh chóng xông ra,”Được,ngươi đã nóng lòng lên giường cùng ta,vậy bổn vương sẽ không khách khí!”

Hắn thình lình kéo lấy tay y,một đường kéo đến trên giường,động thủ cởi tất cả y phục trên người y,lộ ra

thân thể tuyết trắng

nõn nà.

Ninh Đan Hi quay mặt sang phía khác,chờ đợi cuồng phong bạo vũ phủ xuống,y tựa như cương thi lẳng lặng nằm im,gì cũng không nghĩ,gì cũng không nhìn, chỉ cầu mọi chuyện nhanh

chấm dứt.

Thêm Bình Luận