Chương 3: Hung thai chuyển dạ
Lung Bà thấy vậy mới thở phào nhẹ nhõm bởi vì có Lão Lý sử dụng cây đao này, cho dù người phụ nữ đó thực sự biến thành ác linh, hai người ít nhất cũng có thể đối phó được!
Nhưng khi Lung Bà nhìn vào bụng người phụ nữ, bà không khỏi kêu lên:
"Đáng chết, lão bà này sao có thể gặp phải tà thuật như vậy chứ? Hung Thai Chuyển bụng!"
“Trong xã hội hòa bình ngày nay, chân long tọa đường”.
“Những kẻ dùng tà thuật này để hãm hại người như vậy không sợ bị sét đánh sao?”
Lão Lý nghe vậy liền nhìn qua đập vào mắt ông là vết thương dài trên bụng người phụ nữ, máu đen không ngừng chảy ra từ vết thương. Điều kỳ lạ nhất là vết thương không được khâu bằng kim và chỉ. Thay vào đó là một con rết khổng lồ to bằng ngón tay cái và dài bằng lòng bàn tay người trưởng thành cắn vào!
Con rết cắn một đầu vết thương và dùng móng vuốt giữ phần còn lại. Bằng cách này có thể giữ cho bụng của người phụ nữ không bị vỡ!
Con rết đáng sợ đó thấy có người phát hiện ra mình, lập tức nhảy lên chui vào miệng Lung Bà. May mắn thay, Lão Lý đủ nhanh để tóm lấy con rết lôi ra và ông lấy cây đao chém vào thân con rết mà quát:
"Sao mày dám làm tổn thương người khác hả nghiệt súc!"
Con rết hung dữ bị thanh đao chém vào không đứt lìa nhưng nó lại đang bắt đầu cuộn tròn trên tuyết và co giật như bị sét đánh.
Lão Lý thấy vậy lại giơ cây đao định chặt thêm cái nữa nhưng Lung Bà ngăn lại.
"Đừng manh động, Lý lão nhân, con nghiệt súc này có thể sẽ hữu dụng!"
Lung Bà liền gọi Tam Hỏa lấy một bình hồ lô rồi nhét con rết vào trong.
Vết thương trên bụng người phụ nữ nổ tung ngay lập tức khi con rết rời vị trí. Trong bụng, máu đen quấn quanh đứa bé và chảy ra.
Lão Lý thấy vậy cũng nhanh chóng chạy đến bế đứa bé lên, nhìn kỹ:
”Là một bé trai, mặc dù hơi thở của đứa bé yếu ớt và không khóc cũng không quấy nhưng đứa bé vẫn còn sống!”
Lung Bà vội bế đứa trẻ đến thùng nước và tắm cho nó bằng nước ấm đã chuẩn bị sẵn. Sau đó Lung Bà quay lại dùng giọng dịu dàng an ủi nói với người phụ nữ kia:
"Cô gái, cô có thể yên tâm rồi. Đứa bé còn sống, đứa bé đã sinh ra tại nhà ta, vậy bà già này sẽ giúp cô nuôi nó!"
Người phụ nữ nghe vậy, toàn thân máu me, cơ thể tàn tạ cố gắng đứng dậy, nhìn đứa trẻ sơ sinh với đôi mắt đầy máu và nước mắt.
"Con ngoan của mẹ, từ nay về sau con phải ngoan ngoãn. Mẹ phải đi rồi."
Nói xong, cô cố gắng hết sức quỳ xuống trước mặt Lão Lý và Lung Bà.
“Đời sau tôi sẽ báo đáp hai ân lớn này!”
“Mặt dây chuyền ngọc và cây kim vàng này là vật tổ của đứa trẻ, đều nhờ hai vị giữ lấy vậy.”
Người phụ nữ nói xong liền ngã xuống đất, hiển nhiên nỗi ám ảnh trong lòng cô đã biến mất, linh hồn cô yên tâm rời khỏi cơ thể và đầu thai.
Lão Lý buồn bã thở dài, hồi lâu mới hỏi:
"Lạ thật, tôi nghe người ta nói đứa trẻ nào cũng có dây rốn nối với mẹ. Tại sao đứa trẻ này không có ??"
Vẻ mặt Lung Bà liền đổi sắc đầy hận thù:
“Đứa bé được nhét vào bụng người phụ nữ này, sao có thể có dây rốn!”
"Tội nghiệp cô gái này căn bản không phải là mẹ ruột của đứa bé!"
Lão Lý vẻ mặt kinh ngạc:
"Có chuyện như vậy!?"
Lung Bà bế đứa bé vào nhà giải thích với Lão Lý:
"Đây chính là Tiên Gia mách bảo, họ nói có thể đứa bé bị cấy vào trong bụng trở hung thai!"
"Chỉ có người có mối thù sâu đậm mới có thể trả thù tàn nhẫn như thế này!"
“Lấy đứa trẻ mới hình thành của kẻ thù ra khỏi cơ thể người mẹ, hòa cùng máu ngũ độc vào cơ thể người phụ nữ sinh năm âm tháng âm.”
"Người phụ nữ đó cũng phải là người thân của đứa trẻ."
“Sau khi đứa trẻ trưởng thành, người phụ nữ sẽ bị tra tấn đến chết mà không chờ sinh ra”.
"Cứ như vậy, sẽ mất đi một xác và hai mạng ."
"Sau đó sẽ hình thành hai ác linh tràn đầy cuồng nộ, không có lý trí, bọn họ chỉ là làm theo mệnh lệnh, của người thi lễ và niệm chú."
Lung Bà nói đến đây, bà càng tức giận hơn:
"Cha mẹ ruột của đứa trẻ đã bị tà thuật nguyền rủa và định chết, kể cả sịn vật trong nhà cũng phải bồi táng theo!"
"Mà bọn họ đều sẽ trở thành cô hồn, ngay cả Âm Giới cũng sẽ không tiếp nhận bọn họ!"
"Nó đơn giản còn tệ hơn thời phong kiến, diệt tộc!"
Đúng lúc Lung Bà đang định bế đứa bé vào nhà thì Đại Ấn đã bay tới chặn cửa lại.
Sợi dây trói hồn được đặt trên tuyết, nó bắt đầu di chuyển ngoằn ngoèo viết vài chữ quanh co:
”Thân thể cực âm, trăm quỷ tranh đoạt xác!”
Lung Bà trừng mắt hét lên:
"Sao lại đọc ác như vậy? Ngươi như vậy chính là muốn mạng bà già này sao?!!!"
“Tam Hỏa , đứa bé vừa mới sinh vào giờ nào vậy?”
Tam Hỏa nhớ lại ngắn gọn rồi lớn tiếng đáp:
“Đã khoảng mười một giờ rồi, con không để ý lắm!”
Lung Bà liên tục bấm ngón tay tính toán, sắc mặt bà lập tức tái nhợt:
“Khi mẹ Âm chết, con Âm ra đời, quỷ cười, người sống khóc.”
"Đứa trẻ này giống như mẹ quỷ chết tiệt của nó, sinh vào năm âm, tháng âm, giờ âm, trùng hợp với Lễ Cô Hồn!"
"Thật là kinh khủng!"
”Tội cho bà già như ta, ta cả đời làm việc thiện, thế nhưng tối nay có lẽ ta sẽ bị mệnh của đứa bé này gϊếŧ chết!"
Lão Lý nghe một hồi đầu óc quay cuồng đều không hiểu những thuật ngữ âm dương này.
Nhưng khi nhìn thấy sắc mặt Lung Bà, ông cũng biết nguy hiểm vẫn chưa qua đi mà càng trở nên đáng sợ hơn.
”Lung Bà, vừa nãy bà nói vậy là có ý gì?!"
Lung Bà nắm lấy sợi dây trói hồn đặt trước mặt, cảnh giác nhìn xung quanh:
”Đứa trẻ vừa mới sinh ra này, là một thân thể cực âm!"
”Đứa bé không chỉ bẩm sinh đã thông linh, mà một khi tu luyện ma đạo, tiến bộ của đứa bé sẽ gấp trăm lần người thường!"
"Chỉ cần nó không chết giữa chừng, chuyện nó thành vương giả không thành vấn đề!"
Lão Lý càng bối rối hơn sau khi nghe điều này:
”Lung Bà, ý của ngươi là đứa nhỏ này sẽ làm hại chúng ta?"
Lung Bà lắc đầu:
"Cho dù đứa bé này có mạnh đến đâu thì chuyện đó cũng chỉ xảy ra trong tương lai."
"Điều chúng ta phải đối phó bây giờ là hàng trăm con quỷ đang ở đây để tranh giành âm thể."
"Ác ma chiếm giữ được cơ thể cực âm sẽ không chỉ có tương lai tươi sáng mà còn tránh được quá trình luân hồi!"
"Ai lại không bị cám dỗ bởi một điều tốt như vậy chứ?!"
“E rằng ngay cả những thứ bẩn thỉu trong bán kính trăm dặm cũng sẽ bị âm thể này hấp dẫn!”
Đúng lúc này, chiếc đồng hồ treo tường kiểu cũ trong nhà reo lên mười hai tiếng.
Điểm 12 giờ đêm, quỷ môn mở cửa: Vào ngày rằm tháng bảy âm lịch, Khai Địa Ngục Môn!