Thí Nghiệm Tình Yêu

Chưa có ai đánh giá truyện này!
Tác Giả: Đề Cử
Tình Trạng: Hoàn Thành
Truyện Thí Nghiệm Tình Yêu xoay quanh nhân vật nữ chính tên La Phù, cô là trợ lý của một trường Đại học, còn anh là tiến sĩ trong trường. Anh tên là Hạ Vũ Tuyên rất gỏi giang nhưng lại là  …
Xem Thêm

Thật sự không nghĩ tới trợ lý thực là phải làm được việc này, ông trời không phải đang khiêu chiến với cô? Thời gian qua cô chỉ biết thay nữ tu sĩ ở giáo hội, nấu cơm cho bọn trẻ, vẫn là lần đầu tiên cô nấu cơm cho đàn ông, hơn nữa là người kỳ lạ không phải là nam nhân bình thường.

Lấy chìa khóa mở cửa, cô phát hiện trong phòng tương đương im lặng, khả năng Hạ Vũ Tuyên còn chưa có dậy! Bởi vậy cô rón ra rón rén đi vào phòng bếp, bắt đầu chuẩn bị thực phẩm, tối hôm qua đã biết, hôm nay cô đặc biệt chọn cá, thịt, đậu hủ, mua rau xanh hoa quả đều lãng phí.

Nói trở lại, đàn ông này ăn như vậy không cân đối, khỏe mạnh còn có thể hay không có vấn đề? Quên đi, cô cũng không phải là anh ta, thay anh ta nghĩ nhiều như vậy làm cái gì?

Đúng bảy giờ, cô đã làm tốt xong bữa sáng, liền đi tới trước cửa phòng ngủ, nhẹ nhàng hô thanh: “Hạ tiến sĩ, ngài nên dậy”

Có lẽ cô kêu quá nhỏ, liên tục năm, sáu lần cũng chưa có phản ứng, bởi vậy cô đề cao âm lượng, theo tiểu đê-xi-ben đến cao đê-xi-ben, ngay cả mình đều cảm thấy chói tai, vẫn như cũ không có nửa câu đáp lại.

Kỳ quái! Anh ta không phải sinh bệnh? Trừ phi kẻ điếc mới có thể nghe không được lời cô quát to, cuối cùng cô nhịn không được đẩy ra cửa, trực tiếp nhìn, rốt cuộc sao lại thế này.

Trước mắt bày ra một giường màu trắng cùng chăn bông, Hạ Vũ Tuyên nhắm mắt nằm ở chỗ, tóc đen rũ ở mặt, bởi vì ánh mặt trời trong trẻo chiếu rọi, khuôn mặt vẻ cứng rắn cùng cô lãnh có vẻ nhu hòa rất nhiều.

“Hạ tiến sĩ! Ngài nghe tôi nói không? Ngài có phải không thoải mái?” cô ở bên gối anh ta ngồi xổm xuống, ngay tại bên tai anh ta kêu, bất đắc dĩ anh ta vẫn nhắm chặt hai mắt.

Cô xem này thật sự không thích hợp, vươn hai tay nhẹ lay động bờ vai của anh ta. “Ngài rốt cuộc làm sao vậy? Kính nhờ ngài tỉnh lại! Muốn hay không tôi gọi xe cứu thương?”

Cố gắng đợi đến hai phút, cô quyết định muốn đưa anh ta đi cấp cứu, ngay tại lúc cô nâng tay muốn đi gọi điện thoại, một tay cường tráng bàn tay to lại giữ chặt cổ tay cô, dễ dàng đẩy cô ngả trên giường.

Sự tình phát sinh rất bất ngờ, nhất thời cô không rõ sao lại thế này, rõ ràng nhìn đến có khuôn mặt ngay tại trước mắt cô, còn có cặp con ngươi đen kia thần bí, cô mới phát hiện cô đang nằm, hơn nữa ngay tại bên cạnh Hạ Vũ Tuyên!

“ Hạ….Hạ tiến sĩ?” Hai gò má cô nháy mắt đỏ lên, dù sao anh ta là đàn ông, cô là nữ nhân, hai người như vậy nằm ở một chỗ, nói như thế nào đều làm cho người ta thẹn thùng, chính là khẩn trương muốn chết!

Anh trừng mắt nhìn, thanh âm khàn khàn mệt mỏi. “Tôi đã tỉnh, chính là tôi huyết áp thấp, phải đợi một lúc huyết áp ổn định mới có thể đứng lên.....”

Nói xong , anh nhắm mắt lại, chờ lực lượng chậm rãi lưu tới toàn thân, vẫn như cũ nắm cổ tay cô, có lẽ là không tự giác anh theo bản năng nhu cầu một chút ấm áp.

“ ách......” cô lúc này mới hiểu được, không phải anh điếc, cũng không phải sinh bệnh, mà là bởi vì huyết áp thấp? Nghe nói đó là thể chất cùng dinh dưỡng đối nghịch tạo thành, khó trách sắc mặt anh tái nhợt như thế, giống như như chưa bao giờ phơi nắng qua ánh mặt trời.

Cô trợn to mắt quan sát anh ta hết thảy, nam nhân nhiều mâu thuẫn, rõ ràng còn tuổi trẻ như vậy cũng đã là đại nhân vật, tính tình khởi xướng không thể nói lý, cuộc sống năng lực chỉ có linh phân, hiện tại lại người huyết áp thấp mà nằm ở bên cạnh cô

Sự hỗn độn phát ra che khuất mặt anh ta, cô cũng không biết chính mình là làm sao vậy, nhưng lại vươn tay kia thì nhẹ nhàng thay anh đẩy ra, thấy rõ ràng khuôn mặt anh. Như ngũ quan pho tượng, luôn hơi nhíu mày rậm, tựa hồ có một cái bí mật ưu thương.

Nếu phơi nắng Hoa Liên ánh nắng nhiều chút, da anh sẽ nên khỏe mạnh rất nhiều, anh ưu thương kia cũng có thể hóa giải một ít đi......

Ông trời! Cô rốt cuộc đang làm cái gì?

Ý thức được chính mình đang ở khẽ vuốt lông mi anh ta, đột nhiên cô rụt tay lại, trừng chính lòng bàn tay mình xuất thần.

Này rất vớ vẩn, cô vì sao đối một một người gặp không đến hai ngày, tuổi còn so với cô nhỏ hai tuổi, sinh ra một loại cảm giác tư tình?

Cô hiểu mình, cô luôn luôn nhận thức chậm, thậm chí thường tiến vào tình trạng không lối thoát. Thời gian qua cô không phải không có người theo đuổi, nhưng lại thủy chung không động được lòng của cô, nói không nên lời là thiếu cái gì đó, chính là không thể làm cho cô cảm giác về bể tình.

Có thể là nửa năm qua chuẩn bị, làm cho cô dù chưa gặp qua anh ta, cảm giác cũng đã quen thuộc, vô luận là cuộc đời anh ta, hắn yêu thích, tác phong anh ta, đều chặt chẽ khắc ở đáy lòng cô.

Nhưng này không thể là lý do, cô cũng từng tiếp xúc qua đồng sự là đàn ông, như thế nào vốn không có loại tim đập thình thịch này?

Suy nghĩ hỗn loạn, cô chậm rãi điều chỉnh hô hấp, làm cho tim đập dịu đi xuống, thái dương lại bớt nhịp đi vài phân, anh ta cuối cùng thanh tỉnh, ánh mắt còn có chút lờ mờ, có lẽ là bán mộng bán tỉnh, không thấy biểu tình lạnh lùng bình thường.

“ Đó là cái mùi gì?” Hạ Vũ Tuyên lấy tiếng nói khàn khàn hỏi. Anh chú ý tới cô có mắt to, ướŧ áŧ lóng lánh, thoạt nhìn giống như bộ dáng vừa mới khóc .

“ Ách...... em nấu cơm xong, ngài rửa mặt là có thể ăn.” Cô lại khôi phục đối với anh tôn xưng, kỳ lạ kia một khắc đã chấm dứt, cô không thể tiết lộ một tia dấu hiệu, cô thực hiểu biết anh ta có cá tính quái gở, động lòng với anh ta không bằng là tự tìm tội.

“ Không phải mùi hương thức ăn, là mùi hương của cô” Anh tới gần cô ngửi: “Cô dùng là dầu gội đầu như của bà ngoại ta giống nhau, là mùi hoa lài đúng hay không?”

“ Đúng” Cô không thể phủ nhận, anh ta thật làm cho người ta kinh ngạc, nhưng mà làm cho cô càng rung động là, cô nhưng lại bởi vì anh tiếp cận mà run run, hy vọng anh sẽ không phát hiện ra phản ứng của cô, rất dọa người.

Hạ Vũ Tuyên lại tiến lên, muốnngửi thấy cái kia nhiều hơn nữa, mùi hương dạy anh thanh tỉnh cũng dạy anh trầm túy, thanh tỉnh là thể xác và tinh thần đều vào rung lên, trầm túy cũng là chuyện cũ cùng sự thật lần lượt thay đổi, làm anh có chút hoảng hốt mà không biết đang ở phương nào.

Vừa tỉnh ngủ anh có vẻ mặt thật, La Phù tin tưởng anh vô tình đường đột, kia chính là đơn thuần hiếu kì, lại làm cho cô toàn thân rung động. Cô không muốn làm cho không khí ngày càng ám muội lan tràn, bất động thanh sắc từ nay về sau lùi bước. “Hạ tiến sĩ, ngài nên dùng bữa sáng.”

“Ừhm!” anh đứng lên, còn có điểm ý thức không rõ, chậm rãi đi hướng phòng tắm, lập tức truyền đến âm thanh xả nước.

La Phù ngồi ở trước giường, lắng nghe kia từng trận thanh âm dòng nước. Thì ra anh vào buổi sáng thường tắm, này cũng đúng, người huyết áp thấp, rời giường không dễ dàng, cho dù rời giường cũng không tinh thần, khó trách anh ta cố đề chấn tinh thần.

Nhưng mà cô làm chi tại đây nghe lén người ta tắm rửa?! Còn không mau hoàn hồn!

Khi ăn điểm tâm, Hạ Vũ Tuyên im lặng chuyên tâm ăn, một câu cũng không nói, sau khi ngủ dậy một giờ, anh ta đều đã hiện ra trạng thái si ngốc, không thể tự hỏi, không thể phản ứng. Giống hiện tại, anh chỉ có vị giác cùng khứu giác đang tiến hành làm, ăn ra này nọ ăn ngon, còn nghe được mùi hương của cô phát ra, kia làm cho anh ẩn phiền lòng khí, không giống bình thường lúc nào cũng bình tĩnh.

La Phù ở bên nhìn anh dùng cơm, nhịn không được nói: “Hạ tiến sĩ, nếu ngài có huyết áp thấp, hẳn là chú ý một chút ẩm thực cân đối.”

Anh ta ngay cả đầu cũng không nâng, đơn giản trả lời một câu: “Không cần cô nhiều chuyện.”

“...... Ách.” trong lòng cô lạnh lùng, cảnh báo mình không nên vượt qua giới tuyến, tuy rằng bọn họ từng dựa vào như vậy gần, ngay cả hô hấp đều giao thoa cùng một chỗ, nhưng này là anh ta còn không có nhận ra vào lúc này, hiện tại anh ta đã hoàn toàn tỉnh, lý trí cùng lạnh lùng cũng đã khôi phục.

Thêm Bình Luận