Lúc tôi mới đến thành phố Hồng Kông, Chu Gia Thần đã là tay ăn chơi có tiếng. Hắn sinh lòng hứng thú với người có vẻ ngoài bình thường, rụt rè như tôi. Chu Gia Thần theo đuổi mãnh liệt khiến tôi dần dần yêu anh ta. Nhưng ở bên nhau được một tháng, anh lại nói chán.
Ngày chia tay, tôi rời đi trong cơn mưa nặng hạt, không ngoảnh lại. Có người lo lắng: “Cô gái ngoan như Liên Vũ sẽ không t.ự t.ử chứ??”
Chu Gia Thần đang bên tình yêu mới của mình, thản nhiên hỏi người anh chí cốt:
"Lục Tây Dã, giúp tôi xem thử, tôi sợ cô ấy không suy nghĩ rồi nhảy xuống biển."
Đêm đó trên đảo Hồng Kông trời mưa rất to, tôi ướt sũng cả người bị Lục Tây Dã ép ngồi lên đùi anh ấy.
Anh trả lời cuộc gọi của Chu Gia Thần với giọng mệt mỏi: "Ừ, tìm được rồi."
"Cậu chơi vui vẻ." Anh cúi đầu hôn nhẹ vào tai tôi: "Đừng lo, bây giờ cô ấy rất ngoan.