- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Theo Đuổi Phượng Loan
- Chương 31
Theo Đuổi Phượng Loan
Chương 31
“Thật không?!”
“… Hoàn toàn là sự thật, quan gia cứ đánh bạc thêm một lần nữa là có thể chứng minh những gì dân nữ nói là sự thật.”
Phía sau có tiếng người sột soạt mặc quần áo khi đi vệ sinh xong, Lệ Tri ngừng nói. Sau khi trở lại khu đóng quân, Vương đoản giải thực sự nóng lòng liền đi tìm Trịnh Cung đánh bạc.
“ Ngươi còn tiền đánh bạc sao?” Trịnh Cung lộ ra vẻ mặt khinh thường.
“Ta còn!”
Vương đoản giải lấy ra một miếng ngọc bội đυ.c ngầu.
Trịnh Cung nhìn nó với vẻ ghét bỏ, nhưng cuối cùng hắn vẫn đồng ý đánh với Vương đoản giải một ván.
Trên hoang mạc mênh mông cát vàng, Trịnh Cung và Vương đoản giải ngồi trên mặt đất, nhìn những nha dịch náo nhiệt và những kẻ lưu vong vây mấy tầng xung quanh chiếu bạc.
Lệ Tri quay lưng về phía đám đông, vẻ mặt bình tĩnh ăn khoai lang trong tay.
Hàm răng nhỏ cắn vào miếng khoai lang sống giòn tan.
Chẹp chẹp, chẹp chẹp, chẹp chẹp…
Chậm chạp mà kiên quyết, như muốn bầm thây vạn đoạn.
Không lâu sau, âm thanh tức giận của Vương đoản giải vang lên sau lưng: “Ngươi chơi bẩn lừa ta!”
Trịnh Cung còn chưa kịp giải thích, đám đông đã vang lên tiếng kinh hô.
Vương đoản giải đánh Trịnh Cung ngã xuống đất, hai người lập tức vật lộn với nhau.
Trịnh Cung xưa giờ luôn ham ăn biếng làm, thường trốn đi đánh xe. Chẳng mấy chốc, hắn đã thua Vương đoản giải, người có eo thô vai rộng, toàn thân cơ bắp.
“Thôi đi, các ngươi quên mình còn đang áp giải phạm nhân sao?!” Chân Điều nghe được tin tức chạy đến, giận dữ mắng hai người.
Lúc này đám nha dịch xem náo nhiệt mới lao tới kéo hai người đang đánh nhau ra. Vương đoản giải chỉ thở gấp, nhưng mắt mũi của Trịnh Cung đã sưng bầm.
“Họ Trịnh kia, nếu ngươi không trả lại số tiền mà ngươi đã lừa ta, ta sẽ không để yên cho ngươi!”
“Ngươi có bệnh không, chơi thua không chịu à!”
Mặc dù đã tách ra, Nhưng Vương đoản giải và Trịnh Cung vẫn tức giận đỏ mặt mà mắng nhau.
Lệ Tri đút miếng khoai lang cuối cùng vào miệng, ngay cả vụn khoai dính trên đầu ngón tay cũng không tha.
Trịnh Cung không phải kẻ ngu.
Hắn sẽ mất bao lâu để phát hiện ra nàng là người mật báo sau lưng đây?
Vài ngày sau, Vương đoản giải cầm thùng gỗ đựng lương khô đi phát, khi đến trước mặt Lệ Tri. Hắn dừng lại một chút, rồi từ trong thùng lấy ra miếng lương khô lớn nhất ném cho Lệ Tri trước ánh mắt ghen tị của những người khác.
Lệ Tri biết, Vương đoản giải và Trịnh Cung hòa giải, kế hoạch của nàng đã tiến được một bước lớn.
Theo một nghĩa nào đó, Lệ Tri cũng bị chìm đắm trong mị lực của việc đánh bạc.
Điều khác biệt là nàng đang đánh cược vào sinh tử. Vận mệnh thông qua trò chơi, nàng đã khiến vận mệnh của mình và người khác đi theo những hướng hoàn toàn khác nhau.
Và điểm quan trọng nhất…. nàng không sợ thua.
Không sợ hai bàn tay trắng, không sợ vạn kiếp bất phục.
Sự chiếu cố đặc biệt của Vương đoản giải chỉ kéo dài ba ngày, sau đó hắn giao cho đoản giải mới đến thay ca, rồi rời đi với những tài vật do Trịnh Cung trả lại cho hắn.
Sau khi Vương đoản giải đi, liên tiếp hai ngày Lệ Tri đều không nhận được khẩu phần lương thực. Mỗi lần Trịnh Cung phát lương khô đều phớt lờ sự tồn tại của nàng, cố ý cho những người xung quanh nàng khẩu phần lương thực lớn hơn một chút.
Những người lưu vong thường gió chiều nào theo chiều đó, vì để làm hài lòng Trịnh Cung, họ đã chế nhạo và nhắm vào Lệ Tri mà không có bất kỳ gánh nặng nào.
Trịnh Cung muốn gϊếŧ nàng cho hả giận, nhưng vì thái độ không rõ ràng của Tạ Lan Tư, hắn chỉ có thể sử dụng các thủ đoạn quanh co để đạt được mục đích của mình.
Sự ác ý không thể che giấu trong mắt hắn cho thấy, hắn muốn bỏ đói Lệ Tri cho đến chết.
Nhưng nếu có một cơ hội ngay lập tức thì sao?
Dòng người bôn ba ngàn dặm, quá trình này có thể kéo dài vài tháng đến một năm, thời gian dài như vậy không thể không tắm giặt một lần.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Theo Đuổi Phượng Loan
- Chương 31