Chương 24: Trên cao Play

"Tổng giám đốc.. Đây là đang ở trên máy bay."

"Như vậy kí©h thí©ɧ hơn không phải sao?"

"Thế nhưng..."

Giản Hân còn chưa nói hết lời, người đã bị Hoa

Thần

ôm trở lại, anh để cho cô tựa vào l*иg ngực của anh, ngồi ở trên đùi anh. Máy bay chợt lắc lư một cái, Giản Hân uốn éo người, chưa phát hiện ra mình đã nắm chặt cánh tay phía trước.

"Nắm chắc phía trên"

Nghe được Hoa

thần

nói như vậy, Giản Hân ngẩng đầu, lần này phát hiện phía trên cũng có chỗ trợ giúp.



theo

lời nghe

theo, hai tay mới vừa mắc lên, liền cảm giác áo sơ mi thuận thế bị kéo lên cao, hoa

thần

hai tay cách nội y đè lên ngực cô.

Máy bay tư nhân của Hoa

thần

đặc biệt rộng rãi, cửa sổ gần như sát mặt sàn, Giản Hân nghiêng đầu là có thể thấy toàn bộ thành phố

theo

máy bay lên cao dần thu nhỏ lại.

Mặt khác do kí©h thí©ɧ thị giác nên Giản Hân ấy đặc biệt mẫn cảm, cô chỉ cảm thấy huyết dịch cả người đều

theo

động tác của Hoa

Thần

làm ở trên hai đầu nhũ, trướng lên, ngứa ngáy, muốn được vân vê nhào nặn hơn nữa, gãi...

Hoa

Thần

tựa hồ cảm giác được ham muốn của cô, cởi khóa phía sau nét mặt mờ ám, khàn giọng ở bên tai cô nói, " Lần sau nhớ mua loại cởi phía trước."

Giản Hân không kịp phản đối, hai bàn tay to của

nam

nhân đã bao bọc lại hai khối khỏa tròn, một bên thuận

theo

chạm từ phần dưới no đủ, vuốt ve trượt trượt, một hồi lại nắm dừng lại ở nụ hoa trêu chọc nhiều lần, một hồi lại dùng năm ngón tay véo nhũ thịt trên đó, làm cho nhũ thịt

theo

khe hở lộ ra, để cho nhũ thịt chầm chậm lưu lại dấu vết nhàn nhạt hồng rồi biến mất...

Hai tay của Hoa

Thần

cực nóng, đầu ngón tay thô giáp ở bầu ngực trắng noãn của Giản Hân lưu lại dấu vết đỏ sậm, lúc ma sát còn mang

theo

luồng điện bốc cháy, một chút một chút một khiến Giản Hân không nhịn được mà ưm ra.

" Chớ để cho tiếng quá lớn, cẩn thận máy bay không ổn định."

Hoa

Thần

ở bên tai cúi đầu cười xấu xa, ngón tay khéo léo tham hướng đáy quần của cô, đẩy ra nội y vướng bận, dùng ngón tay chậm rãi vỗ về chơi đùa đến khi hoa huy*t sưng sung huyết, lửa nóng tại ngón tay đè ép, vốn là tiểu huyệt cực mẫn cảm nay càng thêm ướŧ áŧ, đỉnh tiểu hạch rung rung kéo

theo

toàn bộ hoa cốc không nhịn được co rút lại.

"Rất muốn? Phải không? Phía dưới hưng phấn như thế."

Hoa

Thần

dùng ngón tay quay xung quanh hoa huy*t trên dưới động tác vân vê, ngay sau đó thêm ngón giữa xen vào hoa huy*t chật hẹp, trái phải không ngừng mở rộng. Đốt ngón tay dán lên nội bích nhạy cảm. Hai ngón tay dài nhọn ở hoa huy*t không ngừng vào vào ra ra, mang ra khỏi vô số ái dịch trơn trượt.

Giản Hân cắn răng liều mạng nhịn xuống muốn hô lên âm thanh kích độnh, cúi đầu khẩn cầu nói, " Tổng giám đốc... Em muốn..."

" Muốn cái gì? Đổi cái lớn hơn?" Anh ở bên tai cô bật hơi.

hoa huy*t của Giản Hân cắn chặt ngón tay của Hoa

Thần, nhíu mi khó nhịn gật gật đầu.

Hoa

Thần

cười nhẹ một tiếng, cởi đây lưng, phóng thích dụng vọng to lớn từ lâu đã bộc phát: "Ngồi xuống."

Cảm thấy cực đại cứng rắn của Hoa

Thần

để ở chân của mình. Giản Hân chủ động nâng mông lên, miệng huyệt tiết ra hoa dịch ma sát nuốt cự long của

nam

nhân, Giản Hân chậm rãi đẩy cơ thể xuống, khiến cho nóng hổi thô trướng nhắm ngay chính giữa hoa huy*t, đè nặng cái mông, đem côn th*t ngậm vào toàn bộ.

Máy bay hướng thành phố phía tây sát biên giới bay đi, ngoài cửa sổ thành thị dần lui về phía sau, núi rừng trước mắt kéo dài.

Giản Hân thỏa mãn than nhẹ một tiếng, cảm thấy Hoa

Thần

nâng mông của mình, chống eo của cô bắt đầu thẳng lưng thật sâu nhàn nhạt mà trừu sáp lên.

"Ngô..." Giản Hân vui vẻ bị nhấc lên, kiều mông trắng noãn nhịn không được ở thắt lưng Hoa

Thần

chà sát.

"Thực sự càng ngày càng dâʍ đãиɠ." Hoa

Thần

tay đè lại bụng của cô, thẳng lưng cố sức đỉnh.

'...Ngô.. A..." Giản Hân trong nháy mắt bị cái loại đó làm trướng bụng mà tê dại không ngớt, hoa tâm lập tức phun ra một nhiệt dịch xối đầy côn th*t tráng kiện.

Máy bay trực thăng không tính là đặc biệt bình ổn, thỉnh thoảng

theo

núi non mà di động mà lượn một chút. Giản Hân đong đưa vòng eo nghênh hợp Hoa

Thần

trừu sáp, chỉ cảm thấy thân thể tựa như đám mây, nhẹ nhàng an ủi, đồng thời cũng đem lại khoảng không bất an.

Mỗi lần máy bay lên cao thì, trọng lực đem cô hướng trên Hoa

Thần

đè nén, điều đó khiến cho dục long của anh suýt nữa áp đảo miệng hoa tâm, đầu cự long càngtheo

máy bay thêm phần khí phách, các loại độ lớn của góc ma sát trong thịt non, để cho cô vui vẻ đến cả đầu ngón chân.

Mà khi máy bay hạ xuống thì , không trọng lực lại cho cô như đám mây, tiểu huyệt gắt gao ngậm chặt côn th*t của Hoa

Thần, thân trên hơi nảy lên đều làm cho hoa dịch chảy dòng dòng.

Du͙© vọиɠ thật sâu trong cơ thể làm cho tiểu huyệt ngày càng lầy lội không ngừng tiến vào lui ra. Mơ hồ không trọng và siêu trọng đều làm cho cô cảm giác muốn ngất xỉu, dị thường cuộn trào mãnh liệt khuây khỏa cạy ào ào trong tứ chi của cô.

Cô liều mạng kiềm chế chính mình buông ra tiếng rên lớn của du͙© vọиɠ, cắn môi ô ô rêи ɾỉ.

khàn khàn xen lẫn trong tiếng cách quạt động cơ trên không trung, như có như không, làm cho Hoa

Thần

tìиɧ ɖu͙© tăng vọt, anh đặt cô trên cánh tay chà đạp càng phát ra hăng say, nâng mông cô động tác càng thêm hung mãnh, đỉnh làm bụng của cô không ngừng giật giật, chỗ hai người giao hợp đã tràn đầy d*m thủy ướt một mảnh.

"A a... A... Ách ách.... Ngô a..."

Du͙© vọиɠ như cỏ dại tràn lan. Giản Hân không ngừng lay động mông kiệt lực nghênh hợp động tác của Hoa

Thần, vừa.. vừa làm mái tóc đung đưa, ngọ nguậy trên tấm lưng khiêu gợi, thỉnh thoảng bay phất pha hai bên gò má.

Sắc mặt Hoa

Thần

mơ hồ có lớp băng mỏng, kí©h thí©ɧ quá độ làm cơ thể Giản Hân dị thường chặt, mỗi lần đều kẹp anh đến suýt nữa cởi giáp đầu hàng, hai tay bao bọc hai bầu ngực của cô hung hăng xoa nắn, môi không quên dán lên lưng gặm cắn liếʍ mυ"ŧ.

Cảm giác kì diệu, kí©h thí©ɧ trải nghiệm, máy bay lắc lư không ổn định, khiến tiểu huyệt phía dưới của Gian Hân được biến đổi độ lớn của góc đâm sâu hoặc cạn hưởng thụ bữa tiệc dục tình. Giản Hân cúi đầu cắn nội y của mình bị đẩy ra, mạch suy nghĩ từ lâu bị tan giã, tim đập không khống chế được nhịp sau mỗi lần đυ.ng như vậy, một cái nhảy lên.

Phốc xích phốc xích âm thanh ẩn trong tiếng cánh quạt chuyển động.

Dường như là một làn mưa to gió lớn, lại phảng phất như là nổi lên trên đám mây mềm mại phiêu dật, ở nơi này cực hạn vui thích và thống khổ bốc lên, cả người Giản Hân phát nhiệt, tiểu huyệt đói khát nhúc nhích, chặt chẽ hút ngậm trừu sáp cây sắt nóng hổi.

Cuộn trào mãnh liệt vui vẻ đến còn hơn cả cơn bão đến, không biết qua bao lâu, máy máy bay bắt đầu hạ cánh, rõ ràng là hơi không có trọng lực, Giản Hân lại cảm giác thân thể trôi đi lên, đi lên, thẳng hướng đám mây...

cao trào lại hung mãnh, nhẹ nhàng vui vẻ đầm đìa đem cô ngập đầu. Sương mù mê man liếc mắt nhìn bầu trời xanh biếc ngoài cửa sổ,cô vô lực tê liệt ngã vào lòng Hoa

Thần.