Chương 17: Tìm Việc Kiếm Tiền

Long Kiêu chăm chú nhìn Ôn Noãn, khóe miệng đột nhiên câu mạt lạnh lùng, “Thực buồn cười?”

“……”

Ôn Noãn rất muốn hỏi: Chẳng lẽ không thể cười sao?

Rốt cuộc, bọn họ đơn giản ban đầu giúp đỡ nhau, không có bất luận quan hệ gì.

“Quần áo ở trên ghế……”

Long Kiêu đạm mạc nói xong, nhìn Ôn Noãn một hồi liền xoay người sải bước rời đi.

‘ phanh ’ một tiếng, cửa phòng liền khép lại.

Từ đầu tới đuôi, Ôn Noãn đều có chút không hiểu.

Hắn đây là đang tức giận sao!?

Ôn Noãn nhíu chặt mày giữa, ngay sau đó tầm mắt hơi chếch đi, dừng lại bộ quần áo ở trên ghế. Cô tiến lên lấy ra bên trong quần áo, ngay cả quần áσ ɭóŧ cũng được chuẩn bị đầy đủ.

Không phải là… chỉ muốn đem cô tới đây để tắm rửa?!

Long Kiêu xác thật chỉ là mang Ôn Noãn tới đây tắm rửa thay quần áo, do người cô ướt như chuột lột.

Lúc ấy, hắn ở nhà hàng chờ lâu, lại không thấy người tiến vào.

Long Kiêu đang muốn đi tìm, nhìn về phía ngoài cửa sổ, có một thân ảnh đã xâm nhập vào l*иg ngực hắn. Long Kiêu xuống lầu, đứng ở cửa nhìn Ôn Noãn vẫn luôn đứng ở ven đường, tùy ý để nước mưa làm cô ướt nhẹp, cũng không ngăn cản xe.

Nữ nhân này, hắn xác định cái đêm bảy năm trước đó có phải là cô hay không liền theo cô mấy năm.

Đang xác định, lại bị phát hiện, không biết thế nào lại tiến vào cuộc sống của cô…

Ngày hôm đó, chính cô là người đến bên cạnh hắn nhờ hắn giúp đỡ.

Hắn liền nói với cô: Là cô đến trêu trọc tôi trước.

Kỳ thật, hắn không có tính toán quấy rầy cuộc sống sinh hoạt của cô, ít nhất, cô không đến trêu trọc hắn thì hắn sẽ không đến trêu trọc cô!

Long Kiêu cảm thấy bị chính mình làm cho buồn cười, Kỳ Phong lái xe, tầm mắt ngẫu nhiên từ kính chiếu hậu xẹt qua ghế sau, “Kiêu thiếu, ngày mai đi đến Kim Say sao?"

“Đúng!” Long Kiêu thu hồi suy nghĩ trả lời, ngay sau đó liền gọi cho Tống Đình Việt.

“Kiêu thiếu,” Tống Đình Việt có chút nhàm chán thưởng thức chén rượu, “Cậu đến trễ hai tiếng đồng hồ rồi.”

Long Kiêu ánh mắt hơi rùng mình, “Tôi đang bận,” hắn trả lời, “Đêm mai đánh cuộc cậu cũng đến đi.”

“Chơi đêm sao?” Tống Đình Việt nhẹ giọng nói.

“Ừ!”

“Được.” Tống Đình Việt trả lời, “Cậu đến Kim Say sao?”

“Không đi……”

Tống Đình Việt xoa xoa giữa mày, có thể làm Long Kiêu lỡ hẹn, chỉ có thể là Ôn Noãn, hắn thật đúng là không thể tưởng tượng được người con gái ấy.

……

Ôn Noãn thay đổi quần áo xong liền ra khách sạn, có một chiếc xe đang đứng đợi cô, không cần nghĩ, cô cũng biết là Long Kiêu gọi đến.

Thân phận của người đàn ông này, Ôn Noãn đối Long Kiêu cũng càng cảm thấy tò mò……

“Ôn Noãn, cậu không trở về tớ sẽ chết đói mất.” Nghiêm Tư Ngâm ghé vào trên sô pha, hai mắt vô thần nhìn Ôn Noãn tiến vào.

“Tớ còn tưởng cậu sẽ về nhà” Ôn Noãn đổi giày nói, “Lần này lại không trở về sao?”

Nói đến cái này, Nghiêm Tư Ngâm lập tức xoay người ngồi dậy, “Mẹ nó, tớ dạo này cảm thấy rất kì quái, ba tớ rất cưng chiều tớ, vậy mà lần này lại quyết tâm?”

Ôn Noãn đi vào bên trong, có chút vô lực ngồi xuống bên người Nghiêm Tư Ngâm.

Kỳ thật, Nghiêm Tư Ngâm bằng cấp rất cao, cô có thể làm một công việc tốt.

Đáng tiếc…… Không có bất luận cái kinh nghiệm làm việc gì, hơn nữa bị ba ba của cô tạo áp lực, ai mời có thể mời cô làm việc cơ chứ?

“Kế tiếp cậu định làm gì?” Ôn Noãn hỏi, “Trước đó hãy tu dưỡng cái cơ thể của cậu đi, tớ không có năng lực để giúp cậu rồi.”

Ôn Noãn nhíu mày, “Vấn đề là, cậu định làm cái gì.”

“Bình thường đi làm không được,” Nghiêm Tư Ngâm nhướng mày, cầm di động bắt đầu tức giận, “Nhìn xem tớ không kiếm được việc gì để có thể kiếm tiền"

“Nếu thời gian cho phép, tớ và cậu có thể cùng nhau làm” Ôn Noãn nói.

“Được!.” Nghiêm Tư Ngâm gật gật đầu, trên tay động tác đột nhiên dừng lại, “Không đúng a?!”

Ôn Noãn nhìn về phía Nghiêm Tư Ngâm, “Như thế nào?”

“Ôn Noãn à, có phải Tiểu Du bên kia đang cần tiền?” Nghiêm Tư Ngâm hỏi, ", Ngày hôm qua cậu gọi cho tớ, có phải muốn vay tiền cho Tiểu Du?”

Nghiêm Tư Ngâm đoán được, Ôn Noãn cũng không có giấu giếm gật gật đầu, đem sự thật về bệnh tình của Tiểu Du ra kể với Nghiêm Tư Ngâm.

“Haizz!” Nghiêm Tư Ngâm nghiêm trang nói, vòng cánh tay ôm Ôn Noãn liền nói, “Không có việc gì, còn về vấn đề tiền, chúng ta cùng nhau nghĩ cách ....Cùng lắm thì, tớ và cậu kiếm thêm việc làm.”

“Thí!” Nghiêm Tư Ngâm hừ một tiếng, “Tớ hiện tại là thiên kim tiểu thư nghèo nhất ấy mà.”cô bỗng bật cười “cậu muốn hay đáng thương hay tớ đáng thương a, trước hết nấu cơm cho tớ ăn đi?”

Ôn Noãn tức dở khóc dở cười, ngẫm lại chính mình cũng chưa ăn cái gì, đơn giản đứng dậy đi phía xuống phòng bếp nấu ăn.

Chưa đến được phòng bếp, liền nghe tiếng la của Nghiêm Tư Ngâm.

“Cậu có thể đừng la lớn như vậy được không?” Ôn Noãn cắn răng, “Hù chết người a?”

“Ôn Noãn à,” Nghiêm Tư Ngâm vẻ mặt khoe khoang hướng tới Ôn Noãn giơ điện thoại, “Đêm mai phi đêm đổ thành có cuộc đánh cược, chúng ta tới hầu rượu có thể có được tiền.”