Chương 14: 1m88

Mặc dù gia cảnh của họ đều tốt nhưng Trần Hạo Nam lại không cảm thấy mình kém cỏi hơn, hắn cũng không nhường nhịn người khác, hắn khá lạnh lùng và sống nội tâm, không thích kết bạn, hai người bạn duy nhất là Diêm Diễm và Hà Hướng Đông này không phải do hắn chủ động kết bạn.

Vào Chủ nhật, Trần Hạo Nam đang đợi ở cổng trường của Trần Kỳ, hắn cầm điện thoại lên gọi.

Các nữ sinh ra vào khuôn viên đều lén nhìn hắn, đánh giá hắn, xì xào bàn tán về hắn, lại nhỏ giọng bàn luận, trông hắn thực sự rất đẹp trai, so với năm ngoái đã cao thêm mấy phân, chiều cao cũng gần 188cm rồi.

Lợi thế về dáng người khiến hắn nổi bật giữa đám đông sinh viên đại học, Trần Kỳ vừa đến cổng trường liền lập tức nhìn thấy hắn.

Trần Hạo Nam không hay cười, ánh mắt hắn lạnh lùng quét qua đám đông, hắn nhìn thấy cô mặc áo len trắng mỏng, ôm vài quyển sách chạy về phía mình, lại nhìn những ánh mắt nhìn mình đắm đuối xung quanh, cuối cùng nhìn chính biểu cảm của mình, hắn không khỏi nheo mắt lại, khóe miệng cong lên một vòng cung xinh đẹp.

Cô chạy tới, ngước mặt lên hỏi: "Em đợi lâu chưa? Vừa rồi chị ở trong hội sinh viên!"

Nghe vậy, vẻ mặt hắn không thay đổi, nhưng ánh mắt trở nên lạnh lùng, Trần Kỳ bất cẩn, khoác tay rời đi.

Các nữ sinh nhìn hắn vừa nãy đều có vẻ thất vọng không cam lòng, chàng trai đẹp trai như vậy đã có bạn gái, mà ngoại hình của bạn gái cũng quá bình thường rồi.

Ngoài chơi nhạc cụ, sở thích của Trần Hạo Nam là lập trình máy tính. Hễ Trần Kỳ đặt mật khẩu tài khoản riêng tư của cô, hắn lại phá mật mã rồi tìm thấy tin nhắn tỏ tình của nam sinh kia từ tài khoản xã hội của Trần Kỳ.

Nhưng cả hai đều là bạn học, lại học

trong cùng một ngôi trường, họ thường gặp nhau trong hội sinh viên, hắn cũng không biết hai người đã phát triển đến mức độ nào.

Xem ra hai người quen nhau chưa lâu lắm, quan hệ cũng không mấy thân thiết. Nhưng Trần Kỳ có cảm giác gì về nam sinh này, hắn căn bản không biết, mỗi tuần đều sẽ gặp cô, mỗi ngày đều sẽ gọi điện cho cô, anh bâng quơ hỏi cô đang ở đâu, cô cũng rất ngoan ngoãn mà trả lời, có những lúc anh sẽ bất chợt gọi điện đến kí túc xá, loại cảm giác không xác định này đã dấy lên con ác ma trong hắn, hắn tưởng tượng đến cảnh có một người đàn ông khác cũng có tâm sự như hắn, cũng khao khát cô, mà đặc biệt, người đàn ông này còn to gan dám thổ lộ với cô, ngọn lửa ở đáy lòng bừng lên ngày càng mãnh liệt, nóng rực như muốn thiêu đốt người.

Trần Kỳ ghi chú tên của nam sinh kia, xem ảnh trong album, ngoại hình cũng không tồi.

“Sao hôm nay lại tới gặp chị vậy?” Vẻ mặt cô nghi hoặc, cô mới rời khỏi nhà vào giữa trưa hôm qua, hắn còn là người đích thân lấy xe máy chở cô đến trạm xe buýt trường.