Chương 1

Hôm nay Hi viên chiếu lại vở Truyền thuyết Bạch Xà.

Nghe nói họ là hai diễn viên nổi tiếng nhất dạo gần đây, vở kịch cũng là vở nổi tiếng bậc nhất lúc này.

Khi giai điệu bắt đầu cất lên trên sân khấu, người ngồi ở hàng ghế riêng trên lầu hai cầm lên chén men ngọc nhấp một ngụm trà, đặt tách xuống, ngón tay lau đi vết son trên tách, lại đặt lên đầu gối, dây ra một ít bột màu, nương theo nhịp đàn gõ nhẹ.

Nàng đã xem cốt truyện trước đó không dưới hai mươi lần, và nàng cũng có thể kể vài phiên bản lời thoại——

Vào một ngày tháng ba, trong khung cảnh tuyệt đẹp của Tây Hồ, Hứa Tiên che dù giấy gặp được Bạch Tố Trinh ở trên cầu Đoạn Kiều, chàng có tình thϊếp có ý, đây lẽ ra phải là một đôi thần tiên. ..

Đôi tay tuyết trắng nắm lên khăn tay, nhẹ nhàng lướt qua đuôi mắt, chỉ nghe thấy một tiếng thở dài nhàn nhạt.

A Hi đứng ở một bên nhìn nàng, không hiểu vì sao nàng vẫn động lòng trước cốt truyện nhàm chán này.

Ánh đèn sân khấu ở tầng hai mờ hơn nhiều so với dưới lầu, mông lung chiếu vào người bên cạnh, phản chiếu nước trong khoé mắt nàng, nàng cảm thấy tim mình lỡ nhịp, thậm chí còn phóng đại bầu không khí của nơi này hơn.

Đột nhiên, A Hi lại không cảm thấy kỳ quái, cho dù là nữ nhân, mỗi lần nhìn thấy Nhị tiểu thư cũng sẽ bị mê hoặc, có nghĩa là chỉ cần đủ xinh đẹp, liền có thể động tình. Nhìn bao lần cũng thấy đẹp.

Lại lần nữa nhìn lên đài, Hứa Tiên và Bạch Xà đã định tình, nàng cũng nên rời đi.

Lại nghe một tiếng than nhẹ, người bên cạnh đứng lên, giơ tay vuốt phẳng nếp uốn trên sườn xám ở thắt eo, A Hỉ thấy vậy, cho rằng nàng muốn sửa sang lại trang phục một chút, liền cầm lấy quạt tròn bên cạnh đưa cho nàng.

“Đi thôi.”

A Hỉ không rõ vì sao nàng xem đến đoạn này sẽ luôn rời đi, hôm nay rốt cuộc nhịn không được hỏi:

“Nhị tiểu thư, sao không xem đến hết tuồng này luôn?”

Mục Dư nhẹ lay động quạt tròn khẽ che khuôn mặt ngọc, nói: “Về sau chỉ toàn là bi kịch, có gì hay?”

“Bi kịch?”

Điều này tựa hồ cùng nàng nghe nói kết cục có chút ngoài ý muốn.

Mục Dư thở dài:

“Cuối cùng, Tiểu Thanh đoạt Hứa Tiên, Bạch Xà buồn bực mà chết, làm Tiểu Thanh vĩnh viễn vây dưới núi Thanh Thành sám hối…”

Cô dừng lại, đứng ở góc cầu thang, nhìn chằm chằm hai người đang âu yếm nhau trên sân khấu, nàng thật muốn đi lên hỏi Bạch Tố Trinh, nếu biết kết quả như thế này, nàng ta sẽ không hối hận vì đã động lòng chứ

...