- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thế Tử Phi Cá Muối
- Chương 10:
Thế Tử Phi Cá Muối
Chương 10:
Mai di nương ghé vào tai Chu thị thì thầm: “Sau này, nhà chúng ta sẽ không có đứa trẻ nào ra đời nữa, ông ấy nói hôm nay sẽ làm xong chuyện này.”
Chu thị cong khóe môi, nhẹ nhàng đặt tách trà trong tay xuống bàn, ánh mắt nhìn Đàn Du Du càng dịu dàng hơn.
Đàn Du Du vểnh tai lên cũng không thể nghe thấy nội dung của câu nói quan trọng nhất kia, trong lòng ngứa ngáy, nhưng nhìn thấy dáng vẻ của Chu thị và Mai di nương cũng hiểu được là chuyện tốt quan trọng, nên cũng cười ngọt ngào với Chu thị.
Chu thị gọi cô đến bên cạnh và nói: “Du Du có tâm nguyện gì không?”
Đàn Du Du nói: “Đương nhiên là có, hy vọng nhà chúng ta đều hòa thuận, bình an, thế là con có thể hưởng phúc rồi!”
Chu thị cười nói: “Đứa nhỏ này thuần hậu, con có thể nghĩ gì được nấy.”
Đàn Như Ý ghen tị: “Mẹ luôn thiên vị ngũ muội muội.”
Chu thị cười, không nói lời nào, Đàn Du Du vui vẻ kêu lên: “Món ngon đến rồi! Để con giúp đặt bát đũa!”
Đây có lẽ là bữa sáng ngày thường phong phú nhất ngoài dịp Tết mà Đàn Du Du được ăn sau khi đến đây, chỉ mỗi bánh điểm tâm thôi cũng đã có hơn hai mươi loại, ngoài ra còn có hơn hai mươi món ăn nhỏ khác, nguyên liệu vô cùng tinh tế tỉ mỉ, độ lửa cũng rất vừa, không thể làm ra trong một khoảng thời gian ngắn.
Có thể thấy rằng tối hôm qua người cha cặn bã đã dặn dò rồi, Đàn Du Du vui chết đi được, không bỏ qua một món nào.
Đàn Như Ý thấy cô ăn vui vẻ, vừa băn khoăn không biết liệu mình có béo ra không, vừa không thể nhìn cô ăn một mình được, nên phồng má, nhịn thở, tranh giành với cô từ đầu đến cuối.
Chu thị và Mai di nương chỉ ăn vài miếng rồi dừng đũa, ngồi một bên uống trà, thì thầm nói chuyện.
“Ự…” Đàn Du Du ăn no đến mức bụng tròn xoe, thỏa mãn xoa bụng nấc một cái, vui vẻ nói: “Ngon quá, cảm ơn thái thái!”
Chu thị cười: “Thích không?”
“Không thể thích hơn được nữa.” Đàn Du Du nhìn thấy Trương ma ma - tâm phúc của Chu thị xuất hiện ở cửa liền kéo Đàn Như Ý đứng dậy: “Tam tỷ tỷ, chúng ta ra ngoài đi dạo tiêu cơm đi.”
Đàn Như Ý no đến mức không đứng lên được, uể oải nói: “Không đi, không đi, ta no quá, uống trà tiêu cơm là được…”
Chu thị vừa giận vừa buồn cười: “Con ngốc à? Muội muội con có khẩu vị tốt là do trời sinh có phúc ăn uống, con so với con bé à?”
Đàn Như Ý không có sức lực giải thích, ủ rũ mặc cho nha hoàn đỡ mình ra ngoài. Đàn Du Du nhiệt tình đi theo phía sau, lo liệu mang trà tiêu cơm cho nàng ta.
Chu thị đỡ trán thở dài: “Đều nói ngũ nha đầu tính tình trẻ con không hiểu chuyện, nhưng ta luôn cảm thấy tam nha đầu không thông minh hiểu chuyện bằng muội muội của nó. Trông nó ngốc nghếch kìa.”
Mai di nương mím môi cười, Trương ma ma nịnh nọt: “Thái thái có phúc, tam tiểu thư và ngũ tiểu thư đều là người vô cùng thông minh hiểu chuyện.”
“Đừng có nịnh.” Chu thị nhẹ nhàng nhấc tay lên: “Chuyện ta bảo ngươi thăm dò thế nào rồi?”
Trương ma ma thấp giọng nói: “Thế tử Phúc vương đúng là ở Ban Bá phủ, người không đàng hoàng mà ngũ tiểu thư gặp phải chính là hắn!”
“Thực sự là hắn à?” Mai di nương cau mày, thoáng vẻ lo lắng.
Trương ma ma đáp: “Đúng là Phúc vương thế tử ạ, lão nô đã nghe ngóng cẩn thận rồi, hạ nhân bên phủ Ban Bá đều nói Phúc vương thế tử không phải kiểu đàng điếm này nọ, chỉ là tính tình hơi hoạt bát quá, đối xử với người khác rất hiền lành, không xấu.”
Chu thị quát lạnh: “Nói trọng điểm!”
Trương ma ma sợ đến mức co rụt lại, bà ta nói ngắn gọn nhưng ý nghĩa: “Thế tử Phúc vương không phải đến để chọn vợ, hắn đã định thân ở kinh thành rồi. Nghe nói lần này hắn đến đây là vì một mối hôn sự khác.”
Chu thị và Mai di nương liếc mắt nhìn nhau, cả hai đều có phần ngơ ngác: “Cho ai?”
Có thể khiến Phúc vương thế tử chạy từ kinh thành xa xôi đến thành Thu, dẫn bao người gây ra vụ ồn ào lần này, chắc chắn không phải một mối hôn sự của người bình thường.
“Lão nô chưa nghe ngóng được, tin tức này là do thông gia của thông gia của lão nô liều nguy hiểm để báo lại đấy. Thái thái, thông gia của thông gia của lão nô vừa hay là người hầu trong Ban Bá phủ, hắn cũng chỉ biết một chút chuyện này thôi.”
Vυ" Trương bấm đầu ngón tay, khoa tay một cách khoa trương: “Nếu để người ta biết thì chưa biết chừng cả nhà họ hàng của lão nô đều sẽ bị đuổi ra ngoài mất.”
Chu thị bình thản nói: “Ngươi hao tâm tổn trí rồi, sang phòng thu chi lĩnh hai mươi lượng bạc thưởng cho họ hàng của ngươi đi.”
Trương ma ma cảm tạ liên hồi, vừa cười vừa nói thêm một tin nữa: “Tôi cũng nghe ngóng được chuyện Lương nhị tiểu thư ngã xuống nước rồi, quả nhiên là muốn bám rồng dựa phượng. Lương tri phủ mua chuộc hạ nhân của phủ Ban Bá rồi nhân lúc thế tử Phúc vương đang chơi đùa hóng mát cạnh bờ hồ sen, cố ý dẫn Lương nhị tiểu thư sang đó rồi giả vờ trượt chân ngã xuống nước.”
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thế Tử Phi Cá Muối
- Chương 10: