Chương 9​

2674 Chữ Cài Đặt
Chương 9

"Anh Tân, anh có biết doanh số hiện tại của 'Xuân' là bao nhiêu không?" Kế Thiên Kiệt vừa vào cửa liền nói.

"Tạp chí chụp lúc trước?" Chung Trì Tân dựa vào sô pha đang đọc sách, cũng không ngẩng đầu lên hỏi.

Kế Thiên Kiệt kích động vỗ tay nói: "Đúng vậy, anh Tân, hiện tại anh đã lên hot search, theo ghi nhận trực tiếp một phút trước, hiện tại doanh số còn đang không ngừng tăng lên, lần này phỏng chừng tổng doanh số sẽ lập nên kỷ lục mới."

Xoay hai vòng, Kế Thiên Kiệt vẫn không có bình tĩnh lại: "Anh Tân, cũng gần hai năm anh không chụp tạp chí, các fan nói lần này là lễ vật năm mới anh dành cho bọn họ, tất cả đều sắp điên rồi."

Chung Trì Tân khép sách lại, nhìn Kế Thiên Kiệt cũng sắp điên theo: "Qua nhiều năm như vậy mà cậu vẫn chưa quen?"

Kế Thiên Kiệt cứng người, phản ứng lại, mỗi lần anh Tân có hoạt động nhất định sẽ lên hot search, hot là chuyện thường ngày. Cậu ngượng ngùng nói: "Em quên mất."

Chung Trì Tân ngoài việc phát hành album, tổ chức các buổi biểu diễn, ngày thường không có hoạt động, khoảng thời gian trước cũng là bận không có xuất hiện, thật sự không có biện pháp mới kéo dài thời gian phát hành tạp chí.

"Không nói cái này." Kế Thiên Kiệt ngồi đối diện Chung Trì Tân, từ trong túi lấy ra hợp đồng, "Anh Tân, chị Hồng nói anh chuẩn bị sẵn sàng để đi Hải Thành tham gia chương trình thực tế."

"Chương trình lần này của đài Hải Thành tên di sản văn hóa, một tiết mục trong nước sáng tạo độc đáo tổng hợp văn hóa tri thức cùng với người tham gia, chị Hồng bàn bạc cùng bên phía đài Hải Thành, chương trình không có kịch bản, tổ đạo diễn chỉ phụ trách tuyên bố nhiệm vụ, sau đó tổ quay phim tiến hành thu hình." Kế Thiên Kiệt có chút khó xử chỉ vào hợp đồng. "Anh Tân, kỳ thật.. em cảm thấy chương trình này không có kịch bản, vấn đề không biết phát sinh trong lúc quay khá cao, không thích hợp với anh."

Hợp đồng lần này của đài Hải Thành, điều kiện thứ nhất có ghi rõ, trừ an toàn cá nhân, các nghệ sĩ đều tự chịu tất cả hậu quả phát sinh trong quá trình ghi hình tiết mục.

Kế Thiên Kiệt nhìn đến điều kiện thứ nhất liền không yên tâm, anh Tân lần đầu tiên chính thức quay chương trình gameshow, không có bất cứ kinh nghiệm gì, lại không có kịch bản, quá dễ dàng xảy ra vấn đề, cậu không biết vì cái gì chị Hồng muốn nhận chương trình này.

Chung Trì Tân cầm lấy hợp đồng lật lật: "Có biết các khách mời là ai không?"

Kế Thiên Kiệt gật đầu: "Chị Hồng nói mấy người có khả năng đi, chẳng qua em đi ngầm hỏi cảm thấy là Trang Duệ Phong."

Chung Trì Tân nâng mắt nhìn về phía Kế Thiên Kiệt: "Tin tức của cậu so với người đại diện còn chuẩn xác?"

"Hehe, anh Tân, trợ lý bọn em cũng có vòng quan hệ mà, hơn nữa gần đây trợ lý của Trang Duệ Phong đặt vé máy bay đi Hải Thành."

Kế Thiên Kiệt tuy rằng không nhanh nhẹn dũng mãnh như những trợ lý khác, nhưng cậu có khả năng thu thập tin tức đặc biệt, chẳng qua bình thường không có đất dùng, bởi vì Chung Trì Tân không hay hoạt động.

"Anh Tân, nếu thật là anh ta, anh phải chú ý một chút, Trang Duệ Phong quay gameshow rất có thủ đoạn."

"Ừ."

Sau khi ký hợp đồng, bọn họ ở Hải Thành mười lăm ngày, quay chương trình liên tục ba ngày, đài Hải Thành chuẩn bị phát sóng tập đầu tiên vào năm sau.

Mới vừa lên máy bay, Kế Thiên Kiệt liền lân la lại: "Anh Tân, em vừa mới biết được tin tức, bảo rằng chúng ta vừa xuống máy bay liền có tổ quay phim chờ sẵn. Tổ tiết mục này cũng quá mưu mẹo đi, hoàn toàn không có chào hỏi."

Mấy năm nay bởi vì minh tinh tham gia gameshow lật xe quá nhiều, Kế Thiên Kiệt không thể không cẩn thận.

"Tổng cộng có ba khách mời, trừ bỏ Trang Duệ Phong còn có ai?"

Kế Thiên Kiệt lắc đầu: "Không biết, lần này đài Hải Thành làm công tác giữ bí mật quá nghiêm, thông tin khách mời tham gia cũng không thông báo."

Y như Kế Thiên Kiệt nói, bọn họ vừa xuống máy bay, xung quanh đã có tổ quay phim đang chờ, toàn bộ camera đều mở máy. Chung Trì Tân nhàn nhạt liếc mắt xung quanh, Trang Duệ Phong còn chưa tới, ghế dài đang có một người ngồi chờ, nhìn cách trang điểm thì không giống người trong giới.

Không phải người trong giới, chẳng trách Kế Thiên Kiệt cũng không biết vị khách cuối cùng kia là ai.

Chung Trì Tân lập tức hướng đấy đi qua, vươn tay phải: "Cô Giải."

Giải Chi Anh sớm đã thấy Chung Trì Tân, nhưng chưa từng dự đoán được đối phương sẽ nhận ra chính mình, vừa rồi tổ tiết mục không có thông báo khách mờ thành viên có những ai.

"Chào cậu, chào cậu." Giải Chi Anh vội vàng đứng lên, cùng Chung Trì Tân bắt tay.

Hai người cùng nhau ngồi xuống, so với tưởng tượng thì tốt hơn rất nhiều, không có tẻ nhạt.

"Em có xem qua vở Du Viên Kinh Mộng, rất hay." Chung Trì Tân đã có đoạn thời gian tìm hiểu về Côn khúc, cho nên liếc mắt liền nhận ra Giải Chi Anh, anh đối với loại hình nghệ thuật này từ trước đến này đều rất tôn trọng.

Giải Chi Anh là nghệ sĩ Côn khúc*, ba mươi hai tuổi, năm trước đạt được giải thưởng cao nhất của ca kịch Trung Quốc-giải hoa mai, ở trong giới ca kịch rất có tiếng.

(Côn khúc hay Côn kịch / Tuồng Côn Sơn: Là một thể loại hí kịch của tỉnh Giang Tô, Trung Quốc. Đây là một trong những loại hình hí kịch cổ nhất của nghệ thuật Ca kịch Trung Quốc, ra đời vào khoảng cuối thế kỉ XIV)

"Cậu cũng xem Côn khúc?" Giải Chi Anh có chút thụ sủng nhược kinh, tuy rằng tính tuổi thì chị lớn hơn, nhưng lần đầu tiếp xúc đến nhân vật đứng đầu giới ca hát, hơn nữa ngày thường chị nghe các ca khúc của Chung Trì Tân không ít, cũng coi như một fan lớn tuổi.

Anh quay phim quay đầu lại nhìn đồng nghiệp của mình "Ai, Chung thần cũng không có lạnh lùng như trong truyền thuyết, khá dễ nói chuyện."

"Anh quản nhiều như vậy, lo quay đi, đạo diễn bọn họ đều có sắp xếp."

Khoảng hai mươi phút sau, vị khách thứ ba xuống máy bay, quả nhiên là Trang Duệ Phong. Trang Duệ Phong năm nay hai mươi tám tuổi, từng tham gia nhiều gameshow nổi tiếng, bản thân anh ta chính là dựa vào gameshow mà thành sao, được người xem yêu thích, thường hay lên hot search.

Tổ tiết mục mời ba khách mời làm thành viên cố định, hai người đều không có kinh nghiệm tham gia gameshow, hơn nữa không có kịch bản, cũng không biết họ suy nghĩ cái gì.

Kế Thiên Kiệt ở bên cạnh nhìn, nếu anh Tân không có tham gia, cậu trăm phần trăm cho rằng tổ tiết mục muốn nâng Trang Duệ Phong, nhưng hiện tại.. tổ tiết mục cũng không có khả năng lấy Chung Trì Tân làm nền, cậu có loại cảm giác nói không nên lời.

Ba thành viên đến đông đủ, tổng đạo diễn liền từ một góc nào đó xuất hiện: "Các vị, trước tiên nói quy tắc trò chơi cho các bạn."

"Đạo diễn, mọi người vừa mới tới, đều không cho thời gian nghỉ ngơi, trực tiếp liền bắt đầu?" Trang Duệ Phong nhướng mày hỏi.

Tổng đạo diễn buông tay: "Từ thời điểm các bạn xuống máy bay, tiết mục đã bắt đầu rồi."

"Được rồi, nói quy tắc của chương trình. Ba vị sắp tới sẽ đi đến Hải Thành Đông Sơn, một trong các di sản văn hóa thế giới của Trung Quốc, cảnh quan hùng vĩ, đỉnh núi có một thiên đàn, nơi đó có một vị khách quý đang chờ, sau khi mọi người hội họp sẽ tuyên bố nhiệm vụ. Mặt khác, trong số các bạn sẽ có hai người phải tự tìm hai người ngoài để lập đội, tự mình tìm kiếm ở xung quanh." Tổng đạo diễn bổ sung một câu, "Về sau mỗi tập đều có hai thành viên yêu cầu tìm đội viên bên ngoài để lập đội, cùng nhau giải đáp nhiệm vụ vòng thứ nhất, còn các quy tắc khác, về sau sẽ rõ."

(Thiên Đàn (giản thể: 天坛; phồn thể: 天壇; bính âm: Tiāntán; tiếng Mãn Châu: Abkai mukdehun), có nghĩa là Đàn thờ Trời, đây là một quần thể các tòa điện thờ ở nội thành phía Đông Nam của Bắc Kinh, vị trí tương ứng ở quận Tuyên Vũ hiện tại. Đây là một công trình to lớn có giá trị văn hóa cao, được UNESCO xếp vào di sản văn hóa của thế giới)

Trợ lý không thể ngồi cùng xe với khách mời, Kế Thiên Kiệt dù có lo lắng cũng không thể làm gì, chỉ có thể tách ra.

"Cho nên cô Giải là người truyền thừa Côn khúc?" Trang Duệ Phong lộ ra thần sắc kính nể, "Khó trách tổ tiết mục muốn mời cô lại đây, xác thật là phù hợp với nội dung chương trình là văn hóa di sản, tôi đến đây đột nhiên có chút ngượng ngùng."

Giải Chi Anh xua tay: "Không có, các cậu cũng rất lợi hại."

Dọc theo đường đi Trang Duệ Phong không ngừng đặt vấn đề, Giải Chi Anh không tham gia qua gameshow, con người cũng chỉ sinh hoạt giới hạn trong nghề của mình, tâm tư không nặng, một lúc sau đã bị anh ta moi hết thông tin.

"Chị Anh, Trì Tân, mọi người cảm thấy lát nữa đạo diễn sẽ công bố nhiệm vụ gì?" Trước khi xuống xe Trang Duệ Phong hỏi một câu.

"Không rõ ràng lắm." Chung Trì Tân xuống xe đầu tiên, không gian trong xe nhỏ hẹp, anh vóc dáng quá cao, ngồi không được thoải mái.

Giải Chi Anh cũng cười lắc đầu: "Đợi lát nữa chúng ta sẽ biết."

Ba người cùng nhau đi đến thiên đàn Đông Sơn, gặp được khách mời cuối cùng.

"Đồng Hạnh, hóa ra khách mời cuối cùng là cô" Trang Duệ Phong cười ôm Giản Hồng Hạnh, "Đã lâu không gặp."

Giản Đồng Hạnh đối diện máy quay "Đạo diễn, tôi có thể trở thành thành viên cố định không? Loại không cần tiền đó."

Hàn huyên một lúc, bốn người mới chính thức bắt đầu nhận được nhiệm vụ của đạo diễn.

"Căn cứ kết quả rút thăm, Giản Đồng Hạnh cùng Giải Chi Anh một đội, hai thành viên còn lại mỗi người tự đi chọn thành viên của đội mình, thời gian của nhiệm vụ thứ nhất là hai giờ, đội nào thành công mới có thể mở ra nhiệm vụ tiếp theo. Nhớ kỹ, một khi bắt đầu nhiệm vụ, mọi người không thể dùng di động, di động vừa mở ra sẽ mặc định bị thua." Tổng đạo diễn phát cho mỗi người một máy tính bảng, "Tổ Giải Chi Anh hiện tại có thể trực tiếp mở ra nhiệm vụ, bắt đầu tính giờ."

Trang Duệ Phong giơ máy tính bảng trong tay mình lên nói "Đạo diễn, chúng tôi còn chưa có tìm được thành viên cùng đội, tại sao nhiệm vụ đã bắt đầu tính giờ? Như vậy không công bằng."

Tổng đạo diễn trả lời một câu: "May mắn cũng là một phần thực lực, chỉ trách các cậu không rút thăm trúng Giản Đồng Hạnh."

Trang Duệ Phong vẻ mặt bất đắc dĩ: "Được rồi"

Thiên đàn Đông Sơn rất lớn, chung quanh du khách cũng nhiều, bọn họ hiển nhiên đã bắt đầu khiến cho người xung quanh chú ý. Trang Duệ Phong bước nhanh về phía trước vài bước, kéo ra khoảng cách cùng Chung Trì Tân, anh ta nhìn người xung quanh, du khách đều chiếm đa số. Di sản văn hóa, tuy rằng chưa mở ra nhiệm vụ, trước đây tổ tiết mục cũng không có thông báo nội dung, Trang Duệ Phong khẳng định liên quan đến Đông Sơn, hoặc là liên quan đến di sản văn hóa thiên nhiên thế giới. Nguyên nhân Trang Duệ Phong đi trước, một trong số đó cũng là vì có thể chọn được người trước tiên.

Trang Duệ Phong thấy một nữ sinh ăn mặc quần áo dẫn đầu đoàn người, trên người không đeo ba lô, cũng không giống khách du lịch cầm điện thoại chụp khắp nơi, trên cổ còn đeo thứ gì đó, anh ta liền lập tức tiến lên: "Xin chào."

"Trang Duệ Phong!" Nữ sinh tuổi cũng chỉ hơn hai mươi, hiển nhiên nhận ra anh ta.

"Tôi đang quay một chương trình gameshow, có thể mời em gia nhập đội của tôi không?"

Nữ sinh đứng tại chỗ có chút kích động "Em, em sao? Có thể a."

Trang Duệ Phong duỗi tay, mang theo nữ sinh đi phía trước, không để cô quay đầu lại "Chúng ta vừa đi vừa nói." Nói xong liền mở khóa nhiệm vụ.

Nữ sinh hưng phấn gật đầu: "Được, anh chờ chút, em gọi điện thoại cho bạn học."

Trang Duệ Phong tươi cười mang theo ba phần ôn nhu "Em cùng bạn đến đây chơi?"

Nữ sinh lắc đầu "Không phải, chúng em là sinh viên chuyên ngành du lịch, đến đây học hướng dẫn viên mang đoàn đi du lịch."

Quả nhiên, Trang Duệ Phong tươi cười hơn nữa một chút. Lại cúi đầu xem nhiệm vụ, một phần ba câu hỏi là về Đông Sơn.

Chung Trì Tân dừng ở phía sau, vẫn như cũ chưa tìm được thành viên nhập đội, mỗi lần anh đi đến trước mặt một người, đối phương hoặc là mặt ngốc nhìn, hoặc chính là hét chói tai.

"Có khẩu trang không?" Chung Trì Tân nhíu mày hỏi anh quay phim.

Anh quay phim chỉ chỉ cửa hàng du lịch nhỏ bên cạnh "Bên trong chắc là có."

Hiện tại mùa đông, lại là ở trên núi, khẩu trang thật là dễ thấy. Chung Trì Tân bảo tổ tiết mục chia ra, mua khẩu trang mang lên, cũng có tác dụng ngăn trở một ít ánh mắt, nhưng có máy quay phim đi theo, vẫn cứ có người không ngừng nhìn về hướng bên này.

Hơn nửa giờ qua đi, Chung Trì Tân vẫn đi xung quanh, không có tìm được thành viên nhập đội. Anh tuy chưa từng tham gia gameshow, nhưng cũng có thể đoán ra một ít, cho nên không có tùy tiện chọn một người qua đường nhập đội.

Đông Sơn trừ bỏ thiên đàn còn có miếu thờ Chung Trì Tân đi ngang qua bậc thang chỗ miếu thờ, bỗng nhiên thấy một người ăn mặc quần áo công nhân, cả người còn dính bụi xi măng ngồi xổm phía dưới góc cầu thang. Chung Trì Tân híp lại đôi mắt, nhìn chằm chằm đối phương một lúc lâu, cuối cùng nhấc chân đi qua.