Chương 46​

2735 Chữ Cài Đặt
Chương 46

Liên hoan phim Kim Tiêu toàn nhận vật tai to mặt lớn xuất hiện, cho dù hiện tại hai người là đứng ở gần nhà vệ sinh tuy nhiên hoàn cảnh xung quanh cũng tương đối sạch sẽ, vách tường đều là gạch men sứ viền vàng.

Chỉ cần không nói thì không ai biết nơi đây là cửa nhà vệ sinh.

Huống hồ bên ngoài là hiện trường trao giải, người đến người đi đông đảo, không tiện chụp ảnh chung.

"Ở chỗ này chụp đi." Khương Diệp giơ máy ảnh lên, nhích lại gần Chung Trì Tân, xoạt một tiếng đã chụp xong.

Chung Trì Tân còn chưa kịp phản ứng: "Chụp xong rồi?"

Máy ảnh là loại chụp xong lấy được ảnh ngay, vừa chụp xong ảnh lập tức ra tới, Khương Diệp vẩy vẩy hai cái chuẩn bị ký tên ở mặt sau, nghe thấy lời anh nói nghiêng đầu nhìn lại: "Ừm."

"Tôi xem một chút." Chung Trì Tân kéo ảnh sang xem, trong tấm ảnh thì hình ảnh của anh coi như rõ ràng, nhưng Khương Diệp lại khẽ nhích tới liền chụp luôn, khuôn mặt của cô có chút dán lại gần, mà lại..

"Chụp lại tấm khác đi." Chung Trì Tân duỗi ngón tay ra chỉ chỉ trên đầu hai người "chữ 'Nhà vệ sinh' bị chụp lại rồi."

Khương Diệp đi tới nhìn một chút, phía trên đầu bọn họ đúng là có chữ 'Nhà vệ sinh' lớn đỏ tươi.

"Để tôi chụp." Chung Trì Tân lấy máy ảnh trong tay Khương Diệp, lôi kéo cô di chuyển tìm vị trí thích hợp, mười phần nghiêm túc.

Cuối cùng cũng tránh được những vị trí có chữ ở xung quanh, bối cảnh sau lưng chỉ là tường gạch men sứ viền vàng, Chung Trì Tân và Khương Diệp sóng vai đứng, nhìn vào máy ảnh chụp một tấm.

"Ơ, đang chụp hình à?"

Phiền Biên Đồng ở trong hội trường bị mấy vị đạo diễn lôi lôi kéo kéo nói chuyện, thật vất vả mới thoát được ra để đi WC, kết quả nhìn thấy Chung Trì Tân và Khương Diệp hai người đứng ở gần nhà vệ sinh dựa vào nhau, đến gần thì thấy máy ảnh ở trong tay Chung Trì Tân.

Nếu có những người khác đi lại đây chỉ sợ còn phải giật mình, bởi vì Chung Trì Tân làm sao lại tiếp xúc thân mật với nữ giới như vậy chứ, trong lòng đoán chừng muốn tính tính toán toán. Nhưng Phiền Biên Đồng đã cùng hai người quay chung một bộ phim, biết hai người có quen biết nhau, trong phim lại còn diễn một cặp nữa chứ, cũng không quá kinh hãi.

"Anh Phiền." Khương Diệp chào một tiếng.

"Ừ, hai người tiếp tục đi." Phiền Biên Đồng vội vã giải quyết vấn đề nhân sinh, tùy tiện gật đầu sau đó tức tốc hướng nhà vệ sinh đi đến.

Ảnh vừa chụp lập tức đi ra, Chung Trì Tân cầm lấy xem, sau đó đưa cho Khương Diệp: "Cô cảm thấy có được không?"

Khương Diệp nhìn lướt qua, khuôn mặt hai người chụp được cực kỳ rõ ràng, phía trên cũng không có mấy chữ 'Nhà vệ sinh' nữa, hẳn là được.

"Anh có thể ký tên ở phía sau hay không?" Khương Diệp ở phía sau tấm ảnh viết 'Chúc Trương Ý sinh nhật vui vẻ' rồi ký tên ở phía dưới, còn lưu lại một chỗ trống cho Chung Trì Tân.

Chung Trì Tân ký tên ở chỗ trống còn lại, sau đó hỏi: "Trương Ý.. là nữ chính trong 'Thanh quả' sao?"

"Anh có xem qua 'Thanh quả' sao?" Bây giờ Khương Diệp mới hiểu được trước đó Chung Trì Tân nói phim xem hay đây là đang nói đến 'Thanh quả', cô còn tưởng rằng anh đã được xem qua phim 'Thiếu Hoa Ca' đã chỉnh sửa hậu kỳ xong chứ.

Vừa nhắc tới bộ phim này, Chung Trì Tân đã có mấy điều giấu ở trong lòng đã lâu, bây giờ nhịn không được phải nói ra khỏi miệng: "Tôi đã xem rồi, cô diễn rất tốt, chỉ là kịch bản có mấy chỗ lời kịch không được tốt cho lắm, mấy cảnh diễn bố cục cũng có vấn đề."

Chung Trì Tân mặt đầy nghiêm túc, giống như anh là một người trong nghề đang nhận xét vậy.

Khương Diệp khẽ giật mình: "Cảnh nào bố cục có vấn đề vậy?" Thời điểm quay phim cô cũng không có phát hiện.

"Cô với cái người Trương Quả.."

"Trương Ý." Khương Diệp ngắt lời nói.

"Ừm, Trương Quả." Chung Trì Tân đổi ngữ khí.

Khương Diệp: "..."

"Trong phim hai người không phải tình địch sao? Nhưng lời thoại của cô với Trương Quả có rất nhiều câu mập mờ, còn có cảnh ở nhà vệ sinh nữa, vì sao đạo diễn lại muốn cô cài nút áo chứ?" Chung Trì Tân lông mày đều nhăn lại, nhưng vẫn là rất đẹp trai, lời nói và dáng vẻ mười phần chuyên nghiệp.

Khương Diệp: "Nhà vệ sinh.." Hôm nay nhà vệ sinh dường như xuất hiện với tần suất hơi nhiều thì phải.

"Lúc ấy chuông báo vào học đã vang lần thứ hai, cô ấy lại không nhanh không chậm cài lại nút áo, cảnh quay kia là muốn thể hiện sau khi nữ hai tùy tiện khi dễ người khác." Khương Diệp giải thích nói.

"Hai người vẫn còn ở đây? Trò chuyện cái gì mà lâu vậy, buổi tiệc bên kia sắp bắt đầu rồi." Phiền Biên Đồng đi ra vội vàng kéo hai người đi "Có chuyện gì thì về rồi nói."

Vị trí ngồi của Chung Trì Tân và Khương Diệp cách nhau xa, đi đến gần hội trường thì phải tách ra.

Khương Diệp cầm máy ảnh trở về vị trí của mình, đem ảnh đưa cho Trương Ý: "Trương Quả, sinh nhật vui vẻ."

Trương Ý nhận ảnh chụp 'a' một tiếng, trên mặt nghi ngờ.

"Chị, chị đến bây giờ vẫn còn.."

Khương Diệp bỗng nhiên phản ứng lại được: "Tiểu Quả, sinh nhật vui vẻ." Trương Quả vẫn luôn gọi cô là chị, mình gọi cả tên người ta thì đúng là có chút xa cách.

Lam Hà ở bên cạnh không nhịn được cười ra tiếng.

Trương Ý đến cả ảnh cũng không có tâm tư thưởng thức nữa: "Chị, em họ Trương tên Ý, chị lần sau không được quên đâu đó."

Khương Diệp: "..."

Cô vậy mà lại gọi sai theo Chung Trì Tân?

"Thật xin lỗi."

Trương Ý hào phóng phất tay: "Thôi bỏ đi, để em xem quà sinh nhật chị tặng em."

Polaroid chụp ảnh lấy nét rất rõ, hình ảnh hai người chụp chính diện rất là rõ nét, Trương Ý 'Oa' một tiếng, che miệng mình lại, nếu bây giờ là ở nhà thì cô ấy đã lăn lộn ngay tại chỗ để biểu thị tâm tình kích động của mình rồi.

Ảnh rất đẹp, rất xứng đôi!

Một tấm ảnh mà cô ấyn phải lật đi lật lại xem nhiều lần, sau đó Trương Ý rốt cuộc mới trấn tĩnh lại, cô nhìn kỹ hai người trong ảnh, đột nhiêm cảm thấy có chút không đúng.

Dựa theo lý giải của bản thân thì chị Khương Diệp đi tìm Chung thần chụp ảnh, mà đối với hiểu biết về hai người thì người cầm máy ảnh phải là chị Khương Diệp, mà người đang cười kia cũng không thể nào là Chung thần được.

Mọi người đều biết, Chung thần không thích cười, mỗi buổi concert cũng không thấy cười, anh chỉ hát xong sau đó nói lời cảm ơn với fan rồi rời đi.

Trương Ý vụиɠ ŧяộʍ liếc Khương Diệp, cô tự nhiên có một cảm giác hai người kia có chút ngọt ngào là sao nhỉ.

Lễ trao giải kết thúc, bên ngoài hội trường Hùng Úc đã chuẩn bị xong xe, lại phát hiện Khương Diệp ở trên mạng đã bị bôi đen một vòng rồi.

Đây thật là..

Hùng Úc đầu cũng to ra, chuyện trong nhà Khương Diệp vừa mới qua đi, hiện tại lại phát sinh thêm cái hot search này nữa.

"Nhạc Kiều, điện thoại của Tiểu Khương có chỗ em không?" Hùng Úc hỏi cái người đang ngủ gà ngủ gật ở phía trước.

Nhạc Kiều tỉnh táo lại trả lời: "Ở đây."

Phía Khương Diệp hẳn là chưa biết chuyện gì xảy ra, Hùng Úc liền đẩy cửa xuống xe, chuẩn bị đi đón Khương Diệp về, lại gọi điện thoại cho người quen, liên hệ để chủ mấy blog kia xóa bài đăng đi.

Nhưng Hùng Úc vẫn là muộn một bước.

Lúc chị ấy đi vào thì đã có mấy phóng viên vây quanh Khương Diệp, liên tục hỏi những vấn đề đang hot mấy ngày qua.

Khương Diệp mặt không chút biểu cảm nói: "Tôi không cố ý đánh người, cũng không có kim chủ, không có bắt nạt người trong đoàn làm phim, người nào tung tin đồn nhảm thì cứ đợi giấy triệu tập của tòa án đi."

Hùng Úc đang muốn chen vào mang Khương Diệp đi, bên cạnh bỗng nhiên có một người chen vào bên trong chỗ Khương Diệp.

"Nói bậy bạ! Anh nói hươu nói vượn! Ăn nói bừa bãi! Ngậm máu phun người!" Trương Ý giật lấy micro của phóng viên liên tiếp nói, thanh âm rất lớn ảnh hưởng cả đến những diễn viên khác đang phỏng vấn, người đứng mũi chịu sào gần nhất là Tô Khinh Y đang phỏng vấn gần đấy.

Trương Ý vừa rồi mang máy ảnh đi trả cho nhân viên công tác, vừa quay lại đi đến gần liền nghe thấy vị phóng viên kia nói những lời vô căn cứ lập tức nổi giận.

"Cái gì gọi là đánh tôi đến chảy máu mũi? Chứng cứ ở đâu?" Trương Ý hùng hổ đưa tay chỉ vào một vị phóng viên vừa rồi, "Anh bây giờ bỏ ra để tôi xem, nếu không phải tôi đưa các người kiện đến tòa án."

Phóng viên từ trong ngực lấy ra điện thoại di động, ấn ấn vài cái: "Trên mạng đã có người tung ra ảnh chụp, những điều này không phải là chúng tôi nói linh tinh."

Lam Hà nghe được động tĩnh cũng đi tới: "Làm ơn nhường đường một chút."

Anh ta đoạt lấy điện thoại của phóng viên, Trương Ý cũng ghé vào bên cạnh để xem, càng xem càng tức giận: "Mấy người ăn no không có chuyện gì làm sao? Cái này cũng gọi là đánh người đến chảy máu mũi? Rõ ràng là tôi nhìn chị ấy cảm thấy quá đẹp, nhìn đến chảy máu mũi được không~~~"

Trương Ý nói liền một mạch, giọng rất lớn.

Vóc người càng thấp giọng nói càng lớn câu nói này có lẽ cũng đúng với con người của Trương Ý.

Toàn bộ khu vực phỏng vấn đều có thể nghe rõ ràng những lời vừa rồi của Trương Ý, vô số minh tinh đều quay đầu nhìn về bên này, muốn xem đến cùng là người nào vừa nói ra những lời hùng hồn như vậy.

Khương Diệp: "..."

Cho nên là vì nguyên nhân này mới tự nhiên bị chảy máu mũi?

Lam Hà lúc này cũng đã xem xong ảnh ở bên trong điện thoại của vị phóng viên kia, anh ta lễ phép mượn micro của một vị phóng viên giơ màn hình điện thoại của mình lên nói: "Làm đạo diễn của bộ phim 'Thanh quả' đầu tiên tôi xin cảm ơn mọi người đã yêu thích bộ phim cũng như diễn viên, nhưng tôi muốn nói là những hình ảnh này là bị chụp lén từ nửa tháng trước, tôi nghi ngờ việc này là do những người đã bị đoàn phim đuổi lúc trước ghi hận trong lòng tung ra để trả thù. Tâm tư bọn họ không cần nói cũng biết, chính là muốn bôi đen hai diễn viên chính ưu tú của chúng tôi."

"Những tấm ảnh này coi như không tính đi, vậy sự việc thảm đỏ hôm nay thì anh giải thích thế nào?" Vị phóng viên kia truy hỏi "Trương Ý không vui vẻ đi thảm đỏ, cả đoàn làm phim các người để cô ấy xách váy cho Khương Diệp, còn mắng cô ấy, chuyện này không phải là làm khó nghệ sĩ sao?"

"TM nó.." Trương Ý lại muốn xông lên, nhưng bị Lam Hà kéo lại phía sau.

"Đầu tiên cảm ơn vị phóng viên này đã chú ý đến Trương Ý của chúng tôi, nhưng việc Trương Ý xách váy cho Khương Diệp là bởi vì cô ấy sợ Khương Diệp bị vấp ngã, về chuyện nói chúng tôi mắng Trương Ý, tôi thừa nhận là tôi có mắng."

Phóng viên hưng phấn đem micro đến gần Lam Hà: "Anh thừa nhận có mắng nghệ sĩ?"

Lam Hà gật đầu: "Đúng, tôi thừa nhận có mắng Trương Ý bỏ váy Khương Diệp xuống, đi thảm đỏ cho thật tốt. Tôi nhớ lúc đó hai bên cũng có fan hâm mộ quay video, tôi ở đây xin nhờ những ai quay được video lúc đó sau khi lễ trao giải kết thúc có thể đem video đăng lên mạng, để trả lại cho chúng tôi sự trong sạch."

Những lời nói này coi như đã có căn cứ xác định đúng sai, những phóng viên bên cạnh đã dao động, nhưng mà vị phóng viên vừa rồi vẫn không muốn từ bỏ: "Lúc ở đoàn làm phim tất cả mọi người đều phải ngồi bên ngoài phơi nắng, chỉ có Khương Diệp được ngồi trong xe nghỉ ngơi, chuyện này thì giải thích như thế nào? Sau lưng cô ấy có phải có kim chủ chống lưng hay không?"

Hùng Úc ở bên ngoài nghe được mắt trợn trắng vì tức, mấy cái người phóng viên này làm sao mà vào được không biết, chị chen vào cầm lấy micro trong tay Lam Hà: "Khương Diệp của chúng tôi đúng là có kim chủ sau lưng, kim chủ là Thời Đại Văn Hóa. Về việc tại sao chỉ có Khương Diệp ngồi ở trong xe nghỉ ngơi, đương nhiên là bởi vì Thời Đại Văn Hóa có tiền cung cấp cho mỗi nghệ sĩ một chiếc xe cao cấp, còn có câu gì muốn hỏi thì hỏi luôn đi."

Nghệ sĩ của Thời Đại Văn Hóa?

Các phóng viên khác trong lòng càng dao động, đây là công ty có tài chính hùng hậu nổi tiếng trong giới.

Các phóng viên mặt mũi xám xịt muốn rời đi, Trương Ý từ sau lưng Lam Hà lại liều mạng chui ra ngoài, chỉ vào những người kia nói: "Cứ để bọn họ đi như vậy sao, đây không phải là tung tin đồn nhảm hay sao, tôi muốn tố cáo bọn họ."

Lam Hà im lặng đẩy đẩy Trương Ý: "Cô vẫn đang là sinh viên, hiểu luật pháp chút đi, cô làm sao đưa bọn họ vào tù được."

Trương Ý đương nhiên biết là không thể, nhưng cô tức mà.

"Chị, thật xin lỗi, tất cả là tại em." Trương Ý cúi đầu nói xin lỗi với Khương Diệp.

"Chuyện này không liên quan đến em." Khương Diệp cũng không để ý tới những chuyện này, cô quay đầu nhìn về phía Hùng Úc: "Chị Úc, những tin đồn này là từ đâu truyền ra vậy?"

"Là ở mấy blog trên weibo, đến bây giờ vẫn chưa có xóa." Hùng Úc trong lòng áy náy không dứt, chị thân là người đại diện nhưng cũng chưa làm tốt việc của mình, sự việc phát sinh nhanh chóng ở trên mạng cũng không phát hiện ra.

Khương Diệp gật đầu: "Chị chụp ảnh màn hình lại, em muốn kiện bọn họ."

Tác giả có lời muốn nói:

Trương Ý: Con mẹ nó chứ, đánh cho mấy người tung tin đồn nhảm kia thành chó con luôn~~~