Editor: Hương Vũ
"Ninh nhi tại sao không nói chuyện, không phải nói có chuyện nói với ca ca sao?" Khâu Minh Thông đã uống ly trà thứ năm rồi, thấy muội muội vẫn không nói chuyện, không nhịn được mở miệng cười hỏi. Hắn sợ trà này hắn tiếp tục uống nữa, sẽ không bước ra khỏi cửa quán trà này được.
Khâu Tiểu Ninh trong lòng gấp muốn chết, nhưng lại sợ ca ca nghe xong những lời này sẽ bị dọa. Đang lúc nàng do dự, một giọng nói cắt đứt cơ hội nàng nói ra thân thế.
"Minh Thông, thì ra là ngươi ở đây? Ta đang tìm ngươi có chuyện đấy." Hàn Thiếu Quân ngồi xuống, thấy Khâu Tiểu Ninh bên cạnh, kinh ngạc hỏi: "Tiểu Ninh, lúc này sao ngươi lại ở đây?" Nha đầu này cũng mười sáu tuổi rồi, bộ dáng cũng rất xinh đẹp, không giống với loại xinh đẹp hào quang tỏa ra xung quanh của muội muội, nàng có một loại xinh đẹp lạnh lùng.
"Tiểu Ninh gặp qua thiếu gia." Khâu Tiểu Ninh thoáng cau lại lông mày làm người khác không phát hiện ra, lúc này vì sao Hàn Thiếu Quân lại tới?
"Không phải trong phủ, không cần đa lễ, mấy ngày không gặp tiểu Ninh lại xinh đẹp hơn." Hàn Thiếu Quân đỡ Khâu Tiểu Ninh dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm nàng cười lên tiếng.
"Tiểu Ninh liễu yếu đào tơ, không đảm đương nổi hai chữ xinh đẹp thiếu gia nói." Khâu Tiểu Ninh cúi đầu càng thấp hơn, kiếp này nàng cố tình trang điểm thành dung mạo bình thường, chỉ cần lúc có Hàn Thiếu Quân nàng sẽ ít nói và làm nhiều hơn. Hôm nay nếu không phải là tới gặp ca ca, nàng mới sẽ không ăn mặc như thế này, nàng cũng không muốn tất cả cố gắng nàng làm đều uổng phí.
Thấy ánh mắt của Hàn Thiếu Quân, Khâu Minh Thông có cảm giác trong lòng mình vô cùng không thoải mái, muội muội của hắn xinh đẹp cũng phải để hắn khen. Suy nghĩ muốn nói sang chuyện khác mở miệng nói: "Thiếu gia, ngươi tìm Minh Thông là vì chuyện đề tuyển khảo hôm nay?" Hàn Thiếu Quân nếu vẫn tiếp tục nhìn, hắn thật muốn xông đến che mắt của hắn ta lại. Những tâm tình này, Khâu Minh Thông đem nó lý giải là, muội muội của hắn mới không cần tùy tiện để cho người khác nhìn.
Xem ra chuyện này hôm nay không thể nói rồi, Khâu Tiểu Ninh đứng lên, khẽ phúc thân nói nhỏ: "Thiếu gia có chuyện cùng ca ca thương lượng, tiểu Ninh trước hết cáo từ, không quấy rầy hai vị." Nói xong, xoay người rời đi trà phường.
Đi ra cửa chính, Khâu Tiểu Ninh có chút ủ rũ, nàng vẫn không dám nói, nếu như Hàn Thiếu Quân không đi vào nàng cũng không dám nói. Trở lại Hàn phủ, Hàn Thiếu Khanh vẻ mặt hào hứng bừng bừng hỏi: "Như thế nào như thế nào, tiểu Ninh ngươi có nói không, ca ca ngươi phản ứng như thế nào? Có phải hay không trước bị sợ đến nói không ra lời, sau đó vui mừng nhảy lên?" Với số tuổi nàng đã sống mà quan sát, tiểu tử ngốc Khâu Minh Thông này tám phần là yêu thích tiểu Ninh .
Im lặng nhìn Hàn Thiếu Khanh một cái, Khâu Tiểu Ninh không còn hơi sức trả lời: "Ta không dám nói, ta sợ ca ca không bao giờ để ý tới ta." So với việc không lấy được Khâu Minh Thông, nàng càng sợ mất đi hắn. Không chiếm được hắn ít nhất còn có thể lẳng lặng nhìn hắn, vì hắn làm này làm kia. Nếu như mất đi hắn, nàng sẽ giống như kiếp trước, đến gần hắn cũng là một vấn đề khó khăn.
"Ai, ngươi nha đầu này, ngươi chuẩn bị kéo dài tới lúc nào? Ca ca ngươi đã hai mươi, nói thật tiểu tử kia không tệ, nương ngươi khẳng định phải xách đèn l*иg tìm giúp hắn, ngươi phải nhanh lên nếu không hắn thật sự cùng người khác thì ngươi làm thế nào?" Chuyện yêu đương đối với Hàn Thiếu Khanh một người đã từng đánh mất một lần mà nói, mặc kệ người trong lòng có thích nàng hay không, cũng phải giữ được trong tay rồi mới nói sau, lấy được người của hắn còn sợ không chiếm được tim của hắn sao?
"Những việc này ta đều biết, nhưng ta chính là sợ hắn không tiếp thu nổi. Rõ ràng là muội muội thương yêu vài chục năm, đột nhiên trở thành một người không có quan hệ huyết thống với hắn, như vậy hắn có thể sẽ nghĩ chính mình trả giá mười mấy năm nay là vì cái gì hay không?" Kiếp trước ca ca nói cưới nàng, khi đó nàng đã chết. Kiếp này ca ca cũng đã nói cưới nàng, nhưng lúc đó ca ca mới chín tuổi.
Hàn Thiếu Khanh trầm mặc một hồi, mở miệng nói: "Tiểu Ninh, ngươi về nhà đi! Xử lý tốt chuyện của ngươi với Khâu Minh Thông rồi hãy trở về. Nếu thành, khi ngươi gả đi ta sẽ cho ngươi hồng bao thật lớn, nếu là không thành ngươi cứ ở bên cạnh ta, ta giúp ngươi tìm người tốt hơn Khâu Minh Thông." Khâu Tiểu Ninh là người nàng tin tưởng nhất, cũng là bằng hữu tốt nhất của nàng. Hôm nay nàng đã không còn là nha đầu ngu ngốc ở nông thôn như kiếp trước, chuyện Hàn phủ nàng đã có thể một mình đảm đương một phía.
Suy nghĩ một chút, Khâu Tiểu Ninh tiếp nhận lời khuyên của Hàn Thiếu Khanh: "Thiếu Khanh, cám ơn ngươi, chỗ lão phu nhân đành làm phiền ngươi nói chuyện giúp ta. Có thể kết giao cho bằng hữu với Hàn Thiếu Khanh, cũng là phúc khí đời này của Khâu Tiểu Ninh nàng. Hàn Thiếu Khanh nói đúng, nàng không thể tiếp tục như vậy nữa, nàng không thể cứ kéo dài cả đời như vậy.
"Ừ, ngươi đi đi! Lão bà đó cứ giao cho ta." Nàng thật lòng hi vọng Khâu Minh Thông tiểu tử ngốc đó có thể hiểu, nữ tử gọi là Khâu Tiểu Ninh đó thương hắn thật nhiều.
Khâu Tiểu Ninh thu dọn một ít đồ đơn giản, liền rời đi Hàn phủ. Trở lại Khâu gia làm cho Khâu Khải Chính và Viên thị đều bị dọa sợ, nghĩ là nàng phạm vào lỗi gì bị đuổi về! Khâu Khải Chính hỏi nàng có phải chịu trách phạt gì hay không, Viên thị là lo lắng Khâu Tiểu Ninh làm sai cái gì nên bị đuổi về. Vừa nghe Khâu Tiểu Ninh nói về nhà là do đại tiểu thư cho nàng nghỉ ngơi một vài ngày, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Thu vẻ mặt của hai người vào đáy mắt, ai là thật lòng quan tâm nàng Khâu Tiểu Ninh thấy rõ ràng. Viên thị như thế nàng cũng không khổ sở, còn có một người cha thật sự đối tốt với nàng, kiếp trước ngoại trừ ca ca cũng không có ai thật sự lo lắng cho nàng.
"Ninh nhi, con trở về phòng nghỉ ngơi trước đi, khi nào ăn cơm cha sẽ gọi con." Khâu Khải Chính giống như khi Khâu Tiểu Ninh còn bé, sờ sờ đầu của nàng cười nói. Trong lòng cảm khái, nữ nhi càng lớn, thì càng xinh đẹp rồi. Hắn đang nghĩ, có phải thời điểm nên nói ra thân thế của Ninh nhi hay không. Hắn mặc dù xem Ninh nhi là nữ nhi ruột thịt, nhưng Ninh nhi cũng có quyền lợi biết thân thế của mình, đưa ra quyết định chính xác. Hơn nữa nàng thích Thông nhi, hắn không hy vọng bởi vì thân phận muội muội làm cho nàng cảm thấy không có khả năng với Thông nhi, so với cô gái khác làm nàng dâu của con trai hắn, hắn vẫn thích Ninh nhi hơn.
"Cha, không cần, Ninh nhi giúp mọi người trông coi." Mặc dù là buổi chiều, nhưng trong sân vẫn còn mấy bàn khách.
Cùng với mấy người Khâu Khải Chính, bận đến lúc hoàng hôn, Khâu Tiểu Ninh mới cùng Viên thị trở lại phòng bếp nấu cơm.
Mà lúc này, Khâu Minh Thông cũng từ biệt Hàn Thiếu Quân từ quán trà ra ngoài, trên đường chỉ có vài người vội vàng. Nhìn sắc trời, Khâu Minh Thông tăng nhanh bước chân chạy về nhà, lúc này, không biết cha nương có lo lắng hay không.
Ai ngờ hắn mới đi vài bước liền bị một bóng người đột nhiên lao ra va vào một phát, Khâu Minh Thông đỡ người sắp ngã xuống đất lên, hỏi "Ngươi không sao chứ!" Người này có chuyện gì gấp mà đi bộ cũng không nhìn đường?
"Không có, ta không sao." Cô gái khẽ ngẩng đầu, nhìn thấy Khâu Minh Thông bị sợ đến mức vội cúi đầu xuống, chỉ sợ Khâu Minh Thông nhận ra nàng. Dời đi cánh tay của mình, rất nhanh chạy đi.
Khâu Minh Thông có chút kỳ quái, mới vừa rồi nữ tử kia không phải La Tiểu Lệ sao? Thấy hắn mà sao lại giống như gặp quỷ? Lắc đầu một cái, Khâu Minh Thông cũng không suy nghĩ nhiều, bước chân tiếp tục đi về nhà. Ai ngờ, chính là vì hắn không có nghĩ kĩ, nên đã mang đến cho hắn không ít phiền toái.
Khâu Minh Thông về đến nhà, thấy Khâu Tiểu Ninh cũng ở đây, hỏi "Ninh nhi, sao muội lại về?" Lúc này, Ninh nhi nên ở Hàn phủ.
"Đại tiểu thư cho ta về nghỉ ngơi một khoảng thời gian, nên ta về."
"Ừ, như vậy, đúng rồi, Ninh nhi ngươi không phải có chuyện muốn nói cho ca ca sao?" Nếu như không phải Hàn Thiếu Quân đột nhiên xuất hiện, Ninh nhi cũng đã nói với hắn. Ninh nhi có phải hay không gặp việc gì khó, tới tìm hắn giúp đỡ?
"Ninh nhi là muốn hỏi ngươi, thi có tốt hay không?"
"Thật sao?" Trên mặt Ninh nhi rõ ràng có tâm sự, Khâu Minh Thông quyết định ăn cơm xong sẽ hỏi nàng.
Ăn xong bữa tối, người một nhà đều lần lượt trở về phòng. Cuối cùng chỉ còn hai người Khâu Tiểu Ninh và Khâu Minh Thông, Khâu Tiểu Ninh là không buồn ngủ, mà Khâu Minh Thông lại có chuyện muốn hỏi Khâu Tiểu Ninh. Nhìn bầu trời đầy sao, Khâu Minh Thông nhìn gò má của Khâu Tiểu Ninh dưới bầu trời đêm, có chút ngẩn ngơ, muội muội của hắn lúc nào thì đã trở nên xinh đẹp như vậy rồi? Không trách được Hàn Thiếu Quân lại nhìn nàng chằm chằm.
Bén nhạy nhận thấy ánh mắt của Khâu Minh Thông, Khâu Tiểu Ninh hơi mất tự nhiên xoay đầu đi, ca ca không phải là đã phát hiện! Thế nào nhìn nàng chằm chằm như vậy? Thấy Khâu Tiểu Ninh quay đầu, Khâu Minh Thông lại có chút không được tự nhiên, ho nhẹ một tiếng mở miệng nói: "Ninh nhi, ca ca biết muội có chuyện, nói cho ca nghe thử đi! Nói không chừng ca ca có thể giúp muội." Chỉ cần không phải chuyện Ninh nhi thích nam tử gì đó, hắn sẽ giúp Ninh nhi .
Khâu Minh Thông quan tâm, khiến Khâu Tiểu Ninh đột nhiên nghĩ đến một biện pháp. Nếu như, nếu như sau khi nghe nàng nói ca ca sẽ ghen, có phải là đại biểu hắn cũng thích nàng hay không? Nghĩ như vậy, dáng vẻ Khâu Tiểu Ninh giả bộ xấu hổ lên tiếng nói: "Ca ca, Ninh nhi, Ninh nhi thích một người."
"Loảng xoảng" một tiếng, Khâu Minh Thông cảm giác mình làm rớt vật gì đó xuống đất. Chịu đựng tức giận dâng lên từ đáy lòng, nắm chặt tay đến nỗi nổi lên gân xanh, lúc này sắc mặt mới giả bộ bình tĩnh lên tiếng hỏi: "Là ai vậy? Nói ra ca ca kiểm định giúp ngươi." Nói ra, hắn sẽ mang đao chém tên kia, đùa giỡn cái gì? Cư nhiên để cho Ninh nhi nhà hắn tâm thần có chút không tập trung.
Thấy dáng vẻ Khâu Minh Thông như không có chuyện gì, Khâu Tiểu Ninh càng thêm như đưa đám, xem ra ca ca thực sự chỉ coi nàng như muội muội: "Vẫn là không nói, thân phận của hắn và ta cách nhau quá xa, có lẽ là không thể nào." Nói xong, Khâu Tiểu Ninh khổ sở cười khổ một cái.
Thân phận cách xa? Người nào cùng Ninh nhi thân phận cách xa? Trong đầu đột nhiên hiện lên một người, người kia sẽ không phải là Hàn Thiếu Quân đi! Lập tức nghĩ đến tất cả khuyết điểm của Hàn Thiếu Quân, ra lệnh mình tỉnh táo, bình tĩnh lên tiếng nói: "Ninh nhi, muội còn nhỏ, không cần vội vàng nghĩ những chuyện này. Hơn nữa muội phải biết, nam tử trên đời này không phải như bộ dạng mặt ngoài muội thấy, nhiều người trong lòng rất hư hỏng. . . . . ." Răng rắc, Khâu Minh Thông khó có khi nói ra một đống lời nói khuyên Khâu Tiểu Ninh, chính là muốn Khâu Tiểu Ninh biết nam tử trên đời xấu đến mức nào nhiều người không đáng giá tin tưởng ....
Nghe Khâu Minh Thông lải nhải nói, Khâu Tiểu Ninh không thể không cười khổ, ca ca đem nam tử nói thành như vậy, chẳng lẽ là hi vọng nàng và một cô nương trải qua một đời cùng nhau? Ca ca nói nhiều, có phải hay không trong lòng cũng rất quan tâm nàng? Chỉ là loại quan tâm này là quan tâm dành cho muội muội? Hay là tình yêu nam nữ? Đầu Khâu Tiểu Ninh loạn cực kỳ, không biết làm sao phán đoán ý định của ca ca.
Bên này Khâu Minh Thông nói xong dừng lại, thấy Khâu Tiểu Ninh lòng không yên, mặt nghiêm túc hướng nàng hỏi: "Ninh nhi, ca ca nói muội nhớ chưa?" Bất luận như thế nào, hắn nhất định không để cho Ninh nhi thích tiểu tử thúi Hàn Thiếu Quân kia. Rõ ràng tuổi tác không khác biệt với Hàn Thiếu Quân, thế nào Hàn Thiếu Quân lại thành tiểu tử thúi rồi?
Khâu Tiểu Ninh cảm thấy, lúc này nàng cần nhất là yên lặng một chút, lung tung gật đầu một cái: "Ca ca, Ninh nhi biết, Ninh nhi phải về phòng đi ngủ rồi, ca ca cũng sớm đi nghỉ ngơi đi!" Nói xong, giống như chạy trốn rời khỏi Khâu Minh Thông.