Trở về Tu Tề Viện, Hạ Vân Chiêu đi gian phòng phía tây gặp “Trượng phu” Trình Chí Đạt của nàng.
Trong phòng Trung Tín bá Trình Chí Đạt có một người là Vạn ma ma, nguyên lai là ma ma trong cung ra tới, tư khi 25 tuổi liền tới Trung Tín Bá phủ, trước kia đi theo bên người lão phu nhân, sau lại điều tới bên người Trình Chí Đạt, vừa hầu hạ chính là qua vài thập niên, tình cảm chủ tớ rất sâu.
Cho dù đã trải qua rất nhiều sự tình, Vạn ma ma như cũ đối với Trung Tín bá một thân trung thành và tận tâm. Từ mấy năm trước, Trung Tín bá phu nhân qua đời, Trình Chí Đạt mệt mỏi từ chiến trường trở về, lão phu nhân mặc kệ sự đời, trong phủ lại không có tân phu nhân, tay Thẩm di nương thiếu chút nữa liền duỗi đến Tu Tề Viện. May có Vạn ma ma kiên cường tàn nhẫn, đem chính viện bảo hộ đến giống như tường đồng vách sắt, lúc này mới để cho Hạ Vân Chiêu mới tới có một cái hoàn cảnh an ổn.
Mọi người trong Tu Tề Viện đều nghe lệnh Vạn ma ma, bao gồm Văn Lan cùng Văn Liên hầu hạ Hạ Vân Chiêu.
Còn về nha hoàn của hồi môn của nguyên chủ Hà Vân Chiêu —— lại nói tiếp, thế nhưng chỉ có một nha hoàn không có ánh mắt cùng một lão mụ mụ thích gian dối. Hai người kia đã sớm bị Vạn ma ma đuổi đi rồi. Hà Vân Chiêu trời sinh tính tình mềm yếu, thế nhưng cũng ngầm đồng ý, tốt xấu cũng là của hồi môn của nàng từ nhà mẹ đẻ lại đây, nàng thế nhưng một câu cũng không nói.
Hạ Vân Chiêu nhớ tới những việc này, không khỏi lắc đầu thở dài, bà mẫu trời sinh tính tình thật sự quá yếu đuối, nói như thế nào cũng là cô nương từ trong nhà võ tướng ra tới, thế nhưng cùng thiên kim nhà văn thần mảnh mai như vậy.
Đại Minh trọng võ, ba triều đại gần đây, đều là chủ nhân hiếu chiến, trên triều, địa vị văn thần võ tướng cũng không quá lớn khác biệt, nếu không muốn nói, ước chừng thân phận võ tướng còn muốn cao hơn một chút, bởi vì thực quyền trên tay võ tướng nhiều hơn một chút.
Vậy nên, dân phong Đại Minh triều so với một trăm năm trước mà nói, rộng rãi hơn rất nhiều, trăm năm trước có bó chân, đền thờ trinh tiết nhưng hiện tại đã không còn thịnh hành. Bất quá nhóm văn thần như cũ vẫn trọng lễ nghĩa liêm sỉ, cô nương giáo dưỡng ra cũng quy củ hơn rất nhiều, cùng thiên kim nhà võ tướng khác biệt rõ ràng.
Hạ Vân Chiêu vậy mới càng không rõ, bà mẫu Hà Vân Chiêu thân là nữ nhi của võ tướng, như thế nào mà tính tình mềm đến như vậy, bị Thẩm di nương khi dễ đến đại môn cũng không dám ra.
Cũng may một đời này, nàng chiếm thân xác của bà mẫu, lại có thân phận mẹ cả, có thù thì báo thù, có oán thì báo oán!
Vừa vào nội thất, trong phòng bày một bình phong gỗ đàn thêu bạch ngọc phỉ thúy bách điểu triều phượng, vòng qua bình phong, bên giường sơn đen khảm khảm trai bày một cái bàn mạ vàng sơn, trên bàn là một bộ chung trà liễu thanh phù dung.
Trong phòng bày biện xa hoa, vừa thấy liền không giống phong cách của một cái võ tướng, thực hiển nhiên xuất từ bút tích của Vạn ma ma. Quả nhiên là người trong cung ra tới, nơi chốn chu đáo, nơi chốn tinh xảo. Hạ Vân Chiêu nguyên bản cũng không hiểu lắm ý nghĩa của sắp xếp này.
Cùng Trình Hoài Nhân làm phu thê ba năm, vì có thể phụ họa với hắn vài câu, sau lưng cũng xem không ít sách, liền 《 Nữ giới 》 cũng xem qua vài lần.
Vạn ma ma đang hầu hạ Trung Tín bá rời giường, thấy Hạ Vân Chiêu tới, tựa hồ như lắp bắp kinh hãi, mang theo xin lỗi nhìn liếc phu nhân một cái, bất đắc dĩ mà nhìn nhìn Trình Chí Đạt đang được nâng, tỏ vẻ không có tiện đứng dậy hành lễ.
Hạ Vân Chiêu minh bạch, Vạn ma ma đây là khinh thường nàng, gia thế thân phận nguyên chủ mọi người đều là biết được, gả lại đây bất quá là xung hỉ, có người nào lại thật sự đem nàng để vào mắt?
Liền cứ như vậy lẳng lặng mà đứng, Hạ Vân Chiêu chờ Vạn ma ma mặc xong xiêm y cho Trung Tín bá, lại đây hành lễ cho nàng, mới lộ ra mỉm cười, nói: “Bá gia còn chưa dùng cơm trưa đi, giữa trưa ta cùng Bá gia cùng nhau ăn.”
Sắc mặt Vạn ma ma cứng đờ, đối với nữ chủ tử mới tới này thập phần phòng bị, nói: “Bá gia ăn rất thanh đạm, phu nhân có lẽ ăn không quen.”
“Có cái gì ăn không quen, khi ta còn ở trong nhà mẹ đẻ cũng không ăn ít đồ chay.” Trước kia khi cùng bà mẫu nói chuyện phiếm, Hạ Vân Chiêu liền biết nàng ấy thường ở trong nhà ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, ăn chay là chuyện thường, có đôi khi chay đều không có, còn phải tự mình ở trong sân trồng rau xanh, có thể thấy được mẹ kế của Hà Vân Chiêu ngoan độc cỡ nào.