- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thê Tử Kiều Diễm Của Ta
- Chương 49
Thê Tử Kiều Diễm Của Ta
Chương 49
Chân thị là xuất thân từ nhà nhân sĩ Tô Châu, Hạ gia có rất nhiều lão nhân đều là theo của hồi môn lại đây, đầu bếp nữ làm điểm tâm chính là như vậy, Hạ Vân Chiêu bị đầu bếp nữ Tô Châu dưỡng từ nhỏ đến lớn, trừ bỏ điểm tâm nhà mình, đồ nhà khác đều không vào được miệng.
Hai người nhàn thoại trong chốc lát, Chân thị nói lên ngày ấy ở Trấn Quốc Tự, thẹn thùng nói: “Ngày ấy va chạm phu nhân, nói lời mạo muội, chỉ là phu nhân quá mức trẻ, ngày ấy ta không hiểu thân phận phu nhân, mới nói đường đột nói.”
Hạ Vân Chiêu vội vàng nói: “Không ngại không ngại, phu nhân nói ngài nữ nhi với ta có vài phần tương tự, ta nhưng thật ra rất tò mò Hạ gia tiểu nương tử lớn lên hoa dung nguyệt mạo như thế nào, chẳng biết có tiện thấy không?” Nàng muốn nhìn một chút Hà Vân Chiêu hiện tại rốt cuộc thế nào rồi.
Chân thị thở dài nói: “Cũng thế thôi, tiểu nương tử nhà ta giống phụ thân nàng, tính tình ngay thẳng, miệng thẳng tâm mềm, bị bệnh mấy ngày nay cũng không có khuê trung bạn tốt gì tới thăm nàng, nếu phu nhân không chê, liền vất vả phu nhân theo ta đi một chuyến.”
Hạ Vân Chiêu hơi hơi cúi đầu, áy náy trong lòng, nếu nàng không phải tính tình như vậy, có thể có mấy cái bạn tốt tri kỷ, không chừng lúc này các nàng ấy còn có thể tới khuyên khuyên mẫu thân, không đến mức khiến Chân thị tiều tụy như vậy.
Hai người sóng vai đi đến Hồng Diệp tiểu uyển mà Hạ Vân Chiêu ở, trong viện trồng một mảnh cây phong đỏ, thời điểm lá phong đỏ rơi đầy đất, khắp nơi đều là lá cây, lửa đỏ diễm lệ, là cảnh tượng nàng yêu thích nhất.
Trở về sân viện quen thuộc, tâm tình Hạ Vân Chiêu rất tốt, cảm khái rất nhiều, tỉ mỉ mà nhìn từng cây cỏ từng đồ vật nơi chính mình ở 5 năm trước, cùng nha hoàn bà tử quen thuộc, thế nhưng cảm thấy thập phần thú vị, thập phần cảm động.
Nếu nàng không có gả cho Trình Hoài Nhân, mặc dù là chung thân không gả, một đời trước cũng có thể sống đến đủ thư thái nha!
Chân thị lệnh nha hoàn tay chân nhẹ nhàng mà mở cửa, mang theo Hạ Vân Chiêu đi nội thất.
Hạ Vân Chiêu đi đến trước giường sơn đen khảm trai, vén lên màn lụa, quen thuộc mà treo ở móc như ý bên cạnh, cong eo đi xem Hà Vân Chiêu nay đã biến thành chính mình.
Người ở phía trên giường mặt trắng như tờ giấy, không còn nữa thần thái trước đây, hốc mắt hãm xuống, môi khô trắng, giống như đại nạn sắp đến gần.
Trong lòng Hạ Vân Chiêu như bị bóp chặt, nàng dùng thân mình của bà mẫu sống được tiêu dao tự tại, Hà Vân Chiêu lại ở Hạ gia sắp hấp hối. Nàng thật là lương tâm khó an ổn, chỉ tiếc việc này đều không phải là chuyện nàng có thể thay đổi, đời này kiếp này đành phải thay thế bà mẫu báo được đại thù, cầu nguyện nàng kiếp sau vô ưu.
Không biết vì sao, Hà Vân Chiêu bỗng nhiên nhíu mày, lộ ra biểu tình khó chịu.
Chân thị thay thế nữ nhi vuốt phẳng long mày, qua một hồi lâu mới mang theo Hạ Vân Chiêu đi ra ngoài.
Ra khỏi Hồng Diệp tiểu uyển, huynh trưởng Hạ Vân Chiêu là Hạ Vân Kinh vừa lúc hướng bên này đi tới.
Hạ Vân Kinh mấy năm trước ở vệ sở lăn lộn qua, cho nên cả người rắn chắc, thân hình cao lớn, ưỡn ngực xoải bước mà đến. Hắn hiện đã là thiên hộ của vệ sở, không giống mấy năm trước yêu cầu phải dãi nắng dầm mưa như vậy, màu da dần dần trắng trở lại, lớn lên cũng là mặt như quan ngọc, lạnh lùng lỗi lạc.
Hạ Vân Kinh năm nay tròn mười bảy, đúng là tuổi tác để làm mai. Hạ Vân Chiêu nhìn ca ca phong hoa chính mậu, vui mừng vô cùng, chẳng qua nghĩ đến vị tẩu tẩu tính cách hẹp hòi về sau kia, tươi cười bỗng nhiên liền phai nhạt.
Lại nói tiếp cũng là thổn thức, Hạ gia bọn họ từ trước đến nay hành thiện tích đức, phụ thân cùng mấy người bạn tốt cùng nhau ở vùng ngoại ô giúp đỡ một cái thôn trang, chuyên thu lưu phụ nữ và trẻ em không nhà để về. Chân thị hàng năm bái thần bái phật, Hạ Vân Kinh đối đãi với người khác có lễ có tiết, chỉ có Hạ Vân Chiêu tính cách thoáng chút kiêu căng, nhưng cũng không ảnh hưởng toàn cục.
Nhưng kiếp trước huynh muội Hạ gia hai người trôi qua đều không tính là mỹ mãn.
Hạ Vân Kinh đi đến trước mặt Chân thị hô “Mẫu thân”, ánh mắt theo sau chuyển tới trên người Hạ Vân Chiêu, chỉ thấy da nàng trắng noãn, hai mắt hiện nước gợn lưu chuyển, váy đỏ, trâm mã não, thật là kiều mỹ. Hắn nguyên tưởng rằng là bạn tốt của muội muội tới bên này thăm, không nghĩ tới lại nhìn thấy nàng chải búi tóc phụ nhân, cho nên ấn xuống thần sắc kinh diễm, quy quy củ củ mà hành lễ, hô thanh “Phu nhân”.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Cổ Đại
- Thê Tử Kiều Diễm Của Ta
- Chương 49