Chương 16: Quỳ xuống

Editor: Bắp

Tiêu Vu Uyên đút vào cái miệng nhỏ của nàng một viên tiểu châu phát sáng, sau khi hạt châu đi vào người Trì Tố Tố, nàng liền nhẹ bay lên, quanh người phát ra ánh sáng màu vàng nhạt...

Cảm thấy một dòng khí ấm áp dòng khí đang chảy trong cơ thể, dòng khí lan tới chân, tay... Trì Tố Tố thoải mái thở dài.

Tiêu Vu Uyên đưa ngón tay lên, thọc vào trong miệng nàng...

Bốn phía ánh sáng dần dần biến mất, Trì Tố Tố té xỉu trong l*иg ngực Tiêu Vu Uyên...

Nhắm mắt lại cảm nhận hô hấp của nàng, bảo bối, em chỉ có thể là của mình anh. Tay ôm nữ tử cũng dần dần dùng sức...

———————————

Lúc Trì Tố Tố tỉnh lại thì trời đã gần tối, nhìn lên đã có thể thấy những ngôi sao sáng lập loè...

Tiêu Vu Uyên đang ngồi tại bàn gần giường làm việc.

"Ông xã..." Trì Tố Tố lặng lẽ đi tới ngồi xuống bên cạnh, chống tay lên bàn, si ngốc nhìn ánh đèn chiếu xuống nam nhân. Càng nhìn càng thấy đẹp, người nam nhân này chính là của nàng...

"Uống bát canh này vào, canh này đặc biệt điều chế riêng, tác dụng cực kỳ tốt cho cơ thể em, về sau mỗi ngày sẽ đều phải uống một chén." Tiêu Vu Uyên đột nhiên đánh gãy sự hoa si của nàng.

"Được thôi." Trì Tố Tố nhận bát uống vào, trong lòng vui rạo rực.

Bởi vì thứ nàng uống là được pha cùng máu của Tiêu Vu Uyên, cho nên hiện tại hắn có thể cảm nhận được sự vui vẻ tới tột cùng của nàng... Trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười đầy sủng nịch, ôn nhu xoa đầu nữ hài.

"Ông xã, anh có muốn uống không?" Trì Tố Tố cầm thìa lên đưa tới trước miệng hắn.

Tiêu Vu Uyên cứng đờ, "Bảo bối, cái này chỉ tốt với cơ thể của phụ nữ, em uống nhiều một chút, ông xã không cần. Hiện tại thân thể cảm giác thế nào?" Nhéo tay cầm thìa của nàng, hắn chuyển đề tài nói chuyện.

"Ân... Rất ấm áp nha, vô cùng thoải mái." Trì Tố Tố tinh tế cảm thụ một chút, "Lão công, có phải hiện tại có thể học phép thuật luôn rồi không?"

"Đúng vậy, bảo bối, ngày mai ông xã sẽ dạy em." Tiêu Vu Uyên đẩy giấy tờ trên bàn ra, ôm Trì Tố Tố.

"Thật ư? Cảm ơn ông xã." Trì Tố Tố vui mừng hôn một ngụm trên mặt Tiêu Vu Uyên.

Tiêu Vu Uyên bế nàng lên, "Đồ ngốc, chúng ta là vợ chồng, cảm ơn cái gì? Muốn trả ơn thì cũng nên dùng hành động thực tế để trả ơn mới đúng."

???

Trì Tố Tố còn chưa kịp phản ứng đã bị Tiêu Vu Uyên ném lên giường: "Ông xã, em vừa mới tỉnh, hiện tại không muốn ngủ tiếp."

Tiêu Vu Uyên đè nặng Trì Tố Tố, cởϊ qυầи áo nàng, "Không phải ngủ, ông xã chỉ là muốn thu trước học phí, đừng giả ngu. Không được phản kháng, ngoan ngoãn quỳ xuống."

Trì Tố Tố bĩu môi, biết ngay là không đơn giản như vậy mà. Ngoan ngoãn quỳ trên giường, "Chủ nhân, hôm nay muốn chơi gì? Nô đã chuẩn bị tốt."

Tiêu Vu Uyên cởϊ qυầи áo của mình rồi cầm côn ŧᏂịŧ đánh lên mặt nữ hài, "Gọi ông xã, chủ nhân là ở gọi ở phòng dạy dỗ, về sau trên giường cũng không được mặc quần áo."

"Được, ông xã, anh muốn em liếʍ giúp sao?" Trì Tố Tố cầm côn ŧᏂịŧ của Tiêu Vu Uyên hỏi.

Tiêu Vu Uyên nhìn đôi tay nhỏ trắng nõn đang nắm lấy côn ŧᏂịŧ sưng đỏ, mặt còn cười hì hì hỏi hắn có muốn liếʍ hay không... Hắn thực sự là muốn bạo ngược nàng tới chết!

"Tao hóa, vào trong phòng dạy dỗ quỳ, vi phu đi chuẩn bị vài thứ." Xoay người nỗ lực kìm nén du͙© vọиɠ, mặc quần áo vào.

"Nhưng mà..."

"Không nhưng nhị gì hết, đi mau." Tiêu Vu Uyên đánh gãy lời nói của Trì Tố Tố, ra mệnh lệnh.

"Được, ông xã."

——————————————

Nhớ vote cho tui nha mấy bồ 👋😌 iu thương mấy bồ nhiều💕

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~